"Nè nè Grinder, anh còn nhớ chúng ta sinh ra như thế nào không?" Đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi dưới gốc cây ngẩng đầu hỏi anh trai giống hệt mình.
"Không nhớ nữa, ký ức khi ấy rất mơ hồ." Đứa nhỏ bạch sắc màu tóc nghiêng đầu suy nghĩ. "Chỉ có hắc ám cùng nguyền rủa vô hạn mà thôi."
"Đến từ cha sao!?" Đứa nhỏ tóc đen nghi hoặc.
"Là vô số oán linh đã chết, không phải cha đâu, Grader."
"Vậy ba ba chúng ta đâu, ông ấy sẽ đến gặp chúng ta sao?" Grader cúi đầu có chút không rõ ràng hỏi.
"Anh... không biết." Grinder luống cuống không biết nên trả lời thế nào.
Thân là anh trai, cậu đương nhiên phải bảo vệ em của mình, phải khiến cho em trai luôn vui vẻ.
Chỉ là...
Cậu cũng muốn gặp ba ba.
"Anh ơi!" Grader vươn tay kéo áo anh trai, tuy rằng mắt y không thể thấy được nhưng vẫn có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Ca ca bối rối!
"Hử!?"
"Khi lớn lên chúng ta sẽ đi tìm ba ba được không?" Grader ngây thơ hỏi.
"Đúng nhỉ, đợi khi lớn lên chúng ta liền đi tìm ba ba." Grinder vỗ trán tự giễu bản thân không bằng em trai, leo xuống ngồi bên cạnh y.
"Hứa nhé, tương lai cả hai chúng ta sẽ đi tìm ba ba, ông ấy nhất định sẽ yêu thương chúng ta." Grader nghiêng đầu tựa vào vai anh trai.
"Anh hứa."
Hai đứa trẻ hồn nhiên ngồi dưới gốc cây tựa vào nhau hì hì cười đến vui vẻ.
-.-.-.-.-
"Grader, ăn anh đi." Grinder bắt lấy em trai ép y phải nhìn mình.
"Không! Anh đừng như vậy." Grader giãy dụa.
Y sợ, anh trai tại sao lại như vậy.
Cha! Ba ba! Mau đến cứu tụi con!
"Ăn anh đi Grader, chỉ có như vậy mới có thể thoát khỏi đây." Grinder cười khổ nhìn lồng giam bằng sắt bẩn thỉu kinh tởm giam cầm cả hai, hận ý trong mắt không hề che giấu.
"Chúng ta có thể chờ ba ba tới cứu mà, anh đừng như vậy." Grader cố gắng đẩy anh trai ra.
"Sẽ không ai đến cứu chúng ta, Grader. Anh xin lỗi."
Run rẩy ôm lấy em trai nhỏ, Grinder đau lòng vuốt ve khuôn mặt nhỏ lem luốc nhưng chưa bao giờ mất đi vẻ đẹp của em trai.
Nếu có thể anh cũng muốn cùng em đi tìm baba.
Nếu có thể anh vẫn muốn nắm tay em tiếp tục vui vẻ.
Nếu có thể...
Chỉ là em phải tự mình đi tiếp mà thôi.
"Anh...."
"Xin lỗi Grader, anh yêu em." Nói rồi đứa nhỏ tóc trắng bẩn thỉu đem một con dao mổ nhỏ giấu trong ống tay rút ra đâm thẳng vào ngực mình.
"Không! Anh... anh đừng chết, em cũng yêu anh mà." Grader vội vã che lại vết thương trên ngực anh trai.
Y chỉ có anh trai mà thôi, tại sao còn muốn cướp anh của y.
"Xin lỗi em..."
"GRINDER!!" Vô hạn thống khổ thét lên, Grader triệt để mất đi ý thức để mặc cơ thể hành động.
"Ta thống hận các ngươi phù thuỷ giới, ta thống hận ngươi Harry Potter."