"Ngụy Phong tới chỗ của Chu Đế 1 mình còn Triệu Vân Mộng thì được thái giám dẫn đi dạo quanh Hoàng cung.Khi nhìn thấy Chu Đế,Ngụy Phong cảm nhận được sát khí bừng bừng từ ông ta,dù gì cũng là mặt mũi của cả Đại Minh vậy mà bị người khác viết bậy bạ lên như vậy.

-Ngụy Phong,việc này trẫm giao cho khanh.Nhất định phải bắt hung thủ về quy án.

-Thần tuân lệnh.

Ngụy Phong có được quyền hành điều tra vụ án thì liền tới nơi có dấu vết của thích khách trong cung điều tra.Hắn tra ra những thị vệ nào đã được bổ nhiệm canh gác ở nơi này.Thích khách muốn viết lên trên tường dòng chữ này thì ít nhất cũng phải tốn thời gian đến hai canh giờ.Trong khoảng thời gian đó thì thị vệ canh gác lại không phát hiện ra,thì đó là 1 điều rất vô lý.

Ngụy Phong cho người về Đông Xưởng đem sổ sách nhiệm vụ ngày hôm ấy tới.Hắn chỉ cần tìm ra người đã canh gác ở đây thì liền phát hiện ra được manh mối phá án.Nhưng không ngờ có 1 chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.Từ đằng xa,thị vệ mà Ngụy Phong phái tới Đông Xưởng lấy sổ sách đang hớt hải chạy tới chỗ hắn.

-Bẩm đại nhân,chuyện lớn rồi.Sổ sách nhiệm vụ ngày hôm ấy đã biến mất không dấu vết rồi ạ.

-Cái gì ?

Ngụy Phong tức giận đùng đùng,mặc cơ thể còn bị thương mà phi ngựa tới Đông Xưởng.Đông Xưởng là nơi mà canh gác nghiêm ngặt.Có hàng trăm thị vệ canh gác luân phiên nhau,ngoài ra còn có vài trăm người tuần tra Đông Xưởng mỗi đêm.

Khi tới Đông Xưởng,Ngụy Phong lao tới phòng để sổ sách nhiệm vụ.Tất cả đều bị lật tung lên,không còn sổ sách nhiệm vụ ngày hôm ấy nữa.Hắn tức giận quát lớn.

-Ta mới nghỉ mấy ngày mà các ngươi đã để nơi này thành chỗ cho lũ trộm vào ra dễ dàng rồi à.

Ngụy Phong dù tức giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh cho người điều tra.Tuy đã mất sổ sách nhiệm vụ nhưng hắn biết chắc chắn chuyện này liên quan tới những thị vệ đó.Điều đó làm cho hắn có suy nghĩ rằng Đông Xưởng có nội gián từ bên ngoài cài vào.Vì để tìm ra nội gián trong Đông Xưởng mà Ngụy Phong đưa ra quyết định liều lĩnh.Hắn phát lệnh cho toàn bộ thị vệ,nếu có thể tìm được nội gián hoặc ai khả nghi thì liền báo cáo.Nếu tìm được nội gián sẽ được thưởng năm vạn lượng bạc,tìm được kẻ khả nghi sau khi xác nhận là nội gián thì thưởng ba vạn lượng bạc.



Khi lệnh được phát ra,thị vệ Đông Xưởng,toàn bộ theo dõi lẫn nhau.Ngụy Phong dùng cách này để có thể tăng cường an toàn cho Đông Xưởng.Chỉ cần có người nào có hành động khả nghi là hắn liền có thể phát hiện.Vì chuyện này mà người nào người nấy trong Đông Xưởng không dám làm điều gì quá phép hay trái với quy định.

-Bảm đại nhân,chuyện điều tra thì làm thế nào ?

-Hiện tại nội gián chưa bắt được,chúng ta không thể điều tra được.,Tạm thời dùng người của Hoàng cung đi.

-Rõ.À,đại nhân.

-Có chuyện gì ?

-Phu nhân ở bên ngoài Đông Xưởng chờ ngài.

Ngụy Phong nghe thấy vậy thì rất sợ hãi.Hắn mải nghĩ kế tìm hung thủ,nội gián mà quên mất rằng bản thân đang bị thương.Triệu Vân Mộng ở bên ngoài cũng rất tức giận,nếu như lúc trước cô ta có thể trực tiếp xông vào nhưng lần này thì lại bị cản lại.

-Tên khốn kiếp,hắn ta biết ta sẽ đến nên đã cho người chặn ta bên ngoài.Ra ngoài thì ngươi chết với ta.

Ngụy Phong ra ngoài thì đã thấy Triệu Vân Mộng đợi hắn từ lâu.Hắn biết rằng bản thân sẽ có chuyện ra nên rất lo lắng.

-Mộng nhi,sao nàng lại tới đây ?

Triệu Vân Mộng trong tay đã cầm sẵn thanh kiếm.

-Ngươi còn hỏi sao ? Ngươi dám trốn ta chạy tới đây,có phải ngứa đòn rồi đúng không ?



Ngụy Phong từ trước đến nay chưa từng sợ vụ án khó nào nhưng trước mặt Triệu Vân Mộng,hắn vẫn chỉ như một người nhỏ bé.Sau hồi khuyên giải của Ngụy Phong thì Triệu Vân Mộng mới đông ý về phủ cùng hắn.

Ngụy Phong về tới phòng của mình thì liền quỳ xuống.

-Mộng nhi,ta sai rồi,nàng tha cho ta có được không ?

-Ngươi biết ta rất lo cho ngươi mà ngươi còn dám cưỡi ngựa tới Đông Xưởng.

-Là ta sai,lần này là do ta quá lỗ mãng quên mất bản thân đang bị thương,hại muội phải lo lắng cho ta rồi.

Triệu Vân Mộng nghe những lời ngọt ngào của Ngụy phong 1 hồi mới hết giận.Cô ấy nghe về vấn đề mà Ngụy Phong gặp phải rồi liền nói.

-Sao chàng chắc chắn rằng có nội gián bên trong Đông Xưởng ?

Ngụy Phong liền kể cho Triệu Vân Mộng vêc chuyện mất sổ sách và 1 vài nghi vấn.Cô ấy nghe xong thì lại nói tiếp.

-Sao huynh không tới Tây Xưởng mà nhờ cậy phá án.

-Tây Xưởng ? Muội có điều không biết.Tây Xưởng và Đông Xưởng không bao giờ nhờ cậy nhau,cũng không ưa gì nhau.Tên khốn tổng đốc Tây Xưởng từng bị ta đánh bại 1 lần ở đại hội diễn võ nên việc này không thể.

Triệu Vân Mộng nghĩ 1 hồi rồi liền nảy ra ý tưởng."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play