Charles Prince từ nhỏ đến lớn đều bị xem là một người âm trầm cổ quái, đối với việc này, bản thân hắn cũng cho là như vậy, hắn không thích nói chuyện, không thích cười, cũng không thích gặp gỡ người khác, trong lúc rảnh rỗi hắn thích một mình đọc sách hoặc là ở trong phòng thí nghiệm làm nghiên cứu.

Cũng may bạn đồng học và viện trưởng đối với hắn cũng không tệ lắm, chẳng những không bài xích hắn còn ủng hộ nghiên cứu của hắn. Tỷ như thời điểm phát minh cái la bàn kia, Roger đã ném không biết bao nhiêu thứ vào, Laenly cũng đặt không ít bẫy rập, ngay cả viện trưởng cũng ném mấy sinh vật có độ nguy hiểm cao vào.

Trong lòng Charles, những người này giống như người nhà vậy, cho nên khi viện trưởng của mình mất tích, trong lòng hắn mất mác vô cùng, bởi vì hắn mất đi một vị trưởng bối vẫn che chở cho hắn. Từng Slytherin tốt nghiệp cũng ra ngoài tìm kiếm viện trưởng nhưng đều không thể tìm được nơi người đến. Mà Laenly nói, người có lẽ đã không còn ở nơi này nữa, nếu không người nhất định sẽ trở lại Hogwarts.

Tìm được địa phương viện trưởng mất tích, kiểm tra đo lường dấu vết ma pháp kia, vị viện trưởng Ravenclaw là chuyên gia thuật luyện kim, Rowena cho ra một kết luận kinh hãi, có lẽ hai vị viện trưởng đã vượt qua đường thời gian đến tương lai.

Tương lai, hai từ mờ mịt thế nào. Mê mang trong nháy mắt, Charles cảm thấy đó là một đầu đề nghiên cứu không tệ, khi đó hắn còn chưa nghĩ tới việc đến nơi kia. Nhưng mà, hiển nhiên Laenly không nghĩ như vậy, người này sau khi tốt nghiệp lăn lộn thương trường liền quăng một đống tiền lớn cho hắn làm nghiên cứu.

Có người giúp đỡ đương nhiên là tốt, không cần rầu rĩ vì tiền, Charles liền một lòng một dạ nghiên cứu, thật ra thì Rowena Ravenclaw ở phương diện này cũng là một người có nghiên cứu không tệ, đáng tiếc đa số thời gian của bà đều rất bận rộn, sự vụ của Hogwarts phức tạp, còn hai vị viện trưởng mà phải chăm sóc học sinh đã có chút kiệt sức rồi, càng đừng nói đến các bà còn phải chiếu cố tình huống bên ngoài trường học, mà chuyện bên ngoài vốn thuộc về trách nhiệm của Salazar và Godric.

Lúc này, Charles cũng gặp người nói chuyện được với hắn nhiều hơn hai câu, đó chính là mẹ của Andrea, phải biết rằng Charles rất khó tìm được tiếng nói chung hơn nữa tính tình rất khó ở chung, khi đó Andrea đã cùng Laenly tiến vào trang viên Malfoy vừa được tạo dựng, nhưng người phụ nữ này không hề đi theo con gái mà lưu lại Hogwarts. Người này rõ ràng là trưởng bối của hắn nhưng không có bao nhiêu bộ dáng trưởng bối, bà suốt ngày tinh thần hoảng hốt, thích sống trong phòng thí nghiệm nghiên cứu một vài đồ kỳ quái. Chỉ có thời điểm con gái đến thăm bà, bà mới có thể thay đổi thành một người luôn cười ôn hòa, kia là bộ dáng mẹ. Không biết tại sao, Charles rất không thích bộ dáng kia, hắn cảm thấy giả dối, có lúc, hắn cảm thấy người này thực sự là một người kỳ quái, nhưng quay đầu lại nghĩ thử xem, hắn cũng không có tư cách nói người khác.

Sau trận chiến chống lại phản loạn Hogwarts, tâm Charles trống rỗng, người phụ nữ thỉnh thoảng sẽ đáp lời hắn đã chết rồi, thời điểm trút xuống hơi thở cuối cùng, ngay cả thi thể cũng biến mất. Là biến mất hay đi đến địa phương nào, Charles cảm thấy đáp án có lẽ nằm ở tương lai.

Thời gian sau đó, Charles càng thêm chuyên chú nghiên cứu, thật ra thì hắn rất bội phục chấp niệm của Laenly, nhiều năm như vậy chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm, mà sau trận làm phản kia kết thúc, chấp niệm đó còn có thêm Elise và Andrea, thời điểm Charles tìm được đoạn gãy thời gian kia, hắn cũng không quá chắc chắn mình làm những chuyện như vậy có chính xác hay không, hai vị viện trưởng hẳn là do ma lực bộc phát mà xé rách con đường thời gian, mà Annatasia tám chín phần mười là vì vật phẩm ma pháp kỳ quái trên người nên mới bước vào chuyến xe thời gian như vậy.

Như vậy bọn họ thì sao? Charles sẽ không nghĩ rằng Laenly chỉ cần xác nhận viện trưởng ở tương lai là xong việc, nhưng còn quá khứ? Không có ma lực cường đại tuyệt đối là rắc rối, đây không phải việc bất cứ ai trong bọn hắn có thể làm được, nếu tập hợp lực lượng của mấy người có lẽ có thể, nhưng nếu không chuẩn thì thực sự là hài cốt cũng không còn, du hành thời gian tuyệt không phải chuyện đơn giản.

Thực ra thì trong lòng Charles chỉ cần xác định mấy người kia còn sống, hơn nữa sống thực tốt là đủ, Slytherin cho tới giờ đều vô cùng độc lâp, cũng không phải những đứa nhỏ suốt ngày muốn ở bên cha mẹ, nhưng lời Gerson luôn luôn lười nhác lại khiến hắn cảm thấy vô cùng kỳ quá..., cậu ta nói: "Cho dù không có cậu, Laenly cũng sẽ không từ bỏ, cậu ta không bỏ xuống được." Cách thật lâu thật lâu, Gerson giống như lẩm bẩm tự nói: "Viện trưởng của chúng ta thực ra thì rất khiến người ta quan tâm."

Trừ Laenly, Elise cũng thường xuyên gửi thư hỏi thăm tiến độ, Charles phải tiếp tục nữa, hắn lật xem rất nhiều sách về thiết kế ma pháp trận, lúc này Rowena cũng không quá bận rộn nữa cho nên hai người thường cùng nhau nghiên cứu, rất hiển nhiên, thật ra thì Rowena không tán thành chuyện bọn họ làm, truy cứu nguyên nhân, chỉ có một, đó là quá nguy hiểm.

Quanh năm nghiên cứu cái này, Charles đương nhiên biết chuyện này nguy hiểm đến mức nào, nhưng hắn không nói cho Laenly, nói thì có ích gì chứ, trừ gia tăng gánh nặng trong lòng thì không có bất kì hiệu quả gì, bọn họ sẽ không từ bỏ. . Đọc truyện hay, truy cập ngay ~ TRUмtг цуeИ. V N ~

Từ khi Charles bắt đầu thiết kế ma pháp trận kia, thời gian hắn mở rộng nghiên cứu đã trải qua mười năm.

Ma pháp trận cần một hình thái ổn định, xuyên thời gian thứ tối trọng yếu chính là ổn định, pháp trận sáu cạnh cần sáu người, ma lực của sáu người hẳn là đủ để đi qua thời gian, đây chỉ là trên lý thuyết, muốn làm được thì ma lực ở sáu cạnh pháp trận cũng phải cân bằng, muốn để sáu người duy trì lượng ma lực như nhau cơ hồ là chuyện không thể thực hiện, huống chi là việc xuyên thời gian này.

Duy nhất làm được việc này cũng chỉ có Gerson Weasley, tên này là thiên tài chú ngữ sư nên mẫn cảm nhất với dao động ma lực nhỏ nhất, chỉ có hắn mới biết điều tiết cân bằng ma lực. Charles không rõ Gerson có nguyện ý hay không, ít nhất hiện tại Gerson coi như hạnh phúc, mặc dù vợ có chút hung dữ, bất quá đối xử với hắn rất tốt.

Lúc nhận được tin, Gerson không ngờ tới việc mình lại giữ một khâu mấu chốt như vậy. Được Charles giải thích, hắn cũng hiểu sự nguy hiểm trong đó, chỉ cần một giây ma lực trên ma pháp trận mất cân bằng, cả ma pháp trận sẽ sụp đổ, như vậy tất cả mọi người sẽ bị thời gian xé nát, nếu ma lực bọn họ không đủ để tiến vào con đường thời gian, vậy bọn họ cũng sẽ bị nhốt trong cái khe thời gian, hoặc chết, hoặc bị nhốt.

Cuối cùng, Gerson vẫn gật đầu, đây chỉ sợ là phiền toán lớn nhất trong các phiền toái hắn tự tìm, hắn biết Laenly, Elise và Andrea vô luận thế nào cũng muốn đi, hai người trước là vì chấp niệm với viện trưởng, người sau là vì chấp niệm với mẹ của cô, có lẽ còn có cha của cô, mặc dù cô không chịu thừa nhận. Gerson nhìn đồng phục Slytherin trong tủ quần áo, cười khổ thở dài một hơi, trên thực tế hắn giống như không bỏ xuống được, với bọn họ, viện trưởng so với tính mạng của mình còn quý trọng hơn, thật khiến người quan tâm a.

Cứ như vậy bốn người đã định, mà người thiết kế ma pháp trận – Charles cũng quyết định đi cùng, lữ trình nguy hiểm như thế, cho dù hắn ở lại, nếu các bạn hắn bất hạnh chết bên trong, ít nhất hắn cũng không cần một mình gánh tội, nếu thành công, nói không chừng còn có thể nhìn thấy người phụ nữ kỳ quái kia, vậy cũng không tồi.

Cuối cùng có thêm một người gia nhập, đó chính là Roger Zanibi, hắn chỉ sợ là người có mục đích đơn thuần nhất, hắn đam mê mạo hiểm nên chuyến du hành đến tương lai khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, mặc dù lần mạo hiểm này tựa hồ có chút nguy hiểm, không cẩn thận sẽ chết...., tử vong cũng là mạo hiểm, vậy xem như đã quyết. Nếu thành công, hắn còn có thể trả lại cái trứng rồng hắn mới bắt được cho giáo sư Gryffindor, hắn không thích thiếu ngươi khác.

...

Khi ma pháp trận phát ra quang mang đẹp mắt, Charles đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, từ trước đến giờ Slytherin luôn có danh lãnh tĩnh, thế nhưng lại có thể điên tới mức bước lên chuyến lữ hành thời gian tương tự cái chết này. Nếu bọn họ thực sự thành công..., hắn nhất định không muốn là người đầu tiên xuất hiện trước mặt viện trưởng.

Merlin biết người đàn ông kia mặc dù khích lệ bọn họ trưởng thành trong nguy hiểm cũng không tán thành bọn họ chủ động ném mình vào khốn cảnh, nếu ông ấy biết bọn họ hành động lỗ mãng như thế, aiz, thật nên hỏi Laenly một chút, thời điểm viện trưởng cực kỳ tức giận có thể gầm thét hay không. Tóm lại, không quá lạc quan a.

Tác giả: Đây thực ra coi là phiên ngoại Charles ư ~~~

Nhưng người không hề quan tâm đến Godric chính là Laenly, Andrea và Elise.

Những người tương đối trung lập là Gerson, Charles và Roger, thậm chí Roger vẫn có chút hảo cảm với Godric, bởi vì cùng thích mạo hiểm...

Ngày mai trở về chính văn ~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play