“Ngụy Phong phi ngựa dẫn người đi ngay trong đêm nhưng để phòng bị bắt lại họ đành dùng những bộ áo giáp làm thành 1 con bù nhìn cưng dây 2 dầu có
thể chuyển động 1 ít tránh bại lộ.
Vì tình hình mầm bệnh nên triều đình sẽ không dám tiến vào sâu,có thể lánh đi 1 thời gian.Lục Hùng vì dẫn rất nhiều binh mã nên chỉ có thể
tiến vào trong núi lập nên doanh trại tạm thời,đợi thời cơ.Khi đến phủ
Thái Thú thì nơi đây vẫn bình an chưa có họa gì xảy ra.Tô Hành hiện tại
rất bận nên không ra tiếp đón Ngụy Phong được thay vào đó chính là Linh
Nhi con gái đầu của tông ta thay cha tiếp quản mọi việc trong phủ.
Ngụy Phong vừa nhìn đã mê vẻ đẹp của đại tiểu thư Tô Gia không có gì
sánh bằng.Hai người nhìn nhau lần đầu đã trúng ánh sét ái tình.Nhưng vì
nghiệp lớn chỉ có thể dừng tại đây.
-Bái kiến Ngụy đại nhân.
-Tiểu thư.
-Người đâu mau sắp xếp phòng cho Ngụy đại nhân và các vị đây.
-Vâng.
Ngụy Phong thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng có nơi để dừng chân và ăn uống.Nhưng họ không hề biết Khang Hà đã có 1 đội quân đang tập kết
chuẩn bị tiến đánh các quận còn lại.Dẫn đầu đội quân này đó chính là Bá
Long-chiến tướng số 1 của Mông Cổ.Sở dĩ chúng vào sớm như vậy là do bên
trong có nội ứng tiếp ứng cho chúng.
Ngụy Phong căn bản chưa biết chuyện này mà quân đội của Lục Hùng vẫn
đang ở trên núi chưa hề có tin tức này.Bây giờ cả Hồ Nam như đang trong
tay của quân Mông chuẩn bị nấu chín vậy.
Ngụy Phong những ngày này đều điều tra các manh mối mà mình tra ra
được không hề có kế hoạch cho các bước tiếp theo.Vì Khang Hà là 1 tỉnh
của Hồ Nam nên cả Hồ Nam bị trói buộc không thể ra ngoài tránh mầm bệnh
lan ra cho nên Mông Cổ lợi dụng tình thế này cho quân tiến vào Hồ Nam
đầu tiên để thăm dò.
-Ngươi nghĩ chúng ta bây giờ phải làm sao ?.
-Bẩm đại nhân nếu cứ tiếp tục ở đây e rằng sẽ mất đi uy danh của Đông Xưởng với cả chúng ta điều tra án chứ không phải đi chơi nên cần nhanh
chóng kết thúc.
-Nếu việc này liên quan tới chính trị thì sẽ ra sao ?.
-Bẩm đại nhân điều này ta vẫn chưa có suy tính.
-Ừm ngươi lui đi.
-Thuộc hạ cáo lui.
Triều đình bây giờ cũng loạn hết lên,có rất nhiều việc cần nhờ đến
hoàng đế, các quan thần nổi loạn hết lên.Vì vậy nên Chu Vân không thể
nhận được tin tức gì từ biên cảnh.
Người Mông Cổ nhanh chings đánh chiếm các thành trì trong nháy mắt.Tô Hành khi biết được chuyện này liền phái quân linh tới nhưng đã không
còn thấy ai ở đó.Nơi này chỉ còn 1 đống hoang tàn.
-Lần này lại giống lần kia rồi không biết Ngụy đại nhân có kế sách gì không.
-Tô đại nhân theo tình hình cấp báo rằng toàn bộ các quận quanh Khang Hà đều bị tàn phá nặng nề vậy tiếp theo có lẽ nhắm tới phủ thái thú.
-Sao ngài có thể khẳng định được điều đó ?.
-Vân Nam lúc trước bị tàn phá là do 4 đại quân từ 4 quân ồ ạt tiến
vào,vậy ngài nghĩ nếu bọn chúng chiếm các quận quanh đây thì mục tiêu
tiếp theo của bọn chúng là gì ?.
-Nuốt trọn Hồ Nam ?.
-Đúng vậy ngài mau dâng sớ nhờ triều đình giải vây đi.
-Không được,triều đình bây giờ đang rất loạn nếu ta dâng sớ sợ sẽ không có hồi đáp.
Ngụy Phong suy nghĩ 1 hồi rồi đáp lại.
-Nếu vậy có thể nhờ quân đội trong tay Lục tướng quân để bao vệ Hồ Nam.
-Nhưng ta không biết họ ở đâu.
-Ngài yên tâm,ta biết.
Nói rồi Ngụy Phong liền sai 1 đám người mang thue lên đỉnh Hồi Luân
tìm Lục Hùng.Quả nhiẻn hắn đoán không sai,Lục Hùng đang ở trên đây vì
địa thế hiểm trở và có nhiều thú hoang nên hắn đã chọn nơi đây làm cứ
địa.
-Lục tướng quân đây là thư của đại nhân ta moief ngài đọc.
Lục Hùng đọc 1 lúc thì liên nổi giận lôi đình vì ngay dưới mí mắt hắn quân Mông lại dám đánh chiếm các thành trì của Đại Minh.
-Được ta sẽ mang quân tiến đánh và bảo vệ Hồ Nam.
-Vâng.
Bên này Ngụy Phong cũng không rảnh, hắn đốc thúc thị vệ bao vây quanh các khu rừng để thông báo về cứ địa của quân Mông nhưng không có tung
tích.
Mấy nghìn quân mà chỉ trong vài ngày đã biến mất đó là điều không
thể,chúng đã dùng cái gì để che dâu bản thân.Đó là 1 câu hỏi lưu trong
long của Ngụy Phong mấy hôm nay.
Mộc Liêm thì vẫn rất bình thường hắn không hề có 1 dấu hiệu bất
thường nào cả.Mọi manh mối giờ rối tung lên không khớp với nhau là bao
nhiêu.Vấn đề lớn nhất bây giờ là làm sao để bảo vệ được Hồ Na 1 cách an
toàn.
Quân đội của Hồ Nam chỉ có vỏn vẹn 3000 quân vì lí do chiên tranh nên quân đội các xứ cắt giảm bớt đi làm cho lực lượng yếu quân mỏng manh
khó bảo vệ được thành trì.
Tô Hành tấu sơ lên vua mong có quân đội cứu trợ nhưng chưa có hồi đáp."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT