Mùa đông Hogwart lạnh lẽo, Draco mặc áo chùng rộng rãi tự cho mình vài cái bùa giữ ấm im lặng nhìn con người đang lướt như bay trên mặt hồ đen.

Cậu cho rằng nếu Grader không phải một phù thuỷ thì nhất định là một vũ công tài giỏi, nhìn cách y lướt trên mặt nước xem, nhìn cách y xoay người xem, liệu có mấy ai làm được, vừa điêu luyện mà không mất đi phong thái.

"Nên trở về, Grader." Draco hô lớn kéo lại linh hồn đang đánh cờ cùng merlin không biết mệt kia.

"Làm phiền, Draco." Grader tỏ vẻ xin lỗi tiếp nhận áo choàng trừ đi cái lạnh.

"Đây là vinh hạnh." Draco lễ độ cười.

Grader nhìn cậu cười đến ngây người.

"Hắn cũng đáp như Draco vậy, tuyệt không bao giờ từ chối yêu cầu của ta."

"Hắn!? Là người ngài thích sao." Draco có chút ngạc nhiên, Grader chưa bao giờ kể về mình đâu. "Ta cũng chưa bao giờ từ chối ngài."

"Hắn là Scorpius Malfoy, trực hệ con cháu. Con rơi của Cha đấy." Grader khẽ cười.

"!? Sao Malfoy lại là con của chúa tể hắc ám." Draco thất thố kêu lên.

"Ha, ai mà biết."

"Ngài thật thích hắn?" Draco sờ mũi ngượng ngùng, con cháu nhà mình đấy.

"..." Grader im lặng nhìn cậu không đáp, thở ra một ngụm khí đi về lâi đài.

Hôm nay là ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ đông, học sinh bắt đầu chuẩn bị hành trang quay về nhà. Grader bước vào phòng sinh hoạt chung đã thấy Regulus ngồi bên lò sưởi.

"Reg!! Em lạnh." Grader vô tư nhảy bổ vào ai đó.

"Như thế nào lại lạnh thế này, mau uống." Cảm nhận được luồng khí lạnh rét trên người đứa nhỏ, Regulus đưa tới một tách socola nóng.

"Anh thật tốt, Reg."

"Grader..."

"Hửm!?"

"Em phá truy tung bùa chú rồi sao." Regulus hỏi.

Buông thiếu niên ra, Grader chăm chú nhìn hắn.

Liếc nhìn đám tiểu xà loay hoay gần đó, Grader ra lệnh.

"Tất cả quay trở về phòng cho đến giờ cơm trưa."

"Cả cậu nữa, Draco."

Draco im lặng quay trở về phòng.

"Nói với anh, Grader." Đem người đang xoay lưng về mình kéo lại, Regulus nhỏ dọng hỏi.

"Reg, anh nhớ ra điều gì rồi sao." Grader cười đem thanh niên đẩy lại trên ghế.

"Đừng lấy cớ thay đổi chủ đề, Grader." Regulus buồn cười nhìn đứa nhỏ. "Em tại sao lại phá bừa chú, ngài Voldemort sẽ không hài lòng với hành vi này đâu."

Grader trừng mắt nhìn thanh niên, người này từ lúc được y cứu sống vẫn luôn nghe gì làm nấy, đáng ra chỉ khi khế ước chủ tớ giữa hai người kết thúc thì mới có thể trở lại làm người bình thường mới đúng, y bỏ sót cái gì sao.

"Không cần anh quản, cha sẽ không làm gì được ta." Grader trợn mắt trừng.

"Được được, chỉ cần em an toàn anh liền không quản." Regulus ôm lấy đứa cười xoà xoa đầu y.

"Chỉ là nhất định phải an toàn."

"Được."

-.-.-.-.-.-.-

Trên sân ga Hogwart, Các học sinh nhốn ngáo tranh nhau lên toa thì bỗng chốc im lặng lui sang hai bên nhường đường cho vị độc dược đại sư đáng sợ của Hogwart.

"Ai nha!! Ta cảm thấy giáo sư càng ngày càng đẹp hơn... làm sao vây giờ."

"Nếu ngươi không sợ nọc độc của lão ấy thì cứ thẳng tiến."

"Thật ra ta nghe nói Slytherin là một đám không được tự nhiên mới thế thôi."

"Ở đâu, ai nói vậy."

"Grader đó!!" Một đám nữ sinh đồng thanh nói.

"Chậc, Sức hút của giáo sư thật là... bay ngập trời rồi." Đứa nhỏ lục sắc y phục đơn giản, tóc đen cột gọn qua một bên mabg vẻ mặt si mê nói.

"Cha đỡ đầy mà nghe thì cậu chết chắc." Draco liếc y.

"Grader, theo ta." Severus đi ngang qua bỏ lại một câu.

"Giáo sư! Đừng đi nhanh như vậy." Grader bất chấp hô lên tung tăng đi theo, bên cạnh là Draco và Regulus im lặng.

Lấy từ trong người một lọ thuỷ tinh chứa chất lỏng trong suốt như nước, Severus gét bỏ nhét vào tay y.

"Một lọ là đủ, tác dụng trong 72 giờ."

"Một lọ là đủ?! Tức là ngài còn lọ khác." Grader cả người túm lấy áo choàng giáo sư ngưỡng mộ hỏi.

"Không còn." Lạnh nhạt đáp, Severys giằng áo choàng của mình ra đi về toa xe lửa giáo sư.

"Keo kiệt như vậy." Ai đó oán trách bĩu môi.

"Đó là sinh tử dược, thần kỳ như vậy." Regulus nhìn lọ thuỷ tinh ngạc nhiên.

"Khiến cho anh cải tử hồi sinh còn có thể thì cái này tính là gì." Grader hắc hắc cười đem lọ dược như bảo bối cất đi. "Này là quà giáng sinh cho ba ba nha."

Draco một bên không ngừng mặc niệm cho số phận đầu sẹo, tuy rằng rất gét cậu ta.

"Nên lên tàu thôi." Draco thở dài chỉ về phía Blaise đang đứng chờ.

"Draco quả nhiên giống một quản gia vạn năng." Grader ưu ái mỉm cười mà Regulus bên cạnh gật đầu.

Chắc chắn không phải bảo mẫu chứ.

"À, Draco này." Grader đứng trên cửa toa quay lại nhìn Draco.

"Hử!?" Draco ngẩng đầu lên.

"Thân là quản gia vạn năng của tớ, tớ muốn cậu giúp tớ chuyển lời đến vị nữ sĩ tóc đỏ đằng kia." Grader chỉ đến một cửa toa khác. "Tớ muốn cô ấy đến tham dự bữa trưa của tớ với tư cách là một nfuoiwf bạn, cậu làm được chứ."

Draco thề rằng cậu nghe thấy một dây thần kinh của mình vừa đứt, Quản gia vạn năng là cái cẹo gì vậy!!!!!!!!

Hung tợn quay sang hai người bạn thân đang nhịn cười đến run rẩy, Draco ngiến răng đáp.

"Như cậu mong muốn, quý ngài của tôi."

Chính là đám xà nhìn thấy vị quý tộc thiếu gia bạch kim hùng hùng hỏi hổ đi về phía toa Griffindor liền tự giác né ra.

"Draco còn phải học tập ngiều thì mới có thể trở thành gia chủ nha." Ai đó bưng má thở dài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play