Cố Hiểu Mộng sắp xếp toàn bộ mọi thứ như Lý Ninh Ngọc đã làm kiếp trước, ở nhà giam dưới hầm đấu trí với Long Xuyên. Cho dù đối mặt với cái chết cũng không thừa nhận, đồng thời rũ sạch hiềm nghi trên người Lý Ninh Ngọc.

Cuối cùng, Cố Hiểu Mộng hi sinh ở Cầu Trang.

Phần của Cố Hiểu Mộng đóng máy, thời gian tới cô có thể thực sự ngồi trước màn hình theo dõi làm đúng vai trò đạo diễn của cô.

- Lý thượng tá, đừng quay đầu lại, nếu quay đầu sẽ không thể thoát khỏi đây được đâu.

Vương Điền Hương có ý tốt nhắc nhở Lý Ngọc một câu. Lý Ngọc đứng ở cửa vẫn nhịn không được quay đầu. Phòng khách trống rỗng, năm người đã từng ngồi ở nơi này, bao gồm Cố Hiểu Mộng. Nhưng bây giờ người duy nhất có thể ra ngoài chỉ có mình cô! Cô mặc trên người quần áo của Cố Hiểu Mộng, cô phải mang Cố Hiểu Mộng cùng ra khỏi Cầu Trang này.

Phảng phất đâu đó, Lý Ngọc tựa như nhìn thấy bốn người kia ngồi ở đó nâng ly từ giả cô, nước mắt trong khóe mắt chực chờ rơi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không rơi xuống.

Lý Ngọc đi ra cửa Cầu Trang, đứng trước cửa xe cô ngẩng đầu lên nhìn Long Xuyên ở lầu hai. Cô khiêu khích cười với Long Xuyên một cái. Cô sẽ đích thân thay Cố Hiểu Mộng đòi lại công đạo!

Sau lưng nam diễn viên vai Long Xuyên lại lần nữa đổ mồ hôi. Mọi người đều nói tướng phu thê quả thật không sai. Ánh mắt Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng thật là giống nhau như đúc.

Cắt!

Cố Hiểu Mộng hài lòng hô cắt. Tiếp theo lại không ngừng khen ngợi khoa trương nhưng lời khen ra không câu nào trùng câu nào.

- Cảm giác, đời này không có một chút văn hóa cũng không xứng đáng có người yêu...

Chuyên viên ánh sáng ở một bên bất đắc dĩ nói. Mỗi ngày đều bị ép ăn cơm chó, ai có thể hiểu cho cảm giác của đám cẩu độc thân này đây?

- Vợ tôi ăn chưa?

Trợ lý mang cơm hộp cho Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng nhận lấy, câu đầu tiên là hỏi vợ cô ăn chưa.

- Chị Ninh Ngọc đang tẩy trang, chút nữa mới ăn.

Trợ lý cảm thấy mỗi ngày mình không cần ăn cơm cũng có thể no rồi, mỗi ngày đều ăn cơm chó đó!

- Vậy thì tốt!

Cố Hiểu Mộng mở hộp cơm ra ăn. Phần cơm của Cố Hiểu Mộng và ekip là giống nhau. Đời này đối với cô mà nói chuyện ăn uống cũng không cần chú trọng lắm, tôm hùm bào ngư cũng có thể ăn, cơm canh đạm bạc cũng có thể ăn. Nhưng mà cơm cho Lý Ninh Ngọc phải là tốt nhất, đầy đủ dinh dưỡng hợp lý nhất.

Vợ vợ vợ, gần như mỗi ngày ở phim trường, mỗi một xó xỉnh cũng đều có thể nghe tiếng Cố Hiểu Mộng gọi vợ. Tất cả nhân viên đều cảm thấy mình sắp bị tiểu đường rồi. Cố Hiểu Mộng cưng chiều Lý Ninh Ngọc ai ai cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Ngay cả những người trước kia trong lòng xem thường quan hệ của hai người cũng dần dần thay đổi cách nhìn.

Phim tiếp tục quay, Cố Hiểu Mộng sắp xếp quá trình báo thù của mình đời trước chuyển sang cho Lý Ngọc. Thời khắc Lý Ngọc mặc váy phối với áo khoác đen xuất hiện ở Cố gia, Cố Hiểu Mộng có chút ngẩn ngơ, cô nhớ đến đoạn ký ức mình báo thù cho chị Ngọc.

Đoạn thời gian đó, báo thù cho Lý Ninh Ngọc là động lực duy nhất giúp cô tiếp tục sống.

Quá trình quay phim gần đến hồi kết, Cố Hiểu Mộng cũng kết thúc những hồi tưởng tự cứu rỗi linh hồn mình.

Khi Lý Ninh Ngọc cả người mặt quân trang đi xuống nhà giam, dùng ánh mắt khinh miệt nhìn đám người bên dưới, tuyên bố bắt đầu bắt quỷ lần nữa. Cố Hiểu Mộng hô cắt, sau đó lớn tiếng tuyên bố đóng máy.

Cố Hiểu Mộng lao ra ôm thật chặt Lý Ninh Ngọc, nước mắt tuôn trào. Biết rõ một lần quay phim là một lần xát muối vào tim, nhưng mà cô vẫn không chùn bước tiếp tục quay đến cuối cùng.

Lý Ninh Ngọc vỗ vỗ lưng Cố Hiểu Mộng, im lặng an ủi.

Tiếp theo bắt đầu bước vào giai đoạn chỉnh sửa hậu kỳ. Gần như mỗi ngày Cố Hiểu Mộng đều ngâm mình trong phòng biên tập, đối với chuyện xảy ra bên ngoài không biết gì cả. Cô không biết giờ phút này trong làng giải trí gió tanh mưa máu như thế nào.

Bộ phim điện ảnh của Tô Vũ đóng máy bước vào giai đoạn chỉnh sửa hậu kỳ. Lúc này bất ngờ lộ ra tin tức nữ đạo diễn nào đó và nữ minh tinh họ T. có quy tắc ngầm. Đầu tiên Lý Ninh Ngọc cũng không tung hết tin ra ngoài, chỉ là phát một ít tin tức và suy đoán vu vơ, là cho cộng đồng mạng nghi thần nghi quỷ quyết tâm moi cho ra nữ minh tinh này rốt cuộc là ai.

Lý Ninh Ngọc mặc cho trên mạng tiếp tục suy diễn, cũng không tiết lộ gì thêm. Cô đang đợi, đợi nữ đạo diễn nào đó thanh minh. Cô muốn là sóng gió kinh hoàng. Nhân thời gian này Cố Hiểu Mộng gần như đều ở phòng biên tập.

- Lý tổng. Vương Giác đó sắp điên rồi, chạy khắp giới dò la xem ai tung tin. Còn nói chấp nhận chi mười triệu mua đứt toàn bộ tin tức.

Lý Ninh Ngọc đang cùng một tên chó săn ngồi ở nhà hàng dành riêng cho hội viên. Mà những hình ảnh, video và tin tức liên quan đến Tô Vũ đều là kiệt tác của hắn ta.

- Mười triệu? Rất nhiều sao?

Lý Ninh Ngọc vì moi được những tin tức này mà bỏ ra không chỉ là mười triệu. Huống chi cô moi những tin này không phải để kiếm tiền.

- Đoán chừng chính bà ta cũng không ngờ là mình bị Tô Vũ liên lụy.

Tên chó săn bưng ly rượu mặt đầy châm biếm, Lý Ninh Ngọc hừ lạnh một tiếng.

- Mình không ăn trộm cá tại sao cả người toàn mùi tanh được chứ?

Lý Ninh Ngọc cũng bưng ly rượu lên uống một ngụm, khóe miệng treo một nụ cười lạnh băng không có chút độ nóng nào.

Ba ngày sau, Vương Giác chính thức lên tiếng thanh minh, nói mình sẽ truy cứu đến cùng người nào đã tung tin đồn ra trước pháp luật. Cuối cùng Lý Ninh Ngọc cũng đợi đến lúc Vương Giác lên tiếng, nhưng còn chưa đủ, còn cần Tô Vũ.

Sóng gió trên mạng xã hội cũng không phải vì Vương Giác thanh minh mà dịu xuống, ngược lại khơi dậy máu trinh thám của nhiều cư dân mạng. Bọn họ một lớp rồi lại một lớp quay tơ bóc kén tìm ra chân tướng sự thật.

Sau đó bọn họ thật sự đoán ra được nữ minh tinh họ T. kia là ám chỉ Tô Vũ. Tô Vũ cũng lên tiếng thanh minh.

Lý Ninh Ngọc ngồi trong phòng làm việc nhà mình nhìn máy vi tính cười một tiếng, sau đó nhấp chuột, một tin tức lại được tung ra. Một video chưa qua chỉnh sửa, video quay từ lúc Tô Vũ bắt đầu ra cửa đến lúc trở về nhà. Mà lần này cảnh Vương Giác thò đầu ra cửa phòng khách sạn quan sát cũng được giữ lại.

Ngay lập tức trên mạng hoàn toàn bùng nổ. Weibo của Tô Vũ và Vương Giác bị công kích, đủ loại âm thanh nhục mạ vang bên tai không dứt. Bức ép Tô Vũ và Vương Giác phải tắt tính năng bình luận.

---------

Sau khi lên xe Cố Hiểu Mộng mở điện thoại lên, chỉ đánh hai chữ Tô Vũ, thanh tìm kiếm đã đưa ra tất cả scandal của Tô Vũ.

Nhưng mà Cố Hiểu Mộng cũng không cảm thấy gì. Tô Vũ ra sao không liên quan cô, chỉ cần cô ta đừng đụng chạm đến cô là được rồi. Đến nổi cô ta là bị quy tắc ngầm hay thế nào đi nữa cũng không liên quan cô.

- Vợ ơi, em về rồi nè.

Cố Hiểu Mộng đẩy cửa nhà lớn tiếng gọi. Lúc này Lý Ninh Ngọc cũng vừa từ nhà bên kia trở lại.

- Ồoo, đạo diễn Cố của chúng ta cũng biết mình có nhà sao?

Lý Ninh Ngọc đứng ở phòng khách nhướng mày nhìn Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng cười mỉa mai đi đến trước mặt Lý Ninh Ngọc, đưa tay ra muốn ôm Lý Ninh Ngọc, nhưng mà bị Lý Ninh Ngọc né ra.

- Hôi chết được, đi tắm đi.

Lý Ninh Ngọc mặt đầy chê bai đẩy Cố Hiểu Mộng đến phòng tắm. Sau đó mang quần áo đến để một bên sẵn cho Cố Hiểu Mộng thay.

- Chỉnh sửa hậu kỳ đến đâu đâu rồi?

Lý Ninh Ngọc tựa vào bồn rửa mặt nhìn Cố Hiểu Mộng nằm trong bồn tắm. Mặc dù ngoài miệng chê bai đủ thứ nhưng mà vẫn là rất quan tâm Cố Hiểu Mộng.

- Xong hết rồi. Đoán chừng thêm một tuần nữa sẽ hoàn thành.

Cố Hiểu Mộng thoải mái nằm trong bồn tắm, ngâm mình trong nước nóng mệt mỏi cũng dần tan, ngáp một cái.

- Đúng rồi, vợ, Tô Vũ gần đây hình như có rất nhiều tin tức ầm ĩ.

Cố Hiểu Mộng hiếm khi tò mò một chút.

- Em rất quan tâm sao?

Lý Ninh Ngọc nhướng mày mặt đầy nghiên cứu nhìn Cố Hiểu Mộng, Cố Hiểu Mộng liếc một cái.

- Em mới không rảnh quan tâm cô ta. Một đống chuyện lớn nhỏ cần ý kiến của em, em không có hơi sức đâu xem cô ta xảy ra chuyện gì.

Cố Hiểu Mộng cực kỳ thờ ơ nói, cô nói như vậy không phải bởi vì muốn dỗ Lý Ninh Ngọc vui vẻ mà là chân thật cảm thấy như vậy.

- Nói chung là sự tình hỗn loạn, em cũng đừng quan tâm.

Lý Ninh Ngọc đi qua sờ đầu Cố Hiểu Mộng một cái sau đó đi khỏi phòng tắm. Lý Ninh Ngọc đi khỏi phòng tắm thì ánh mắt lạnh một chút, sau đó trở lại phòng ngủ.

- Vợ ơiiii...

Cố Hiểu Mộng tắm xong cũng trở lại phòng ngủ. Lý Ninh Ngọc còn chưa ngủ rõ ràng là đang đợi Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng chui vào chăn ôm Lý Ninh Ngọc, cái đầu nhỏ cọ cọ lên ngực Lý Ninh Ngọc. Thật lâu không gần nữ sắc rồi, hôm nay có người đẹp trong lòng cũng phải chuẩn bị ăn thịt rồi. (Tụi này cũng muốn thịt!!!)

- Em còn lộn xộn nữa thì ra phòng khách ngủ đi!

Lý Ninh Ngọc đẩy Cố Hiểu Mộng ra xoay người đưa lưng về phía Cố Hiểu Mộng. Cô đang tức giận, đúng vậy, là đang tức giận! Cố Hiểu Mộng bỏ mình ở nhà nhiều ngày như vậy không thèm hỏi han, vừa trở về liền muốn làm chuyện xấu! Làm gì có chuyện tốt như vậy, xem nhà này là khách sạn sao?

Cố Hiểu Mộng biết trong lòng Lý Ninh Ngọc tức giận, chỉ có thể nở nụ cười đầy mặt lại dán lên người Lý Ninh Ngọc, tay trượt qua eo cô, nắm lấy tay Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc giãy giụa nhưng vẫn để mười ngón tay đan chặt vào nhau.

- Vợ, đợi sau khi phim này phát sóng, em sẽ bỏ hết công việc ở nhà với chị nha? Đừng giận em mà, em sai rồi.

Cố Hiểu Mộng vội vàng dụ dỗ, vợ mình không dỗ, đến cuối cùng người bị thiệt cũng là mình.

- Ngủ đi, tôi mệt rồi!

Lý Ninh Ngọc mỉm cười vẫn đưa lưng về phía Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng cũng không nói gì, chỉ từ phía sau ôm thật chặt Lý Ninh Ngọc vào lòng. Cho dù không làm gì, có thể lẵng lặng gắn chặt vào nhau như vậy cũng cảm thấy thật hạnh phúc. (Ơ kìa! Không làm gì sao mà được mấy chị ơi ~~~)

Đêm qua Cố Hiểu Mộng đặc biệt ngủ rất ngon, ngủ một giấc đến trưa hôm sau. Bởi vì là chủ nhật nên Lý Ninh Ngọc không đến công ty. Một mình ăn bữa sáng sau đó ngồi trên ghế salon đọc sách chờ Cố Hiểu Mộng dậy.

- Vợ ơi...

Cố Hiểu Mộng mắt vẫn còn chưa mở, đi đến phòng khách, ngồi bên cạnh tựa đầu lên vai Lý Ninh Ngọc, nũng nịu nói.

- Em dậy rồi sao?

Lý Ninh Ngọc đặt sách xuống, quay đầu nhìn Cố Hiểu Mộng. Thời gian này thật sự làm em ấy mệt lả rồi, ngủ một giấc đến hơn mười giờ.

- Vẫn chưa...

Cố Hiểu Mộng thuận thế nằm trên đùi Lý Ninh Ngọc, định ngủ tiếp. Lý Ninh Ngọc cũng không ngăn cản, chỉ đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt ve đầu Cố Hiểu Mộng, trong ánh mắt tràn ngập cưng chiều.

- Sắp tới bắt đầu lồng tiếng rồi. Chị muốn tìm diễn viên lồng tiếng hay là tự mình thực hiện? (Lồng tiếng nha chị hahaha)

Cố Hiểu Mộng mở mắt ra nhìn Lý Ninh Ngọc, vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt Lý Ninh Ngọc không kịp thu hồi. Cố Hiểu Mộng bất ngờ đưa tay ôm cổ Lý Ninh Ngọc kéo xuống, sau đó ngẩng đầu hôn lên môi Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc lấy tay phối hợp nâng đầu Cố Hiểu Mộng nghênh đón. Dục vọng nhớ nhung tích lũy bao lâu nay giải phóng ra hết.

Hai người lăn qua lăn lại từ giữa trưa thẳng đến lúc phố lên đèn. Lý Ninh Ngọc chôn mặt giữa cổ Cố Hiểu Mộng. Giờ phút này hai người ngay cả chút sức lực động ngón tay cũng không có. Cứ như vậy nằm ngủ trên salon. Cũng may điều hòa phòng khách vẫn luôn giữ ở mức hai mươi bốn độ, nếu không hai người ngủ như vậy không thể nào không sinh bệnh.(Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương bảo trọng phụng thể!!!!!)

-----------

Chuyện của Tô Vũ và Vương Giác vẫn tiếp tục lên men. Đủ loại dữ liệu đen liên tiếp bị tuôn ra. Cuối cùng cọng rơm đè chết Tô Vũ và Vương Giác chính là video Tô Vũ say rượu nhảy thoát y ở phòng khách.

Tô Vũ hoàn toàn bị phong sát. Bộ phim cô ta làm nữ chính cũng bị cấm chiếu vĩnh viễn. Sau đó chí mạng chính là nhà đầu tư bộ phim này đâm đơn kiện hai người ra tòa, yêu cầu bồi thường số tiền khổng lồ, một tỷ.

Lý Ninh Ngọc nhìn tin tức, khóe miệng hiện lên một ý cười nhạt. Tô Vũ, cô đừng trách tôi, những thứ này đều là cô đáng phải nhận.

------------------------------------------------------------------------------------------

Mô phật, bần tăng ăn chay nên các người cũng phải ăn chay. Beng...beng...mô...phật!!

Thức dậy không ăn uống gì (còn chưa đánh răng) mà lăn lộn tới tối, Hiểu Mộng à! Chị làm sao có thể giữ thể lực tốt như vậy cơ chứ???????

Quên nói với các người là chương 36 bị ẩn hay xóa rồi hiuhiuhiuhiu, còn tên chương vẫn là tui đặt nè :3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play