"Bên ngoài đã có kết quả, đi, đi xem một chút." Andrea kéo Hermione ra ngoài nhưng người khác cũng đuổi theo, Draco thở phào nhẹ nhõm, bất kể thế nào, hiện tại coi như tránh được một kiếp.

Thời gian tranh tài theo quy định còn mười phút nhưng trận tranh tài đã kết thúc bởi vì Krum và Flue đã nổi lên, đều lên một mình. Nhiệm vụ đoạt lại bảo vật của họ đã thất bại.

"Các vị nữ sĩ, các vị tiên sinh," Thanh âm bị phóng đại của Ludo Bagman đột nhiên vang lên: "Chúng tôi đã có quyết định. Thủ lĩnh nhân ngư – Karl đã kể lại đầu đuôi mọi chuyện dưới hồ cho chúng tôi, chúng tôi quyết định dựa trên cơ sở điểm tối đa là năm mươi, chấm điểm cho các quán quân như sau..."

Thủ lĩnh nhân ngư đã sớm thông cung với Aisha, cho nên cái gọi là kể cho Dumbledor "Đầu đuôi mọi chuyện" đã hoàn toàn thay đổi.

"Victor Krum và Flue Delacour đã sử dụng xuất sắc thần chú đầu cá nhưng bọn họ không thể ứng phó với công kích của nhóm sinh vật ma pháp dưới đáy hồ, không thể giải cứu con tin, chúng tôi quyết định cho họ hai lăm điểm.

Flue cảm thấy hổ thẹn với điểm số như vậy, cô nên bị điểm thấp, Krum thì ảo não, hắn rất tự tin vào thực lực của mình, căn bản không ngờ tới sẽ thất bại, đám sinh vật ma pháp dưới hồ như thể phát điên mà vây công hắn, hắn hoàn toàn không thể tìm cách tới quảng trường nhân ngư.

"Gorril Jean dùng ma dược, có hiệu quả kinh người." Bagman giải thích qua loa, ông cũng không hiểu cậu nhóc tóc vàng kia làm như nào: "Cậu ấy giải cứu con tin trong thời gian quy định, chúng tôi cho cậu ấy năm mươi điểm!"

Tiếng hoan hô nhiệt liệt cũng vang lên.

"Cuối cùng là cậu Draco Malfoy, dùng cỏ mang cá, sáng ý vô cùng tốt." Bagman đề cao âm lượng: "Cậu ấy dùng không tới 30 phút đã giải cứu con tin thành công, chúng tôi cũng cho cậu ấy điểm tối đa, năm mươi điểm!" . Truyện mới cập nhật

"Hạng mục thứ ba, cũng là hạng mục cuối cùng sẽ tiến hành và đêm ngày 24 tháng 6," Bagman tiếp tục nói: "Trước khi cuộc thi diễn ra 1 tháng, các quán quân sẽ biết được nội dung thi. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ các quán quân."

Cuối cùng kết thúc, Draco tránh cha mẹ mình, vội vàng kéo Blaise về ký túc, cậu cần yên lặng một chút.

Andrea tiến tới bên cạnh vợ chồng Malfoy, bỏ qua Lucius mang vẻ mặt không hề kích động và kiêu ngạo vì chiến thắng của con trai, nhỏ giọng nói: "Ta và Laenly rất thích cô bé kia, ông cũng đừng quá để ý."

Lucius cứng ngắc gật đầu, hắn không được tự nhiên nhìn con chồn tuyết: "Trong quá khứ, chẳng lẽ thật sự không quá chú trọng huyết thống?" Lucius nghẹn một bụng khó chịu, rốt cục không nhịn được hỏi thành tiếng. Narcissa cũng không lên tiếng, chuyên chú chờ Andrea trả lời, đây cũng là thắc mắc của bà.

"Chỉ cần không kết hôn với Muggle hay sinh con thì cũng không quá quan trọng." Andrea nhún vai: "Mặc dù huyết thống càng thuần khiết thì càng tốt nhưng chúng ta cũng không quá chấp nhất với điều này, lựa chọn người mình nhận định, đi con đường mình nhận định, này mới là việc quan trọng nhất."

Andrea nhìn về phía Narcissa: "Thật ra thì cái gọi là thuần huyết vô cùng cao quý của nhà Black cũng không phải chỉ huyết thống, thứ Elise chấp nhất chính là học viện, cô ấy hy vọng tất cả Black đều là Slytherin, ta nhớ bà có người em họ tên Sirius, hắn là cha đỡ đầu của Harry Potter sao."

Narcissa gật đầu, không rõ đề tài sao lại quặt tới đây.

"Quan hệ hai người như nào?"

Narcissa lắc đầu, bà cũng không qua lại với Sirius nhiều.

"...Các ngươi chung quy vẫn là người một nhà," Andrea thở dài: "Nếu có thể..., bà nhắc nhở hắn một chút, hành động với ngôn luận vẫn đừng thái quá, bời vì tính tình Elise đôi khi rất không xong."

Narcissa cúi đầu không nói, Lucius năm ra một câu: "Tên kia không nghe khuyên bảo."

Sirius lớn lối và phản nghịch đã từng là đề tài sốt dẻo nhất giới quý tộc, cho dù ngây người ở Azkaban mười hai năm cũng không thấy tên kia thay đổi bao nhiêu, nhìn thái độ tùy tiện kia của hắn là biết.

"Không nghe khuyên bảo?" Andrea nhướn mày: "Hắn đấu không lại Elise, sớm muộn cũng ăn đập."

Nói đến đấy, Andrea xoay người rời đi, là giáo sư, cô còn phải đến khán đài duy trì trật tự, Laenly cũng không lưu lại, nhảy xuống khỏi người vợ mình liền chạy mất.

...

Buối chiều tại Hogwarts.

Draco ngồi trong phòng ngủ trầm mặc hồi lâu. Hiện mọi ngóc ngách trong trường đều bàn luận về cậu và Hermione, Gorril và giáo sư Gryffindor.

"Blaise, tớ nên làm gì bây giờ?" Draco nghiêng đầu hỏi,

"Thật ra thì tớ cảm thấy học sinh Gryffindor thỉnh thoảng cũng rất đáng yêu." Trong đầu Blaise hiện ra một cậu nhóc ngốc.

"Hả?" Draco liếc bạn tốt một cái, lại thở dài: "Cậu nói xem mai tớ có thể nhận được thư sấm của cha không?"

Blaise sửng sốt, vò đầu: "Không tệ đến thế chứ, hôm nay ông ấy cũng có nói gì khó nghe đâu?"

"Một câu cũng không nói." Draco nhớ lại, ngồi thẳng người: "Tuyệt đối đang tức giận."

"Như vậy, cậu muốn bỏ qua sao?" Blaise dừng một chút, lại phun ra một cái tên: "Hermione Granger."

"Tớ nói tớ thích..." Draco lập tức ngẩng đầu phản bác, mặt đỏ lên, thanh âm tự động biến mất, cái tên phía sau từ "thích" cậu không thể nói thành lời.

"Không thích thì cần gì phải khổ não." Blaise chỉ ra.

Cũng vì quan tâm, cũng vì thích, cho nên mới lo lắng bồi hồi.

...

Ký túc xá Gryffindor.

Hermione bị tra hỏi như người làm chuyện xấu.

"Hermione, rốt cục cậu và Malfoy là chuyện gì?" Ron cau mày.

Chung quanh, một đám học sinh cũng nhìn tiểu thư vạn sự thông, đang đợi câu trả lời của cô.

"Không có chuyện gì cả." Hermione quyết đoán trả lời, trong lòng cũng nói thầm, cô cũng không biết sao lại có chuyện như vậy, ban đầu chỉ nghĩ đây là một phần của trận đấu, Draco lại không có biểu hiện gì khác thường, còn có lúc cha mẹ cậu ta tiến vào, động tác cậu ta lúc đó...

Ngẩng đầu lên, Hermione không để ý tới mọi người chung quanh, ưỡn ngực về phòng ngủ của mình, đóng cửa lại rồi bắt đầu ngẩn người, trong đầu toàn là cái tên Draco Malfoy.

"Haiz –--" Thở dài một hơi, Hermione nằm ra giường, bản thân cũng thành bất thường rồi.

...

Ron là người ngoài còn có vẻ xoắn xuýt hơn cả người trong cuộc.

"Bọn họ..." Trở về phòng ngủ, Ron lại váng đầu: "Làm sao có thể?"

Trong mắt Ron, chuyện Draco Malfoy thích Hermione còn bất thường hơn cả chuyện Gorril thích giáo sư Gryfindor.

"Draco và Hermione đều rất ưu tú." Harry đánh giá đúng trọng tâm: "Tớ thấy rất tốt."

Harry đã sớm hòa hảo với Tom, dưới con mắt của cậu, Draco với Hermione dù thế nào cũng bình thường hơn mình với Tom.

"Nhưng mà..." Ron tự dưng la hét: "Nhà Malfoy luôn là máu trong, Hermione cũng không phải máu trong."

"Đó là chuyện của Draco." Salazar ngẩng đầu, khó có lúc tham gia vào cuộc nói chuyện: "Cậu ấy thích là được."

"...Tớ cảm thấy cha cậu ấy sẽ giết cậu ấy." Ron đột nhiên có chút đồng tình dù quan hệ của cậu nhóc với bạn học vẫn chưa ra hình dạng gì, cậu nhóc vẫn không có ấn tượng tốt với Malfoy lớn."

"Sẽ không nghiêm trọng đến thế chứ" Harry nhỏ giọng hỏi, Tom còn nói với cậu người nhà Malfoy rất dễ nói chuyện, phải biết rằng Tom đã nghỉ hè ở trang viên Malfoy.

Salazar không đáp lời nữa, trong lòng lại nói: Cô nhóc Andrea kia vẫn rất vừa lòng với Hermione.

Tác giả: Thật ra thì bọn nhỏ quan tâm cũng hơi thừa, vì Lucius đã không có quyền lên tiếng...

PS: Chúc mừng Godric xếp thứ hai ~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play