Có thể do lo sợ Ninh Kiều sẽ nghe thấy lời anh nói, Diệp Đình ép âm thanh xuống cực thấp nhưng cho dù có thấp đến cỡ nào, rơi vào tai Ninh Tiêu lại giống như sét đánh ngang tai, khiến cô không thể tin được mà nhìn Diệp Đình, đúng lúc chạm vào đôi mắt đen kịt không thấy đáy của anh.

Thấy Ninh Tiêu quay đầu lại, khóe miệng Diệp Đình hơi giương lên, sau đó liền nắm lấy bả vai của cô, cười híp mắt mà nhìn về hướng Ninh Kiều ở phía sau vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của hai người bọn họ, ôn hòa mở miệng: "Em có biết, chị của em vừa xong việc đã vội vàng chạy đến bệnh viện, nói không chừng ngay cả cơm tối còn chưa ăn nữa. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, theo lời bác sĩ, hiện tại em cần phải mau chóng đi ngủ rồi, cho nên anh sẽ đưa chị của em đi trước, ngày mai lại đưa cô ấy đến thăm em được không? Thuận tiện, anh còn muốn đưa cô ấy đi ăn tối..."

Vừa nghe Diệp Đình nói như vậy, lại bởi vì vừa nãy lúc hai người nói chuyện âm thanh cực kỳ nhỏ, nên Ninh Kiều cũng không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt sáng lên, sau đó "ồ" lên một tiếng, đôi mắt nhỏ mờ ám đảo quanh hai người họ, liền lại trên giường bệnh, liền kéo chăn đến trên mũi, chỉ để lộ ra một đôi mắt đen láy, mở miệng thúc giục: "Đi nhanh đi, a, em đã buồn ngủ lắm rồi, muốn ngủ rồi, ôi, mắt cũng không mở nỗi nữa..."

Cô ấy còn cố ý ngáp một cái, sau đó liền giả bộ nhắm nghiền hai mắt, chỉ hí mắt như một đường chỉ nhỏ mà nhìn trộm hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play