Sáng ngày hôm sau, Lãng Minh được bố mẹ Tần đưa đi một nơi khác.
Phong tục của nhà họ Tần, trong khoảng thời gian chưa bước vào lễ đường, hai nhân vật chính không được gặp nhau.
Mới sáng, Lãng Minh bị bắt đi, Tần Thiên Lăng khá khó chịu.
Anh bực bội đi thay lễ phục, hồi hộp chờ đến giờ lành.
Lễ cưới được tổ chức ở chuỗi nhà hàng, khách sạn trực thuộc Tần Thị.
Để đảm bảo an toàn cho Lãng Minh và cả bảo bảo, lễ cưới giới hạn khách mời.
Khách mời được kiểm tra nghiêm ngặt trước khi bước vào.
Mà khách lại toàn người nhà họ Tần, cùng lắm thêm vài người chức cao ở Tần Thị.
Còn các đàn em của Tần Thiên Lăng được triệu đến, chịu trách nhiệm bảo vệ xung quanh lễ cưới.
Một số đàn em còn lại, được đến chỗ Lãng Minh, phụ tránh đưa anh đến lễ đường.
Bên phía Tần Thiên Lăng đã chuẩn bị xong xuôi, vài phút nữa là tới giờ lành.
Mẹ Lãng Minh vào phòng của Lãng Minh.
"Lãng Minh...đi thôi."
Mẹ Lãng Minh và Lãng Minh đến trước một cánh cửa lớn.
Phía sau là đoàn người dài, vẻ mặt vui mừng.
Tâm trạng Lãng Minh có hồi hộp, có lo lắng, có vui mừng, có ngại ngùng.
Nói chung là trộn lẫn tùm lum tâm trạng.
Nếu bước vào cánh cửa đó, Lãng Minh chính thức hợp pháp bước vào cuộc đời của Tần Thiên Lăng.
Lãng Minh sẽ trở thành một phần vô cùng quan trọng với Tần Thiên Lăng.
Một người đàn em tiến lại mở cửa giúp Lãng Minh.
Mẹ Lãng Minh dắt tay Lãng Minh thì nhạc vang lên.
Âm thanh vang khắp phòng cùng những tiếng vỗ tay chúc phúc cho hai nhân vật chính.
Không khí làm Lãng Minh rưng rưng mà khoé miệng vẫn nhấc lên vì hạnh phúc.
Mẹ Lãng Minh dẫn Lãng Minh đến cuối lễ đường, nơi người đàn ông yêu thương Lãng Minh nhất đang đợi.
Mẹ Lãng Minh đưa bàn tay nhỏ nhắn của Lãng Minh cho Tần Thiên Lăng.
Tần Thiên Lăng đón lấy đan chặt vào.
Sau đó, mẹ Lãng Minh lập tức rời đi vì hậu sự cho Lãng Huân vẫn chưa hoàn thành.
Lãng Minh cài trên đầu một tấm vải ren, trắng ngà làm Lãng Minh càng trông đáng yêu hơn.
Tần Thiên Lăng cùng Lãng Minh hoàn thành các lễ nghi cần có thì phải đi chào hỏi từng bàn.
Lãng Minh được mọi người họ Tần đều yêu quý.
Đến thời điểm này, cuộc đời Lãng Minh được coi là vô cùng trọn vẹn.
Lễ cưới có thể coi như là một buổi tiệc tùng của nhà họ Tần, có rất nhiều hoạt động do Tần Thiên Lăng chuẩn bị.
Tất cả mọi người chơi đến buổi tối thì mới trở về nhà.
Riêng Tần Thiên Lăng say xỉn, Lãng Minh nhờ bọn đàn em của Tần Thiên Lăng đưa anh và Tần Thiên Lăng về nhà.
Tiếp đó, cũng nhờ bọn người đó đưa Lãng Minh lên phòng rồi nhanh chóng rời khỏi.
"Uống cho nhiều vào..."\_Lãng Minh giúp Tần Thiên Lăng cởi chiếc áo vest ra
Lãng Minh lấy khăn giúp Tần Thiên Lăng lau người.
Lãng Minh vừa rời đi để thay quần áo thì Tần Thiên Lăng ngồi bật dậy.
"Em không cho anh đụng vào em thì đừng trách..."\_Tần Thiên Lăng cởi tung cúc áo của anh ra, lộ liễu khoe thân hình săn chắc của mình
Tần Thiên Lăng nghe tiếng mở cửa của Lãng Minh thì lập tức nằm xuống như chưa có chuyện gì.
Lãng Minh vừa tắm xong nên phải đi sấy tóc một chút.
Tần Thiên Lăng nằm trên giường mà nóng lòng.
"Em ấy chậm chạp quá...sao vẫn chưa đến đây nữa."\_Nội tâm Tần Thiên Lăng
Lãng Minh chậm rãi bước lại giường.
Anh chợt nhìn Tần Thiên Lăng rồi kéo áo anh lại.
"Như thế này sẽ bị cảm lạnh mất."
Lãng Minh chỉnh sửa lại áo cho Tần Thiên Lăng.
Công tình Tần Thiên Lăng nằm chờ mà Lãng Minh không để ý gì đến anh cả.
Lãng Minh cũng thiệt tình mà!!!
Lãng Minh chui vào trong chăn, không để ý đến Tần Thiên Lăng nữa.
Cả ngày cứ đi đi lại lại, chào hỏi người này người kia cũng đủ mệt rồi.
Tần Thiên Lăng ngồi bật dậy, giả vờ nhắm mắt lại, cởi phăng áo, vứt xuống đất.
Sau đó, anh khoá chặt Lãng Minh vào lòng.
Bất thình lình bị ôm từ phía sau, Lãng Minh hơi lắc hông.
"Cái gì đây?"\_Lãng Minh cảm thấy thứ gì đó cạ cạ vào lưng anh
"Cái đồ biến thái này...Đang ngủ mà cũng..."
Lãng Minh tưởng Tần Thiên Lăng say xỉn nhưng không, anh vẫn còn rất tỉnh.
Tửu lượng của Tần Thiên Lăng rất cao, vài ly chẳng là gì.
Lãng Minh xoay nhẹ vai, Tần Thiên Lăng đột nhiên nới lỏng tạo không gian cho Lãng Minh xoay người.
Ngay lập tức, cơ ngực săn chắc của Tần Thiên Lăng đập thẳng vào mặt Lãng Minh.
Lần này, khoảng cách rất gần, Lãng Minh chăm chú vào từng đường nét trên phần ngực đó.
Ngón tay Lãng Minh rón rén chạm nhẹ vào ngực rồi lập tức rút tay lại.
"Không được...không được...không được lợi dụng khi anh ấy ngủ."
Tần Thiên Lăng nghe thấy nằm sát lại gần Lãng Minh.
Tay Lãng Minh vừa vặn đặt lên ngực Tần Thiên Lăng một lần nữa.
Lãng Minh lỡ tay bóp nhẹ một phát.
Thời cơ đến, Tần Thiên Lăng mở mắt nắm lấy cổ tay Lãng Minh.
"Bắt được rồi..."\_Tần Thiên Lăng chiếm vị trí ưu thế ở trên Lãng Minh
Hai tay Lãng Minh bị đè xuống giường.
Anh vùng vẫy.
"Thật ra...tôi..."\_Lãng Minh vẫn chưa kịp nói gì
Tần Thiên Lăng cúi người liếm một đường xung quanh cổ Lãng Minh.
"Em chỉ cần nằm yên...không cần vận động."\_Tần Thiên Lăng ma mị nói
Tần Thiên Lăng nhanh nhẹn cởi áo Lãng Minh ra.
Làn da mịn màng vừa tắm xong của Lãng Minh cùng với hương thơm quyến rũ phát ra từ người, Tần Thiên Lăng điên cuồng mút mát người anh.
"Ưm...không muốn...dừng như thế mà\~\~\~"
Tần Thiên Lăng nhướng người chặn miệng Lãng Minh lại bằng lưỡi của anh.
Hai chiếc lưỡi cuộn chặt lấy nhau.
Từ từ, Lãng Minh đã cảm nhận được sự tê dại trên đầu lưỡi.
Lãng Minh bắt đầu đáp lại, anh bắt đầu ôm lấy Tần Thiên Lăng, môi thì đưa đưa ra để Tần Thiên Lăng mút lấy.
"Em có hứng rồi sao?"
"Rõ ràng là biết mình muốn...Lại còn bắt mình trả lời..."\_Lãng Minh nghiêng đầu ngại ngùng
Tần Thiên Lăng cười nhẹ, ngậm lấy lưỡi Lãng Minh một hồi rồi nhả ra.
"Ngọt ngào quá..."
Lãng Minh ngượng đến chín cả mặt.
Bàn tay Tần Thiên Lăng dịu dàng sờ khắp người Lãng Minh.
Hơi ấm từ tay Tần Thiên Lăng như một dòng điện khiến Lãng Minh phải liên tục run rẩy.
Nhanh như thoắt, Tần Thiên Lăng đã thoát y cho Lãng Minh.
"Bên dưới của em có phản ứng rồi này..."
Tần Thiên Lăng đột ngột cho thẳng vào trong miệng.
Lãng Minh hoảng loạn la lên một tiếng.
"Thả ra đi...khó chịu quá."
"Khó chịu sao? Em sẽ...dễ chịu ngay ấy mà\~\~\~"
Tần Thiên Lăng liên tục cho "cậu bé" của Lãng Minh vào trong khoang miệng của mình.
Lãng Minh liên tục phản ứng, cái hông đưa đẩy liên tục.
Tần Thiên Lăng nhìn lên tiểu bảo bối của anh.
Có một thiên thần đang ỉu điệu nghiêng đầu, mặt áp vào gối, nhắm mắt lại mà rên rỉ.
Cái dáng vẻ đó thật là quá gợi tình mà.
Tần Thiên Lăng vừa buông tha cho "cậu bé" của Lãng Minh thì "hoa cúc" lại bị quấy rối liên tục.
Cả ba ngón tay Tần Thiên Lăng cứ vậy cho thẳng vào trong Lãng Minh.
Mấy tay đâu chịu ở yên mà chúng cứ ngoáy khắp nơi đó.
"Á...đừng mà...cũng chịu được nữa...
muốn bắn\~\~\~"\_Lãng Minh thở gấp
Tần Thiên Lăng không để Lãng Minh nghỉ ngơi quá.
Chỉ vài giây sau, một vật thể to lớn đến xâm chiếm Lãng Minh.
"Aaaa....aaa...chết mất..."
Tần Thiên Lăng bắt đầu đẩy, Lãng Minh run rẩy, mắt ướt đẫm.
"Thiên Lăng à\~\~\~"
"Anh đến đây..."
Tần Thiên Lăng đến hôn lấy môi Lãng Minh mà bên dưới vẫn không quên di chuyển.
Hai mắt nhìn nhau, tay Tần Thiên Lăng hư hỏng ngắt lấy hai nụ hoa trước ngực của Lãng Minh.
"Ưm...nhẹ thôi\~\~\~"
Tần Thiên Lăng cười gian.
Anh lập tức ra vào cực nhanh.
Nét mặt Tần Thiên Lăng muốn thấy nhất của Lãng Minh đã xuất hiện.
Lãng Minh đưa tay lên ôm lấy Tần Thiên Lăng.
"Chồng ơi\~\~\~em muốn..."
Tần Thiên Lăng vui vẻ đáp ứng nguyện vọng của Lãng Minh.
Anh vừa xoa đầu Lãng Minh vừa bên dưới đập mạnh vào Lãng Minh.
"Có thích không, tiểu bảo bối\~\~\~"
\_Càng ngày Tần Thiên Lăng tấn công mạnh bạo hơn
"Không thích đâu\~\~\~"
"Vừa nãy...mới đòi mà bây giờ lại..."
\_Tần Thiên Lăng dìu Lãng Minh ngồi dậy
Không những vậy, Lãng Minh chưa kịp ngồi ngay ngắn, Tần Thiên Lăng nhăm hiểm đâm thẳng vào trong anh.
"Không được đâu\~\~\~sâu quá đi\~\~\~
sẽ đâm vào bảo bảo mất\~\~\~"
"Không sao...bảo bảo còn nhỏ..."\_
Tần Thiên đột ngột tăng tốc độ
"Ưm...ôm em đi..."
Tần Thiên Lăng ghì Lãng Minh vào lòng rồi bị những tiếng rên rỉ của Lãng Minh chiếm lấy hết tâm trí.
Tần Thiên Lăng bị kích thích đến tột cùng.
Anh nắm lấy "hai quả anh đào" rồi bắn ra.
Tần Thiên Lăng kết thúc bằng một cái ôm cực kỳ chặt dìu Lãng Minh nằm xuống.
"Cảm ơn em..."\_Giọng điệu dịu dàng
"Vì chuyện này sao?"
"Không phải..."\_Tần Thiên Lăng ngập ngừng
"Thế thì là gì?"
Tần Thiên Lăng đặt tay lên xoa đầu Lãng Minh.
"Cảm ơn đã xuất hiện vào đêm hôm đó...cảm ơn em đã yêu anh...cảm ơn em vì đã cho anh một bảo bảo..."
Trên thế gian này, biển người mênh mông rộng lớn.
Ta đã từng gặp qua rất nhiều người nhưng vẫn chưa thể tìm thấy mảnh ghép thật sự của đời mình.
Nên xin hãy chúc mừng cho những người đã tìm thấy nhau như Tần Thiên Lăng và Lãng Minh.
Họ đã trải qua những ghen tỵ đối với tài sản, địa vị, quyền lực và cả tình yêu của họ.
Bây giờ, họ đã có được hạnh phúc và cả một bảo bảo sắp chào đời.
Xin chúc cho họ có một gia đình họ gồm ba người thật hạnh phúc.
\_End\_
Au cảm ơn độc giả như là các hủ đã theo dõi bộ truyện này trong thời gian qua.