Chiến thắng đầu tiên ở vòng bảng
Cơm tối là trợ lý mang đến phòng huấn luyện.
Tuy rằng vừa thằng hai trận BO1, nhưng trong phòng huấn luyện không có không khí vui mừng nào hết, mỗi người đều tập trung nhìn vào giao diện game của mình, ngay cả Tiểu Bạch cũng không lén làm biếng ăn vặt nữa.
Lộ Bá Nguyên luyện đến mức cổ tay hơi đau.

Đã có kinh nghiệm từ trước, anh biết thời gian này phải nghỉ ngơi.
Anh treo ở sảnh chờ trò chơi, xoay người nhìn thoáng qua màn hình game của Giản Nhung, khung chat ở góc trái phía dưới đang cãi nhau.
Mặc dù lúc đầu chỉ là tranh cãi của họ và đội HT nhưng trong đó có những sinh vật bất minh quấy rối không ngại quấy nước đục thêm, cuối cùng người chơi của hai khu thi đấu hoàn toàn cắn xé rách mặt.
Tiểu Bạch cũng đang xem cuộc chiến cãi vả trong trò chơi của cậu, phe địch có game thủ Hàn nói vô cùng dơ, ngay cả Tiểu Bạch cũng xem không nổi: “Ông không cãi lại hả?”
Giản Nhung nói: “Không có gì đáng cãi, nó xem không hiểu mà.”
“Dùng tiếng Anh đi! Web dịch đó!”
“Tiếng Anh không diễn đạt hết được ý của tui.” Giản Nhung solokill giết Mid của đối phương, bấm “B” về Nhà: “Hơn nữa bây giờ đám ngu này đều nhìn chằm chằm vào tui…Tui chửi một câu sẽ bị khóa acc đó.”
Tiểu Bạch: “Đệt, vậy cứ nhịn thế à? Đám cháu này…Mấy hôm nay chắc tui không thể đánh server Hàn rồi.”
Giản Nhung không biểu cảm gì mà xùy một tiếng.
Những người này không muốn cậu lên hạng nữa chỉ muốn khiến cậu bẽ mặt mà quay về server Trung thôi.
Bây giờ cậu và Master còn kém nhau hơn một trăm điểm, cậu không thể trở về.
Hơn nữa, chửi người ta cũng không phải cách tốt nhất xoa dịu tâm trạng của họ trong game.
Cậu lấy trang bị “Phong Ấn Hắc Ám” với khí thể hừng hực quay lại đường giữa, đột nhiên có người nhéo tai cậu.
“Pha cho em ly cà phê nhé?” Lộ Bá Nguyên sờ sờ vành tai của cậu.
Giản Nhung thu lại mấy phần sát khí trên mặt: “…Ừm.”
Không biết có phải bị Rish chọc tức hay không, bữa cơm mấy hôm nay Giản Nhung ăn không được bao nhiêu.

Biết cậu muốn luyện đến nửa đêm, sợ cậu sẽ bị hạ đường huyết, Lộ Bá Nguyên mở ngăn kéo, lấy một viên kẹo bóc vỏ rồi đưa đến bên miệng của cậu.
Giản Nhung dừng lại một chút, quay đầu ngậm cả viên kẹo vào miệng.
Lộ Bá Nguyên đến gian nước bên cạnh pha cà phê, phía sau vang lên tiếng thở dài.
“Trạng thái của mấy đứa nó có phải quá căng thẳng rồi không?” Anh Đinh khẽ nói: “Lời anh nói hôm nay có thể gây áp lực cho tụi nó không?”
Lộ Bá Nguyên không quay đầu lại, thản nhiên nói: “Không có áp lực thì còn đánh đấm gì nữa.”
Anh Đinh hơi khựng lại rồi cười: “Cũng đúng.

Chỉ là MSI này, nhiệm vụ của chúng ta khá nặng.”
“Nhiệm vụ của giải đấu quốc tế nào mà không nặng ?”
Lộ Bá Nguyên bưng cà phề, tiếng chuông vang lên từ trong túi, anh lấy điện thoại ra lướt nhìn hiện thị, quay đầu đi ra ngoài, gương mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh Đinh rồi gõ chữ.
Ngoại trừ thành viên ra, áp lực lớn nhất chính là anh Đinh.

Là anh để Giản Nhung lên sân, tuy rằng nói mấy câu xong thì sướng vô cùng, nhưng sau đó có cái gì, chắc chắn anh gánh tiếng mắng chửi.

Hơn nữa… Bây giờ còn chưa đối đầu với HT, anh cảm thấy hổ thẹn vì lúc đầu không ngăn cản Giản Nhung lại.
Giản Nhung còn trẻ, nếu như lần này thua, chắc chắn mấy câu khích bác sẽ trở thành chướng ngại, theo sau cậu cho đến khi cậu giải nghệ.
Nhưng mà những tâm sự này chắc chắn anh sẽ không thể hiện trước mặt thành viên trẻ đâu, dù cho ở trước Lộ Bá Nguyên, anh cũng cố kiềm lại.
Cho nên khi đi ngang qua, Lộ Bá Nguyên đưa tay vỗ bờ vai của anh, giọng điệu ung dung nhưng vô cùng kiên định: “Chúng ta sẽ thắng.”
Nói xong, không đợi anh Đinh phản ứng lại, anh nhận điện thoại nói một tiếng “Mẹ” rồi đi ra ngoài gian nước.
Phòng huấn luyện, Tiểu Bạch vừa kết thúc một ván đánh đôi.

Cậu duỗi người, sau đó quay đầu về phía màn hình của Giản Nhung, cau mày thắc mắc.
“Không phải các ông đáng có lợi thế lớn sao…” Tiểu Bạch nhìn thành tích của cậu: “Ông hạ được 21 điểm mà không phá hủy được Nhà chính sao?! Sao đồng mình của ông còn đề xuất đầu hàng vậy?”
“Chưa giết đủ.”

Vừa dứt lời, Giản Nhung dứt khoát lưu loát nghiền chết tên ngu anh hùng bàn phím ở Nhà.
Đồng mình của Giản Nhung đều là người Hàn, họ muốn phá hủy Nhà chính của đối phương, nhưng Giản Nhung không đến thì họ không đánh lại đối phương.

Vừa đúng lúc đối phương có ba người Trung, không chịu bấm đầu hàng, thề sống chết bảo vệ Nhà, vì thế tên ngu bên phía địch kia cũng chỉ có thể ở trong game chịu đòn.
Lần đầu Tiểu Bạch nhìn thấy như vậy, nghĩ thầm mịa nó trước đây tui đã tìm được con đường sống trong cái chết bao nhiêu lần hả: “Tên ngu kia vẫn chửi kia, sao ông không block nó đi.”
“Block chi?” Giản Nhung mở miệng, lừa viên kẹo sang bên khác: “Tui thích nhìn nó bất lực phẫn nộ vậy đó.”
Lộ Bá Nguyên trở về với ly cà phê, Giản Nhung đang chuyên tâm giết tên ngu kia lần thứ mười sáu.
Gương mặt của Giản Nhung đầy sát khí, dáng vẻ ăn kẹo lại cứ như ngậm điếu xì gà.
Năm ngón tay của người đàn ông vói vào tóc của cậu, cảm giác từ ngón tay to thật thoải mái .
Giản Nhung thoáng thấy thứ gì đó duỗi tới góc bên phải, chưa kịp chú ý nhìn thì Lộ Bá Nguyên hỏi: “Vẫn chưa đánh xong hả?”
Giản Nhung trả lời “Ừm” một cách ậm ờ: “Sắp rồi, đối phương nói tên ngu kia logout rồi.”
Lộ Bá Nguyên gật đầu, vươn tay lấy lại di động bên cạnh Giản Nhung, nói với màn hình: “Thấy rồi ạ? Em ấy rất tốt…Mấy hôm nay bận luyện, không có thời gian.”
Giản Nhung cuối cùng giết xong, đi phá Nhà chính của địch: “Sao ạ?”
“Không,” Lộ Bá Nguyên nói: “Đang nói chuyện với mẹ anh.”
Giản Nhung thoát khỏi web thành tích, lại tiến vào đội xếp hạng lần nữa: “Ồ.”
Vài giây sau, Giản Nhung cắn viên kẹo trong miệng một cái “rắc”.
Cậu bỗng xoay người lại, đúng lúc nhìn thấy Lộ Bá Nguyên tắt video, nhét di động vào túi.
Giản Nhung hoang mang hai giây: “Anh cúp rồi hả?”
“Ừa.” Lộ Bá Nguyên giải thích: “Mẹ anh xem phỏng vấn rồi…Còn xem bình luận, nên hỏi em vài câu.”
Giản Nhung: “Cho nên anh vừa để di động tới…”
Lộ Bá Nguyên: “Anh nói em bận, mẹ không tin, nghĩ anh bao che cho em, anh để mẹ nhìn thấy thôi.”
Giản Nhung: “…”
Cậu đưa tay cào cào tóc đến mức không thành hình trong quá trình leo Rank, vẻ mặt từ khiếp sợ chuyển thành ngỡ ngàng.
Thật ra gương mặt của Giản Nhung còn rất non nốt, khi không lên tiếng cùng lắm nhìn giống lớp 12 hay năm nhất đại học, đương nhiên, đẹp trai hơn một chút so với phần lớn người khác.
Cho nên Lộ Bá Nguyên nhìn thấy vẻ mặt nàt không khỏi đưa tay nâng cằm của cậu lên.

Xung quanh có người nên không thể làm gì khác, cuối cùng chỉ có thể tùy tiện vuốt ve vài cái cho đã nghiền.
Giản Nhung nuốt viên kẹo xuống: “Cứ cầm như vậy…Không tốt lắm đâu.”
Lộ Bá Nguyên đặt cà phê xuống bàn, khẽ nói: “Không sao, mẹ không để ý những điều này đâu.

Chờ đánh xong nếu em bằng lòng thì anh dẫn em về gặp mẹ, không muốn thì không gặp.

Không phải chuyện gì to tát.”
Nội tâm của Giản Nhung hơi mâu thuẫn.
Cậu nghĩ cần phải đi gặp mặt một lần, nhưng quả thực lại không xoay sở được với mối quan hệ giữa trưởng bối.
Cậu suy nghĩ nhập tâm, trò chơi tiến vào ván đấu mà cũng không phát hiện, là Lộ Bá Nguyên bấm đồng ý giúp cậu.
“Đừng nghĩ nữa.” Lộ Bá Nguyên khẽ nhéo như xoa bóp ót của cậu: “Chuyên tâm đánh đi, đạt được top 1 server Hàn thì đừng chơi tài khoản này nữa, anh còn đang đợi em lập tài khoản mới kéo anh lên điểm.”
Đệt?!
Tiểu Bạch ở bên cạnh nghe trộm lập tức ho thành tiếng.
Cậu không thể che giấu được nụ cười chó trên mặt mình, cũng không nhịn được mà quay đầu lại trêu: “Anh à, hóa ra đây là vị trí của anh trong mối quan hệ này sao? Kẻ ôm đùi sao?”
Giản Nhung còn chưa kịp phản bác, Lộ Bá Nguyên đã trả lời một cách dương dương tự đắc: “Đúng vậy.”
Giản Nhung: “…”
Viên Khiêm phì cười, cười xong còn thắc mắc nói: “Ôi không phải chứ, anh không hiểu lũ trẻ bây giờ.

Bạn trai bạn gái kéo mình lên điểm thì có làm sao? Ai yêu rồi mà không muốn chơi game cùng người đó chứ? Bên yếu thì chính là kẻ ôm đùi sao? Ông đây cũng không phải không kéo được…Đều mịa nó không khí gì đây.”
Lộ Bá Nguyên mở game lần nữa, lên tiếng đồng ý một cách lười nhác: “Đùng vậy, Giản thần có thể kéo tui.”
Giản Nhung: “……”

“Bạn trai bạn gái đánh đôi kéo lên điểm em không nói làm chi, em phát ngán với loại luyện thuê, chơi ở Rank của mình không vui sao?” Tiểu Bạch chậc lưỡi: “Còn có những người chuyên môn tìm lót đường cho nó lên điểm, cũng vô cùng ghê tởm.”
Pine: “Trước khi nói đến người khác hãy nhìn lại mình đi.”
“Tui làm sao hả? Tui tìm ông, cũng không tìm lót đường!” Tiểu Bạch nói xong, dừng lại một chút: “Được rồi, trước đây là tìm một tên tóc xanh, bây giờ người ta yêu đương rồi, không chịu kéo tui nữa.”
Giản Nhung: “…Cút.”
Nâm người luyện một hồi đến sáu giờ sáng, sau khi ăn sáng xong thì đi ngủ, ngủ dậy thì đối mặt với trận đấu đầu tiên của HT.
Đánh giá thực lực hiện tại của chiến đội, thật ra thắng thua của hai trận đấu vòng bảng của họ đều không quan trọng, nếu không có gì bất ngờ thì họ đều vào được vòng đấu loại.
Nhưng——
【Không thua một ván! TTC đập chết cha HT!!!】
【Đệt, vì trấn đấu mà canh me ở đâu nửa tiếng rồi…Xem Châu Âu đánh Nhật Bản vào sân đánh cứ như ông nội đánh cháu, chẳng có chút hào hứng gì cả.


【Tới đây tới đây, xin hỏi đây là trực tiếp Chung kết của MSI năm nay hả?】
【Từng có một ngày Ngu Ngốc lông xanh đã live mười ba giờ ở trước mặt tui, tui chưa từng quý trọng, mãi đến khi nó gia nhập LPL, một tháng live không qua mười ba tiếng khiến tui hối hận không kịp, chuyện đau khổ nhất trần đời cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Nếu như ông Trời có thể cho tui một cơ hội, tui sẽ nói với nó năm chữ——Nếu thua thì bơi về.


【Số người trực tuyến này? Đội marketing của TTC sao? Lát nữa đấu vòng bảng nhiệt độ hơn một trăm triệu? Toàn bộ kênh live stream mịa nó toàn thủy quân hả?!】
【Người sống, Fans của PUD.


【Người sống, Fans của Chiến Hổ.


【Người sống…Fans của Đậu Hũ.



【Đừng nói nữa, đừng nói nữa, MSI lần này, chúng ta đều là Fans qua đường của TTC, Fans cha giới hạn của Soft.


【Đừng gửi nữa!!! Tuyển thủ lên sân rồi!!!!】
“Có phải tối qua tui dùng hết căng thẳng rồi hay không.” Tiểu Bạch ngồi xuống, uống cà phê: “Bây giờ tui vô cùng bình tĩnh.”
Giản Nhung: “Đánh vòng bảng, ông định kích động hơn hả?”
“Ừm, nhờ phúc của ông, bây giờ chúng ta đang có một trận đại chiến thế kỹ,” Tiểu Bạch dừng một chút: “Trung-Hàn.”
Giản Nhung: “.”
“Kiểm tra thiết bị,” Lộ Bá Nguyên thản nhiên nói: “Đừng nói vớ vẩn nữa, có người nghe.”
Nhân viên hậu trường đang đeo thiết bị nghe lén: “…”
Đấu vòng bảng không quá nhiều nghi thức, vừa thể hiện thiết bị không có vấn đề gì với trọng tài phía sau, máy tính trước mặt đã chuyển sang giao diện Ban&Pick.
Bể tướng Mid của hai bền đều rất sâu, hai huấn luyện viên cũng không có ý nhắm vào đường giữa, phải xem chiến đội nào có quyền chọn trước thì chiến đội đó nhất định phải Ban LeBlanc.
Bởi vì Giản Nhung lần đầu tiên đánh với Master, tình huống đi đường rất khó nói, cho nên dựa vào kết quả của mấy hôm nay, họ quyết định đặt trọng tâm vào hai đường trên-dưới.
Lượt chọn đầu tiên bên TTC chọn giúp Viên Khiêm tướng Irella, còn ở phase một HT khóa tướng xạ thủ Jhin vô cùng tiêu chuẩn, khi đến phase hai, bình luận viên vẫn chưa bắt đầu phân tích cục diện, thì một hình đại diện của một Tướng vừa hiện ta đã khóa ngay!
Khán giả trong sân sửng sót, lập tức hoan hô——
“Lucian?” Viên Khiêm hoảng sợ: “Đây…Lại còn là Lucian đi đường giữa?”
Lộ Bá Nguyên nhìn lướt qua ảnh đại diện Tướng của Master: “Đường giữa, đường trên của họ sẽ không dùng thứ không thực tế này đâu.”

Anh Đinh: “Anh thấy Master chơi trong leo Rank, không ngờ cậu ta laị lấy ra thi đấu…”
Kỳ thật trước kia Lucian là tướng AD, nhưng do tướng Mid hay dùng trong meta hiện tại đều farm hơi chậm, đi đường yếu, nên tướng này có sát thương burst đầu trận cao, có lướt lại giết xe tăng ở đầu-giữa trận như xắt rau đã được cầm ra từ đường trên khiến người mắc ói.
Ba vị bình luận viên của LPL cũng chau mày vì Lucian.
Bình luận viên A lên tiếng át tiếng vỗ tay và tiếng hét của khán giả Hàn Quốc ở phía sau: “Lucian…Một Tướng vô cùng nan giải.

Đầu trận hắn có thể ép được phần lớn Mid, quả thực cầm Tướng này không ngờ tới được.”
Bình luận viên B gật đầu: “Nhưng đối phó cũng không quá khó, Lucian qua đầu-giữa trận thì không có mấy tác dụng, đội TTC chỉ cần nắm được quyền kiểm soát kéo đến cuối trận là được, Soft có thể cầm Tướng farm, như Azir, Orianna, Kassadin cũng không tệ…”
Vừa dứt lời, Tướng đường giữa của TTC sáng lên.
Một người đeo mặt nạ.
Chúa tể bóng tối—— Zed.
“Tướng farm?!” Bình luận viên C xém chút nữa đập bàn, nói bắt chước theo giọng điệu của Giản Nhung: “Mấy người đang khinh thường Soft tui sao? Đối phương muốn nhận thua chọn một tướng giai đoạn cuối trận, tui đây có thể suy nghĩ cầm tướng cuối trận.

Nhưng mày cầm Lucian? Vậy ngại chi——Rút đao thôi.”
Bình luận viên A hoàn hồn từ trong sự khiếp sợ: “Kia…Chọn Zed đi đường với Lucian cũng không phải không được! Nhưng Soft vẫn chưa khóa, rốt cuộc có chọn Zed hay không còn chưa nói chắc!”
Zed được chọn.
Lượng người Hoa ít ỏi ở đây reo hò hoan hô——Pha hôm qua kia của HT rất bất ngờ, có lẽ người Hoa đến xem mua không được vé, hiện trường hôm nay cũng không có nhiều cổ vũ của TTC.
Tướng đường giữa của hai bên đã xuất hiện, ván này đã định trước không thể hòa bình.
Hai đội đồng thời đăng nhập, trong mười phút đầu trận, ống kính của đạo diện hầu như vẫn ở đường giữa—— Hai đường giữa mịa nó thật sự quá gây chuyện rồi!
Đường trên đang farm trong hòa bình, họ đang đánh nhau.
Rừng đang giết quái, họ đang đánh nhau.
Đường dưới đang nhử lẫn nhau, họ còn đang đánh nhau.
Bình luận viên A: “Master lướt xông tới tung ra hết combo toàn bộ sát thương! Lượng máu của Soft rất nguy hiểm——Nai xừ Soft lợi dụng ảnh phân thân trốn thoát một cách xinh đẹp!”
Bình luận viên B: “Soft nhân lúc Master dùng thời gian CD farm kỹ năng xông thẳng tới tung chiêu cuối vào người Master! Combo trúng mục tiêu hoàn toàn!! Lượng máu của Master biến mất, solokill không——Ôi, Master Tốc Biến tránh được kỹ năng cuối cùng, xém chết!”
Bình luận viên C: “Hai bên đều nhìn nhau với ánh mắt không vui, không ăn lính lại bắt đầu cấu máu sao——Không! Họ sắp đánh! Họ hoàn toàn không nhịn được rồi … Lại thiếu chút nữa! Hai bên đều hơi nóng nảy!!!”
Lúc hai người qua lại mấy trắm hiệp, bình luận viên chợt giật mình.
Bình luận viên A: “Hai người đánh đi đường gần như nhiều hơn tổng số lần va chạm đường giữa trong cả ngày hôm qua?”
Bình luận viên B: “Nhưng phải nói đến thiệt hại…Hai bên vẫn chưa có, chưa có solokill, lính…cũng đều không thua bao nhiêu?”
Bình luận viên C: “Họ đang đánh nhau? Họ đang nện vào tim của tôi đó.”
Mưa đạn cũng đang thắc mắc——
【Cả hai đang đấu kiếm hả? Đánh chỗ hiểm thì lui? Đang đùa với tụi tui sao?】
【Thao tác mạnh như hổ, ngẩng đầu lại nhìn 0/0/0.


【Khoan đã? Chúng ta đang mong chờ Soft solokill Master sao?! Hai năm nay có Mid nào có thể solokil được Master không???】
【Đừng nói ai solokill Master, thống kê qua, Mid từng đi đường với Master trong hai năm nay, đều bị Master solokill trong thi đấu hay xếp hạng.


【Khéo quá, con tui cũng vậy, xin hỏi Mid LPL nào chưa từng bị con tui solokill chứ?】
【Sự thật, đây là năm đấu thi đấu của Soft…】
【Đệt, lẽ nào Mid của LPL sắp đứng lên rồi hả?!】
【Trước đây đã nghĩ Soft đi đường rất mạnh, qua trận đấu này khiến tui lĩnh hội càng thấu đáo hơn, thật sự, đánh cmn quá xuất sắc.


【Muốn xem bọn nó đi đường một vạn năm…】
Đi đường một vạn năm là điều không thể.
Khi tình hình chiến đấu của hai Mid đang giằng co, hai đường khác đã thông báo chiến sự liên tục——
Graves cấp ba của Lộ Bá Nguyên gank đường trên, vừa lộ mặt đã khiến đường trên của HT giao Tốc Biến.

Cấp bảy, Viên Khiêm dùng Irella đánh được một pha mà chính mình không ngờ tới được, đè đường trên của HT nằm thẳng dưới đất, hoàn thành một pha solokil vô cùng ngoạn mục!
Sau đó, Lộ Bá Nguyên xâm lấn rừng của đối phương, ép JG của đối phương phải chạy về Nhà rồi đuổi thẳng đến đến đường dưới, vòng ra sau bộ đôi đường dưới HT, đánh ra một pha một đổi hai khiến đường dưới gây dựng được cơ sở.
Vào lúc Master không chút biểu cảm móc trang bị tiếp tục liều mạng với Giản Nhung thì âm thanh của đồng đội vang lên trong đội——
“Anh à.” JG khẽ nói: “Không ăn Rồng hả?”
Master mới phát hiện, Tristana của Pine đã vượt AD của họ hai mươi điểm, còn lấy được hai điểm hạ gục.
Đường dưới lâm vào thế bất lợi khiến pha giao tranh ăn Rồng của họ không chiếm được quyền chủ động.

Master thoát khỏi tâm trạng nóng nảy, chuyển sang góc nhìn của đồng đội——Đường trên bị Irella kiềm chế, đi rừng đang cố gắng bảo vệ rừng của mình, ngay cả đường dưới ăn lính cũng khó khăn.
Anh ta cau mày, chợt hiểu rõ bọn họ đang ở thế bất lợi.
Bên kia, giọng đầy vui sướng của Viên Khiêm vang lên: “Ha ha ha ha ha ha ha trận đấu không có Master mịa nó cũng quá thoải mái rồi!!”
Vào trước giai đoạn BanPick.
Vào khoảng khắc nhìn thấy hình đại diện của Lucian, suy nghĩ trong đầu của Giản Nhung giống như với lời của bình luận viên C—— ở trước mặt cậu mà lấy tướng này, quả thật đang khinh thường cậu.
Nếu đây là trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên của cậu, vậy cậu có thể đã chọn Tướng mà không nghe theo đồng đội.

Nhưng hôm qua cậu mới đưa đội lên đầu ngọn sóng, hiếm khi trong đầu còn lại mấy phần lương tâm.
Cậu vừa định lên tiếng hỏi anh Đinh lấy Tướng gì, Lộ Bá Nguyên đã lên tiếng trước.
“Muốn chơi Zed không?”
Toàn bộ mọi người trong đội hơi ngẩn ra, chỉ có anh Đinh nhướng mày, lập tức hiểu ra.
Giản Nhung: “…Zed?”
Lộ Bá Nguyên: “Hay Pantheon, Corki, Talon …”
Giản Nhung ngắt lời anh: “Zed.”
Giọng của Lộ Bá Nguyên bình tĩnh, dùng thân phận đội trưởng hỏi cậu: “Có thể cầm chân được Master không? Không yêu cầu em solokill nó, đánh không nó không có thời gian quan tâm đến đường khác là được.”
Giản Nhung trực tiếp khóa Zed, sau đó hỏi: “Coi thường em sao?”
Lộ Bá Nguyên khẽ cười một tiếng, đổi Thiêu Đốt: “Không, không muốn gây áp lực cho em…Cố kiếm nó đánh nhau, lôi kéo nó, chúng ta thắng.”
Trận BO5 năm ngoái thật sự đã cho HT quá nhiều tự tin.
Bọn họ đã quên, đội HT này lớn mạnh là nhờ Master.

Sau đó HT thay đổi đường dưới, bộ đôi đường dưới này hoàn toàn không có kinh nghiệm thi đấu, cũng không phải thiên tài chơi game như Giản Nhung, JG trong đội thì kém xa Lộ Bá Nguyên mười con phố.
Đổi thành đội khác, đường khác của HT có thể còn có thể đánh được ưu thế.

Nhưng gặp phải TTC chiến đội lâu năm như vậy, với Lộ Bá Nguyên là JG có sở trường tạo cơ hội cho đồng đội——thắng lợi của HT, dựa vào lực khống chế giao tranh tổng và sự trợ giúp của Master.
Không ngờ Master vẫn luôn điềm tĩnh lại tự mình cắn câu trước, lấy ra Lucian cha không thương mẹ không yêu vào giữa-cuối trận…
Lộ Bá Nguyên ngồi camp JG địch trong bụi cỏ, không chớp mắt tung ra combo sát thương bạo kích, anh nói: “Đường dưới, anh qua thả Sứ Giả, phá trụ một xong thì đến Rồng.

Ván này ổn rồi, kết thúc sớm rồi đi ăn .”
Tiểu Bạch: “Được ạ!”
Mưới sáu phút, pha giao tranh đầu tiên được khai hỏa bởi Tốc Biến và Án Tử của Thresh Tiểu Bạch! Viên Khiêm lập tức Tốc Biến tung chiêu cuối giữ lại bộ đôi đường dưới của địch, Tristana của Pine lao thẳn vào đám đông và bạo gan gây sát thương! Hỗ trợ của HT không dễ gì khống chế được Pine—— Nhưng Graves nhảy xông ra gây sát thương càng đáng sợ hơn, trực tiếp thanh trừng chiến trường.
Còn Tướng và Master cứu viện mà HT cần…đang bị Giản Nhung chặn trên đường.
Nói đến cũng mịa nó thật kỳ quái, mãi đến khi giao tranh xong, hai ngườI da mỏng vậy mà vẫn còn đang nhử nhau ở đường giữa, tất cả đều máu thấp nhưng mà không chết…
Hai mươi lăm phút, Master tạo cơ hội solokill được Pine đang lạc đường trong rừng, Giản Nhung cũng không tỏ ra yếu thế mà đập Rish xuống đất.
Đến lúc này AD hai bên không thể đơn độc vượt qua ranh giới sông, xém chút nữa viết lên “Chiến tranh của mấy người mịa nó cũng đừng kéo theo tui”.
Hai mươi bảy phút, TTC thành công bắt được hỗ trợ đến cắm mắt, đánh chết rồi trực tiếp mở Baron.
Lúc này đi rừng của HT muốn cướp, chần chừ một hồi trên hang Baron rồi lao vào hang bị Lộ Bá Nguyên cho lên bảng đếm số.
Đến lúc này, ưu thế lớn.

TTC không chút hoang mang, sau khi về nhà nâng trang bị sau đó ăn Long Hồn của Rồng, năm người đồng lòng xuất phát đến Nhà chính của HT.

——Mãi đến phút ba mươi hai, Nhà chính của HT bị phá hủy, bình luận viên và khán giả của LCK còn đang lâm vào trạng thái ngơ ngác.
Giản Nhung tháo tai nghe xuống, sân khấu cách xa ghế bình luận như vậy còn nghe được tiếng hò hét đầy kích động của bình luận LPL.
MVP của ván này được trao cho Lộ Bá Nguyên.
Phỏng vấn của phía tổ chức hôm nay còn đang điên cuồng gây chuyện, phía tổ chức hôm nay đã bảo sao nghe vậy, thậm chí ngay cả mấy câu hỏi cần hỏi cũng không muốn hỏi.
MC gượng cười: “Quyết đấu hôm nay cảm thấy thế nào ạ?”
Lộ Bá Nguyên: “Rất nhẹ nhàng.”
“…”
MC mím môi dưới: “Chiến thuật hôm nay là chuẩn bị trước sao? Chiến thuận nhằm vào Master? Dùng Zed kiềm chế anh ấy?”
“Đương nhiên có nghiên cứu chiến thuật,” Lộ Bá Nguyên dừng lại một chút: “Cầm Zed…kiềm chế là một mặt, mặt khác, là chúng tôi cảm thấy Mid của chúng tôi có thể đánh được ưu thế.”
“Thế nhưng cũng không đánh được ưu thế mà, thực lực hai bên ngang nhau…” MC đang nói ngưng lại một lát.
Lộ Bá Nguyên cười thản nhiên: “Phải.”
Nói đến đây, mưa đạn của live stream trong nước bắt đầu cười vang.
Đúng vậy, Soft của chúng tôi là người mới gia nhập khu thi đấu chưa được nửa năm, quả thật ngang tài ngang sức với Master – Mid đệ nhất thế giới được bồi dưỡng sáu bảy năm của khu thi đấu mấy người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play