Một tháng sau.
Laenly đã không còn sợ Salazar như trước nữa, nó mỗi ngày đúng giờ ăn cơm rồi ngủ, thời gian rảnh thì ngồi yên trong sân ngẩn người, nó thật ra rất muốn nói xin lỗi Salazar, vì nó cắn tay người đó bị thương, nhưng mỗi khi ngồi ăn chung nó lại không dám mở miệng, bởi vì người đối diện luôn giữ vẻ mặt lãnh khốc, hơn nữa từ khi đem nó về đây đều không nói gì nhiều.
Laenly vẫn thầm suy nghĩ làm sao mở miệng, nhưng chân chính đối diện, đứa nhỏ này thực tế đến giờ vẫn không nói chuyện nhiều.
Ngày này, Laenly ăn xong điểm tâm, nó đang chuẩn bị trở về phòng, Salazar mở miệng: "Ta phải ra ngoài, ngày mai trở lại."
A? Laenly có chút sợ, nó xoay người nhìn Salazar, mở to miệng muốn nói gì đó, nhưng cái gì cũng không nói ra.
"Nhóc tên là gì?" Cách một hồi, tiếng nói trầm thấp vang lên lần nữa.
Laenly cúi đầu nhìn mũi chân mình, cố gắng lên tiếng, giọng trẻ con mềm mại vẫn còn có chút khiếp đảm: ".... Laenly."
"Laenly..." Salazar lặp lại một lần, anh đi tới đưa tay sờ sờ đầu đứa nhỏ: "Ta sẽ trở lại, ta bảo đảm."
...
Về Laenly, Salazar đã suy tính qua, nếu đã quyết định muốn xen vào, như vậy cũng cần dạy đứa bé này vài thứ hữu dụng. Salazar nhìn đũa phép trong tay, suy nghĩ một chút, đây là anh nhờ một người bạn là người lùn làm, tay nghề người lùn trên phương diện chế tạo vô cùng khéo léo, chế tạo đũa phép cũng là hàng đầu. Về phần nguyên liệu đũa phép cũng là lấy trên người Thú một sừng, trực giác nói cho Salazar nguyên liệu như vậy hẳn là hợp với Laenly.
Lấy đũa phép, anh lại vào Mê Vụ sâm lâm một chuyến, anh tính đi gặp những Veela kia, đáng tiếc tìm thật lâu cũng không thấy, bình thường Veela sẽ không ở một chỗ quá lâu, xem ra chỉ có thể để sau này nói.
Sáng hôm sau, Salazar thuận lợi về nhà, anh đẩy cửa ra, thấy rõ tình huống bên trong, Salazar không khỏi thở dài, đứa bé này lại nằm ngủ bên cạnh cửa, đây là đang chờ anh trở lại sao?
Nghe được tiếng động ở cửa, Laenly lập tức mở mắt, nó cả đêm cũng ngủ không ngon, vẫn luôn là nửa ngủ nửa tỉnh. Người kia trở lại, Laenly nhìn Salazar vào cửa, vội vàng bò dậy từ mặt đất: "Cái kia.... Ngài trở lại."
"Tới đây ngồi, ta có việc muốn nói." Salazar nhẹ giọng nói.
Laenly vội vàng chạy đến, ngồi yên trên ghế, bộ dáng thật là biết điều.
Salazar lấy đũa phép, đặt lên bàn, đẩy tới trước mặt Laenly: "Cái này là đũa phép cho nhóc, sau này ta sẽ dạy nhóc cách khống chế ma lực và sử dụng ma lực, mà nhóc cần chính là học cách tự bảo vệ mình."
Đũa phép? Người đàn ông này ra ngoài chính là vì chuẩn bị đũa phép cho mình sao? Đũa phép trên bàn màu ngân bạch, rất tinh xảo. Laenly thích đồ vật xinh đẹp, nó tự tay cầm cây đũa phép đối với mình hiện tại có chút lớn, trong nháy mắt tiếp xúc, Laenly cảm thấy một cỗ khí lưu vui vẻ xẹt qua trái tim, nó thoáng cái liền thích cây đũa phép này.
Nhìn đứa nhỏ trước mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng không chút phòng bị, tâm tình Salazar cũng không khỏi tốt hơn vài phần: "Đũa phép là dùng để tụ tập ma lực, nhóc nhắm mắt lại, cảm nhận ma lực lưu động trong thân thể sau đó tập trung chúng đến đũa phép." Có nhiều thứ chỉ có thể tự mình nhận thức, ngôn ngữ không cách nào dạy được: "Nhóc về phòng tự mình luyện tập đi, ngày mai ta sẽ dạy kỹ hơn."
Laenly biết mình yếu nhược, một mình sống ngoài kia cũng không nổi, cho nên mặc dù sợ nhưng nó vẫn muốn ở lại chỗ này, ở bên cạnh người đàn ông chưa từng tổn thương nó, mà hiện tại, người này lại nói muốn dạy nó cách bảo vệ mình, cho nó đũa phép, Laenly lần đầu tiên cảm thấy an lòng, này có nghĩa là mình sẽ không bị bỏ rơi ư, có nghĩa là mình có thể sống sót.
"Cảm ơn ngài...ưm... đại nhân." Laenly rối rắm, có lẽ nên gọi tiên sinh? .
Truyện Bách HợpĐại nhân? Salazar nghe đã cảm thấy không được tự nhiên: "Tên ta là Salazar Slytherin."
"Salazar đại nhân?" Laenly không có họ, đối với xưng hô nó không hiểu lắm, trưởng bối nên gọi là đại nhân, nó biết như thế.
"... Gọi thầy là được rồi." Salazar sửa lại, nhìn dáng dấp có lẽ thứ anh cần dạy không chỉ có ma pháp.
Năm này, Laenly gần bốn tuổi, nó có một cây đũa phép, đồng thời, có một hắc phù thủy cường đại nhất làm thầy.
....
Vừa bắt đầu, Salazar dạy Laenly viết chữ, đứa bé này tương đối thông minh, không tới mấy ngày đã có thể xiêu xiêu vẹo vẹo viết vài chữ đơn giản, dạy Laenly viết tên mình xong, còn luyện viết vài trang giấy da dê, cho đến khi chữ viết trở nên tinh tế, tranh thủ những lúc Salazar không có mặt, nó len lén luyện viết tên Salazar, còn giấu chúng trong phòng ngủ của mình.
Sau nữa, Salazar ném một chồng giấy da dê tới phòng khách, nếu anh có việc ra ngoài, Laenly chỉ một mình ngồi ở phòng khách luyện viết chữ, buối tối Laenly sẽ cầm đũa phép học tụ tập ma lực, thần chú đầu tiên Salazar dạy Laenly là thần chú xem nhẹ, thần chú này cần ít ma lực, thích hợp cho chạy trốn.
Salazar rất nhanh phát hiện ma lực Laenly tăng trưởng nhanh chóng, cho nên anh dạy một thần chú rất thực dụng - khôi giáp hộ thân, sau đó anh trực tiếp ném một vài bộ sách thần chú trụ cột cho Laenly tự học, lúc này, Laenly đã nhận mặt được rất nhiều chữ.
...
Tâm lý trẻ nhỏ rất kỳ quái, Salazar ngồi trong nhà Helga, anh liếc mắt nhìn những đứa nhỏ chơi đùa ngoài sân, tiểu quỷ ở nhà anh gần đây có chút khác khác, rõ ràng mỗi sáng vẫn luyện tập ma pháp, chờ anh về còn biểu diễn cho anh nhìn, nhưng sau lại dùng ánh mắt mong chờ nhìn anh, sau đó lại có vẻ mặt đưa đám.
Đứa bé này rốt cục làm sao? Salazar có chút hao tổn tinh thần, anh sao hiểu dược tâm tư tiểu tử. Cho nên anh tới chỗ bạn tốt rất có kinh nghiệm với trẻ con. Đối với Laenly, anh vẫn rất thích đứa bé này, hiểu chuyện, nghe lời, không giống đám nhóc con líu ríu huyên náo không ngừng ngoài kia.
Helga rót cho Salazar một chén trà, sau đó ngồi xuống cạnh anh: "Salazar, cậu có khen ngợi cậu bé không?"
"Khen ngợi?" Salazar buồn bực.
"Bọn nhỏ rất cần khích lệ." Helga giải thích thêm: "Nếu cậu thấy đứa bé làm tốt, nên khen thưởng nó, trẻ con cần sự khẳng định."
Salazar trầm mặc, học tập ma pháp là vì tự vệ, còn cần người khác khẳng định sao? Đứa nhỏ kia có vẻ mặt như đưa đám là vì không được anh khẳng định sao? Mang theo trẻ con thật sự là một cửa học vấn, so với nghiên cứu ma pháp còn phức tạp hơn, Salazar nhìn bọn nhỏ đang ầm ĩ không ngừng ngoài cửa một chút, lại nhìn về phái Helga, từ góc độ nào đó mà nói, người này thực sự lợi hại.
...
Laenly vừa đọc sách vừa chăm chú viết bút ký, mấy hôm trước học một thần chú mới, nó đã luyện rất thuần thục, học càng nhiều Laenly càng khắc sâu phát hiện thầy nó là một người vô cùng lợi hại, nhất định là nó làm chưa đủ tốt cho nên thầy cho tới giờ mới không khen ngợi nó, nếu mình vẫn không đạt tới yêu cầu của thầy, như vậy thầy có thể rất thất vọng hay không?
Trẻ nhỏ thích suy nghĩ lung tung, Laenly đặt bản bút ký đã viết xong xuống, nghiêng đầu lại bắt đầu suy tư, nếu mình vẫn kém cỏi như vậy..., thầy có thể chán ghét nó không? Laenly lại bắt đầu đưa đám rồi, nó không muốn bị chán ghét. Hay là thầy đã chán ghét mình? Laenly dùng sức lắc đầu, sẽ không, thầy sẽ không, nhưng mà...
"Viết xong?" Salazar vào cửa đã một lúc rồi, anh nhìn đứa bé tóc vàng một hồi lắc đầu một hồi gật đầu, cho nên rốt cục mở miệng cắt đứt Laenly trầm tư.
"A?" Laenly lúc này mới phát hiện thầy đã trở lại, nó cuống quýt lấy bút ký ra đưa cho Salazar.
Salazar như mọi khi chỉ nhìn thoáng qua liền bỏ qua một bên, liếc thấy Laenly lại trưng bộ mặt đưa đám, trong lòng anh thở dài, anh không có ý qua loa, chỉ là anh cho tới giờ đều đọc nhanh như gió, hơn nữa đã gặp qua là không quên được. Salazar từ trên người lấy ra một cái túi nhỏ, đưa cho Laenly.
Laenly nghi ngờ nhận lấy, nó mở túi ra nhìn vào trong, vẻ mặt lập tức trở nên kinh hỉ, bên trong là mười mấy viên thủy tinh nhỏ mỹ lệ sáng bóng.
"Đây là quà cho con." Salazar nhàn nhạt nói, cái gọi là khen ngợi anh vẫn khó có thể nói ra khỏi miệng, anh vốn không am hiểu những thứ này, cho nên anh đổi phương thức khác, Veela không phải đều thích những thứ lòe lòe sáng ư, cho nên sau khi rời khỏi nhà Helga, Salazar liền xông vào thành Gryffindor, mấy thứ như bảo thạch, thủy tinh và mây mây, Godric có nhiều mà, anh tính toán một chút, cầm mấy thứ chói mắt về.
"Cho... cho... con." Laenly lặp lại, sau đó nở nụ cười thật tươi: "Cảm ơn cảm ơn thầy."
Từ đó về sau, Laenly rất ít suy nghĩ lung tung, bởi vì, không ai tặng quà cho người mình ghét, như vậy thầy hẳn là thích mình.
...
Năm năm sau, Hogwarts thành lập, cùng năm, Laenly chính tuổi là nhóm học sinh đầu tiên tiến vào Hogwarts, từ đó, Laenly mới bước ra khỏi cái thế giới nho nhỏ kia.
Chín tuổi, Laenly làm quen với người bạn chí giao sau này – Gerson Weasley, học được cách trao đổi với bạn cùng lứa tuổi.
Mười tuổi, tiểu sư muội Elise Black lắm quỷ kế đa đoan tranh đoạt thầy với hắn, hắn học được thủ đoạn đùa bỡn người khác.
Mười hai tuổi, Laenly dựa vào thực lực hơn người cùng khí chất quý tộc ưu nhã, trở thành nhân vật lãnh đạo học sinh học viện Slytherin, cũng bắt đầu từ đó, hắn xem việc thu thập tài phú cho bản thân là mục tiêu.
Mười bốn tuổi, Laenly lần đầu gặp Andrea Gryffindor – người sau này là vợ của hắn. Hai người từ ngày đầu chán ghét đến việc chung sống cả đời đã trải qua một quá trình khá dài và khúc chiết.
Khi Laenly tốt nghiệp Hogwarts, hắn đã từ một đứa nhỏ ngây thơ lột xác thành một người cao quý ưu nhã, có thể tự mình ngăn chặn một đại phù thủy hùng mạnh.
Tác giả: Laenly khi còn bé quá thiếu hụt cảm giác an toàn, cho nên mới phải ra vẻ luyến phụ tình kết, bản tính Veela cũng có không ít tác dụng ~~~ thỉnh thoảng quy kết chuyện này thành thân tình ~~~ hắc hắc ~~~ nếu không, Godric có một đối thủ mạnh cỡ nào a, phải biết rằng Laenly vừa xinh đẹp vừa ưu nhã, hơn nữa lớn lên lại có năng lực, ai nha nha ~~~ thỉnh thoảng cũng yêu muốn chết ~~~