Sau khi kỳ nghỉ lễ kết thúc, các học sinh đúng hạn về trường, tất cả dường như khôi phục như ngày thường.

Đối với việc trường học đột nhiên nhiều thêm một cô vợ đời trước, Godric quyết định không rảnh mà để ý, vốn anh và người phụ nữ kia cũng không có gì, lời này có lẽ có chút tàn nhẫn nhưng đúng là như thế. Mặc dù anh muốn nhìn Salazar ghen nhưng thân phận người phụ nữ này có chút lúng túng, nếu chọc cho Salazar xù lông sẽ không tốt.

Sau giờ cận chiến, Andrea giữ Luna lại một mình, hai mẹ con này rốt cuộc có lần nói chuyện đầu tiên với nhau.

Lúc này coi như là đối mặt với con gái, Luna quyết định lấy bản tính thật, đời trước cô bị đè nén quá nhiều, cho nên Luna nháy mắt, tùy ý ngồi trên ghế: "Đã lâu không gặp, Andrea."

"Mẹ..." Andrea có chút kinh ngạc, người mẹ luôn đoan trang lộ ra vẻ xa lạ quá nhiều.

Luna đung đưa hai chân giơ lên trời: "Chớ để ý, ta vốn chính là bộ dáng này, chẳng qua con chưa từng thấy thôi."

Lời này quá đả kích người, Andrea cắn môi: "Tại sao mẹ vẫn không hiện thân, biết rõ con tới."

"Ta thật xin lỗi, Andrea." Chỉ có điểm này là Luna có chút áy náy: "Ta không nên để con lo lắng cho ta."

"Không, mẹ không có chuyện gì là tốt rồi." Andrea nở nụ cười, vì mình mà mẹ mất là nỗi đau sâu nhất của cô, không gì có thể trọng yếu bằng việc biết mẹ mình bình an: "Thật ra mẹ ở bộ dạng nào cũng là mẹ con, người cảm thấy vui vẻ tốt rồi."

Lúc này, Andrea mới sâu sắc hiểu được gia tộc kia đã thay đổi mẹ nhiều như thế nào, nếu không gặp Laenly, có phải cô cũng sẽ trở thành người biết cúi đầu, trở thành người khúm núm nhượng bộ.

Luna khẽ mỉm cười, giữa hai mẹ con vốn không có ngăn cách, kế tiếp, hai người vui vẻ kể về kinh nghiệm riêng của bản thân.

Đột nhiên, Andrea nghĩ tới chuyện gì đó, cô lúng tùng mở miệng: "Mẹ, đêm dạ hội Giáng Sinh..."

"Cái này hả," Cũng không thấy mặt Luna có sắc hồng, cô hời hợt nhưng vẫn trả lời thành thật: "Thuần túy là làm Godric tức giận thôi."

A? Andrea ngây người, cho tới nay, cô vẫn rất ít khi nhìn thấy cha ở nhà, cha mẹ ở chung một chỗ thì càng khó thấy, đối với việc hàng năm không về nhà của cha, cô chưa từng thấy mẹ oán giận một câu. Cho tới giờ cô vẫn không hiểu tình cảm gắn bó giữa cha mẹ đến tột cùng là gì, nếu quả thực thứ này có tồn tại.

"Người đàn ông kia..." Andrea chần chờ.

"Andrea, người đó là cha con." Luna cắt đứt lời con gái.., cô bỗng nhiên nhẹ giọng mà kiên định: "Không nên vô lẽ với người đó như thế."

Andrea lại sửng sốt, đây là lần đầu tiên mẹ cô chỉ trích cô vô lễ: "Nhưng mà ông ta..."

Luna đứng dậy xoa mặt con gái, nhìn chằm chằm đối phương: "Người đó đối với con vẫn rất tốt, thật đó, vô cùng tốt."

"...Đối với con...Rất tốt?" Andrea lầm bẩm lặp lại, tựa như nghe được chuyện nực cười. Người cha kia cho tới giờ vẫn đối cô chẳng quan tâm, từ chỗ nào biểu hiện ông ta đối tốt với cô.

"Đúng vậy a, chỉ tốt với con." Nụ cười của Luna có chút cảm khái: "Chẳng qua người đó không biểu đạt ra mà thôi."

Andrea có chút choáng váng, cô kéo ghế ngồi xuống, lẳng lặng nhìn mẹ mình, ánh mắt có chút tìm tòi ý bảo mẹ mình nói tiếp.

"Các tộc nhân cho tới giờ vẫn luôn chỉ dám ở sau lưng con chỉ trỏ, vẫn không dám chỉ trích trước mặt con, con cho rằng là vì sao?" Luna nhẹ giọng hỏi, cũng không chờ câu trả lời liền nói tiếp: "Bọn họ không phải kiêng kị thân phận trưởng nữ tộc trưởng của con, bọn họ kiêng kị là cha con."

Luna nhìn ra cửa sổ, nhớ lại: "Giống như con vẫn nhận định, cha con trong gia tộc đích xác là lãnh đạm vô tình, các tộc nhân đều sợ, nhưng cha con là sủng ái con, thế nên bọn họ không ai có can đảm tìm con gây phiền toái." Luna cười khổ, cho nên đám người kia ở sau lưng nói ba nói bốn, có người chạy đến trước mặt cô nói cô không biết dạy con, nhưng không một ai dám ở trước mặt Andrea nói một chữ.

"Dám đứng ra khiêu khích con chỉ có thằng ngốc Kelvin kia, trong mắt người khác, thân phận nó quả thực tôn quý hơn con, so với người thừa kế Gryffindor, con quả thực không tính là gì." Luna thu hồi ánh mắt, nâng cằm: "Kelvin hẳn là cũng nghĩ thế, bất quá, sau sự kiện kia nó cũng không dám ở trước mặt con xuất khẩu cuồng ngôn."

"Sự kiện kia?" Andrea nhớ lại, nhiều năm trước cô từng bị Kelvin đẩy xuống hồ, trong trí nhớ còn có một màn thiếu niên kia bị quấn thạch cao kín tay: "Cánh tay hắn... Chẳng lẽ?!"

Andrea không thể tin được mà nhìn chằm chằm mẹ mình.

Luna thở dài: "Cha con bẻ gãy, còn hạ lệnh tộc nhân không được dùng ma dược hoặc ma pháp trị liệu cho nó, vì thế đứa nhỏ kia phải bó bột suốt một tháng."

"Con biết cha con nói gì với Kelvin không?" Luna nhớ rõ một màn kia: "Cha con nói: Ranh con, thiếu ngươi, ta còn có thể đưa một người thừa kế khác từ chi thứ lên, ngươi tốt nhất hiểu rõ thân phận của mình, nhớ rõ điều này, con gái Godric ta quý giá hơn ngươi!."

"Con không biết..." Thanh âm Andrea khẽ run, người cha ngay cả nụ cười cũng lười cho cho cô lại quan tâm cô.

"Cha con cho con rất nhiều đồ, những quyển sách kia, phòng thí nghiệm kia, cũng là anh ta chuẩn bị riêng cho con." Luna định nói hết mọi chuyện: "Còn có Fellix, chỉ có phù thủy cường đại mới có thể dùng la mực ấp trứng phượng hoàng, cha on vẫn luôn bảo vệ con Andrea."

"Nhưng mà, tại sao..." Andrea trong nháy mắt trăm mối cảm xúc ngổn ngang: "Cho tới giờ ông ấy cũng không nói?"

"Ta nghĩ cha con chẳng qua là không biết ở chung với con thế nào, dù sao anh ta cực ít khi làm bạn với con cũng vì chuyện tranh giành quyền lực trong gia tộc." Luna tìm từ: "Hơn nữa sau khi con rời nhà đi, vẫn luôn ở cùng một chỗ với Laenly."

"Khi đó cha con là bất đắc dĩ mới xóa tên con đúng không?" Andrea vội vàng hỏi, đây cũng là tâm kết của cô.

"Đúng, chỉ có lần đó, con nháo quá lớn rồi, cha con cũng không giữ được con." Luna gật đầu, không tự chủ được nhớ tới hiện tại Godric và Salazar quấy chung một chỗ, chuyện này nếu ở ngàn năm trước tuyệt đối là đại phiền toái: "Cho nên cha con đuổi con khỏi cửa, cho con tự do."

Ánh mắt Luna ảm đạm, có mấy lời cô vẫn không nói ra, năm đó Godric trong tối ngoài sáng kiếm cớ giết không ít người, cũng xóa trí nhớ không ít người, cô sở dĩ vẫn có lòng ngăn cách với Godric là do người đàn ông đó từng muốn xóa trí nhớ cô, bởi vì cô biết người Andrea yêu là ai.

Luna thầm than thở, cho tới nay Andrea chỉ thấy gia tộc kia lãnh đạm nhưng không chạm đến mặt tối của nó, mà những thứ đó cô hy vọng con gái mình không cần biết đến. Cô nhớ tới Elise – một cô bé có quan hệ rất tốt với Andrea, thật ra xuất thân đứa nhỏ kia rất giống con gái cô, nhưng cô bé kia chỉ có thể hai tay dính máu tộc nhân mới đạt được tự do, loại sự tình này, cô hy vọng Andrea vĩnh viễn không cần hiểu.

Lưu lại Andrea một mình trầm tư, Luna cười cười rời khỏi phòng làm việc.

Cô nghĩ cô có thể hiểu tại sao Godric lại thích Andrea như thế, bởi vì con gái rất giống anh ta, yêu ghét rõ ràng, dũng cảm, liều lĩnh, có khi cũng tùy hứng đùa giỡn nhỏ mọn, đúng rồi, còn có cố chấp. thời điểm năm đó Andrea bị tra tấn, đối mặt với các trưởng lão còn cứng đầu: "Ta chính là yêu một hắc phù thủy đó, không có gì để giải thích hết, các ngươi muốn huyết thống vô liêm sỉ thì đi gặp quỷ đi."

...

Bữa tối hôm đó Andrea không đến đại sảnh ăn cơm, cô vẫn ở phòng làm việc ngẩn người, đối với chuyện của cha, cô càng biết nhiều càng đau lòng, nhiều năm như vậy mình lại không hiểu chuyện như thế, còn nói năng lỗ mãng với cha: "Aiz...." Thở dài, Andrea nghiêng đầu nằm ra bàn, co nên lấy mặt mũi gì đối mặt với cha a.

Đột nhiên, Andrea đứng dậy, mở tủ, bên trong có một vài nguyên liệu ma dược trân quý, những thứ không tên này không phải cũng là cha tặng cô chứ, Andrea ngồi chồm hổm, cúi đầu thật thấp, lại lần nữa thở dài, nhỏ giọng oán trách: "Ông bố ngu ngốc...."

Cuối cùng cần làm rõ, lúc này Andrea hoàn toàn hiểu lầm lời giải thích của mẹ mình về nụ hôn đêm dạ hội kia, nếu cha mẹ cô cũng không giống như cô nghĩ, như vậy quan hệ giữa họ rất tốt cũng là điều bình thường, mà cái gọi là "Cha tức giận", có lẽ là vì mẹ có điểm không được tự nhiên, cho nên mới nhờ Salazar, sau đó để cha ghen?

Đáng tiếc, Andrea cũng không biết, buổi dạ vũ đó, cha cô còn chưa biết thân phận mẹ cô, mà cô chỉ căn cứ vào lời của mẹ mà suy đoán cho hợp lý. Thật lâu sau này cô mới biết được thì ra cha cô đúng là ghen, nhưng mà ghen do người khác, dĩ nhiên chuyện này sẽ nói sau, hiện tại không đề cập tới cũng được.

Tác giả: Trên phương diện con gái, Godric tuyệt đối là đồ ngốc, bất quá ngốc cũng tốt, về phần những thân nhân khác, trong mắt Godric, có lẽ chỉ là pháo hôi....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play