Editor + Beta: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)

Lúc Bạch Cách trở lại nhà họ Kỳ thì trời đã tối. Biệt thự nhà họ Kỳ nằm ở vùng ngoại ô, sắc trời đang tối dần, xung quanh trở nên tĩnh lặng, ấy vậy mà trong biệt thự nhà họ Kỳ vẫn đèn đuốc sáng trưng. Lúc anh đi vào cửa chính nhà họ Kỳ thì những âm thanh ồn ào vẫn cứ ở bên tai không dứt.

Tiệc rượu vừa mới bắt đầu không lâu.

Sàn nhà được lát bằng gỗ hồ đào màu vàng, mặt tường được lót bằng đá cẩm thạch có hoa văn và giấy dán tường, những ngọn đèn pha lê màu vàng trên mái vòm đan xen nhau tạo nên một đại sảnh hoa lệ.

Ngay khi Bạch Cách vừa bước vào, anh đã nhìn thấy Kỳ Việt đứng ở trung tâm. Âu phục phối hợp với trường sam màu đen ở bên trong, dáng người cao ngất rất dễ làm người khác chú ý.

Xung quanh có đủ các kiểu Omega eo nhỏ lanh lợi, hai má ửng hồng, vừa hăng hái lại vừa thẹn thùng bắt chuyện với Kỳ Việt.

Cùng lúc Bạch Cách cũng bước vào cửa, mọi ánh mắt xung quanh đều tập trung vào anh, bọn họ nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới.

Vai rộng eo hẹp, mặc trường sam màu hạt dẻ, cổ tay áo được xắn lên, đầu lông mày mảnh, sống mũi cao thẳng, con ngươi màu nâu xám đang tản ra ánh sáng lạnh lẽo. Trên người anh toát lên cảm giác vừa xa lạ vừa tao nhã.

Nghe nói Omega nhà họ Bạch lớn lên rất đẹp, hóa ra là thật. Có không ít Alpha lưu luyến gương mặt của người kia một hồi lâu, đáng tiếc là nghe nói anh đã kết hôn với Alpha khác rồi.

Nhận thấy những ánh nhìn xung quanh, Bạch Cách chỉ thờ ơ lướt qua, những ánh mắt xung quanh không hẹn mà cùng lảng tránh. Thật là nguy hiểm.

Bạch Cách nghịch đồng xu trong tay, ánh mắt của anh và Kỳ Việt nhìn nhau qua một đám người, trong mắt hiện lên một chút lạnh lùng.

Một thiếu niên có gương mặt gần giống Bạch Cách đi tới. Không giống như Bạch Cách, khuôn mặt của thiếu niên vừa mới lớn, đôi mắt rất sáng, thiếu đi một chút lạnh lùng. Thiếu niên bám vào vai Bạch Cách: "Anh, anh về rồi ạ?"

Bạch Cách chuyển tầm mắt, anh nghiêng đầu, sự lạnh lùng trong mắt đã vơi bớt: "Mới vừa về hôm nay."

Cậu là Bạch Lộc, em trai Bạch Cách, mười lăm tuổi, vẫn chưa phân hóa.

Bạch Cách xoa tóc cậu: "Hai tháng không gặp em, cao thêm rồi nhỉ."

Bạch Lộc rầm rì hai tiếng: "Thế này vẫn chưa đủ, phải cao hơn anh thì mới bảo vệ anh được."

Vẻ mặt Bạch Cách đã dịu dàng hơn: "Vậy em phải cố gắng lên nhé."   

Hai người trò chuyện một lúc, Bạch Lộc mới nhìn về phía Kỳ Việt đang đứng trong đại sảnh, khuôn mặt mới nảy nở đang đầy tức giận: "Rõ ràng là đã kết hôn với anh, vậy mà vẫn còn đi trêu hoa ghẹo nguyệt, chút nữa em và ông nội sẽ đánh cho anh Kỳ một trận."

Mặc dù anh và Kỳ Việt đã kết hôn, nhưng chỉ mình anh công khai với bên ngoài là mình đã kết hôn, còn Kỳ Việt thì không. Vì ở đế quốc, các Omega không được đánh dấu vĩnh viễn không thể tham gia quân đội. Alpha đã hoàn thành ký hiệu vĩnh viễn cũng là một ưu thế. 

Truyện edit chỉ được đăng tải trên trang chính chủ Wordpress và Watt.pad của Lạc Hoa Lâu.  

Bạch Cách nhìn Kỳ Việt đang thoải mái cười nói giữa đám Omega. Anh nheo mắt lại, ném đồng xu trong tay trở lại núm không gian: "Anh nghĩ có thể đó."

Tiếng nhạc du dương vang lên trong đại sảnh, những người trong hội trường lùi lại tạo ra một chỗ trống ở trung tâm. Tiếp đó có một vài cặp đôi nắm tay nhau nhảy điệu Tango.

Bạch Cách có thể nhìn thấy một Omega cúi thấp đầu, bàn tay nhỏ bé của của cậu ta rụt rè đứng trước mặt Kỳ Việt, đôi môi màu anh đào hé ra, sau đó Bạch Cách nhìn thấy hai người bước vào trung tâm khiêu vũ.

Bạch Lộc trông thấy thế thì bùng nổ, ô hô, nói cười vui vẻ với Omega khác còn chưa tính, bây giờ còn dám khiêu vũ cùng Omega khác, Bạch Lộc xắn tay áo lên: "Anh, em dạy dỗ anh ta giúp anh."

Bạch Cách cúi đầu cười, anh sờ đầu cậu: "Ngoan, đến chỗ ông nội đi, anh đi đánh hắn."

Bạch Cách vừa dứt lời thì bước đến giữa hội trường. Anh nhảy một mình. Đến khi bài nhạc thay đổi thì Bạch Cách đã kéo bé O ngọt ngào đang nhảy với Kỳ Việt về phía mình, anh ôm lấy thắt lưng của Omega, hai người nhảy cùng nhau.

Kỳ Việt khoanh tay đứng tại chỗ nhìn hai người khiêu vũ, trên mặt chẳng có gì là tức giận. Hắn nhướng mày như đang thưởng thức bước nhảy của hai người.  

Những người khiêu vũ ở xung quanh không khỏi dừng bước nhảy của mình mà nhường lại khoảng trống cho ba người.   

Những người xung quanh trông thấy Bạch Cách bước đến giành Omega của Kỳ Việt, thì bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, chẳng biết Bạch Cách định làm gì. Dù sao đây cũng là nhà của Kỳ Việt, phải nể mặt hắn chút chứ. Cho dù hai bên có không vừa mắt nhau thì cũng phải xem lựa chỗ.   

Bé O ngọt ngào bị Bạch Cách lôi kéo khiêu vũ đang đỏ cả mặt: "Bạch Cách, sao anh lại ở đây."

"Cậu có thể đến thì tại sao tôi không thể đến?"

Bé O ngọt ngào cúi đầu: "Em không có ý này, anh có thể buông em ra được không? Mặc dù em cũng rất thích anh nhưng Omega và Omega không hạnh phúc đâu, với cả anh cũng đã kết hôn rồi, chúng ta lại càng không thể."   

Nhìn dáng vẻ hùng hổ của Bạch Cách lúc tìm Kỳ Việt, cậu ta biết mình chỉ là công cụ hình người mà thôi. Từ lâu đã nghe nói Bạch Cách và Kỳ Việt bất hòa, bây giờ xem ra tin đồn kia là thật rồi. Đây là tiệc mừng của Kỳ Việt, Bạch cách vừa đến đã trực tiếp muốn khiêu khích người ta. 

Bạch Cách: "..."

"Sức hấp dẫn của Thượng úy Bạch hình như không được lắm nhỉ", Kỳ Việt ở bên cạnh cười khẽ.

Bạch Cách liếc hắn, sau đó buông bé O ngọt ngào ra, hai người đứng ở trung tâm khiêu vũ mắt to trừng mắt nhỏ.

Cuối cùng, Bạch Cách là người đầu tiên quay mặt đi, anh hừ lạnh một tiếng, xoay người muốn đi, nhưng lúc này một bàn tay dày rộng ôm lấy eo anh.

Nhìn thấy đó là Kỳ Việt thì Bạch Cách liếc hắn một cái: "Làm gì vậy!"

Kỳ Việt nhẹ nhàng kéo người đến trước mặt mình, hắn cúi đầu xuống, vì tiếp xúc ở khoảng cách gần nên hương hoa hồng cứ quẩn quanh ở chóp mũi. Đó là mùi hương chỉ có hắn mới ngửi thấy.

"Thượng úy Bạch vội làm gì, nếu đã đến đây thì hoàn thành điệu nhảy này đã, cậu nói có đúng không."

Hơi nóng phả vào mặt mang theo mùi rượu Vodka rất nhạt, cơ thể Bạch Cách thoáng run rẩy một chút. Từng lỗ chân lông trên cơ thể anh như đang hấp thụ chất ngọt lịm, anh thả lỏng người mình.

Bạch Cách mím chặt môi, anh cố gắng áp chế cơ thể khác thường của mình: "Đúng là nên khiêu vũ cho xong."

Nghe được đoạn đối thoại giữa hai người, người đang khiêu vũ ở xung quanh đồng loạt bước ra khỏi khu vực nhảy để tránh cho bản thân bị vạ lây. Hai người vương gặp vương, cùng khiêu vũ với nhau, không đánh nhau đã là quá tốt rồi.   

Nhưng làm cho người ta không ngờ đến chính là Bạch Cách và Kỳ Việt đã hoàn thành một điệu nhảy trong im lặng, xoay người, nhảy, mỗi nước nhảy của hai người như đang dẫm nát tiết tấu của âm nhạc, nếu bỏ qua thực tế tình cảm của cả hai thì thật sự là vô cùng hoàn hảo.

Lúc này, sự chú ý của người có mặt tại tiệc rượu đều bị hai dáng người cao gầy hấp dẫn, thậm chí còn có không ít người lén bật quang não quay lại cảnh này rồi tung lên mạng.

Nếu bỏ qua xung đột giữa hai người, không thể không nói là hai người này thật sự rất xứng đôi, một A một O, vẻ ngoài chói mắt, gia thế ngang ngửa. Từ năng lực đến chức vị của cả hai đều hoàn toàn phù hợp, nếu có thể ở bên nhau thì nhất định sẽ bùng nổ lớn.

Đáng tiếc là Bạch Cách đã kết hôn rồi, Kỳ Việt càng không có cơ hội. Có người không nén được sự tiếc nuối, sao Bạch Cách lại kết hôn sớm như vậy, nghe đâu hồi còn bé hai người cũng từng có hôn ước.   

Nhìn thấy hai người đang khiêu vũ giữa hội trường, bọn họ thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ Kỳ Việt đang độc thân, thà là hắn khiêu vũ với mấy Omega không quen biết, còn hơn là tình huống này.

Một bản nhạc lại vang lên, hai người buông tay nhau bước ra khỏi trung tâm. Bạch Cách kéo cổ áo, anh tiện tay cầm lấy ly rượu rồi nói với Kỳ Việt: "Chúc mừng anh thăng chức, thiếu tá Kỳ."

Kỳ Việt cau mày, từ lúc nào mà Bạch Cách lại ngoan như thế này vậy. Chẳng biết từ bao giờ trên mặt người nọ đã phủ một tầng ủng đỏ mỏng. Kỳ Việt nhìn anh rồi cười nhạt, hắn cũng tiện tay cầm ly rượu đỏ bên cạnh, hắn chờ đợi động tác tiếp theo của anh.

Bỗng, mọi người trong đại sảnh hít một hơi thật sâu, bọn họ trông thấy Bạch Cách đổ thẳng ly rượu đang cầm lên ngực đối phương, chiếc áo đen tuyền bị nhuộm một mảng nước lớn màu đỏ sẫm.

Bạch Cách giơ cái ly rỗng lên: "Tôi đi trước nhé, anh cứ tiếp tục."

Bạch Lộc ở phía xa xa giơ ngón tay cái lên với anh mình, tốt lắm! Anh cậu rất cool!

Bạch Cách không quan tâm đến vẻ mặt đặc sắc của những người xung quanh. Anh nâng bước chân rời đi, trước khi lướt qua người kia, anh dừng lại.   

Anh kề bên tai người kia với ánh mắt lạnh lùng: "Tôi còn đang trong kỳ động dục mà anh lại trêu chọc Omega khác trước mặt tôi. Anh đúng là Teddy giữa đám Teddy trong đám Alpha* mà."

*Mình không hiểu anh Cách kháy khịa gì nữa 😂. Mình để luôn raw ở đây nha "你可真是 alpha 中的泰迪中的泰迪"

Nói xong, Bạch Cách không đợi hắn phản ứng lại đã cất bước bỏ đi.

Kỳ Việt không nói gì, hắn nhìn trước ngực mình một lúc, nhìn rượu đỏ chảy xuống rồi thấm vào trong, cuối cùng thấm ướt cả quần áo.

Hắn nheo mắt lại, uống hết ngụm rượu cuối cùng.

"Cảm ơn đã chiêu đãi."

Kỳ Việt đưa ly rượu cho người bên cạnh rồi xoay người, từng bước chân dài đuổi theo Bạch Cách, hắn trực tiếp túm lấy tay anh kéo lên tầng hai.

Leng keng, ly rượu trong tay Bạch Cách trượt xuống vỡ tan tành. Dưới ánh đèn, những mảnh vỡ như tấm kính trong suốt phản xạ ánh sáng. Mọi người xung quanh bị dọa sợ phải lùi về sau.

Kỳ Việt liếc nhìn mấy mảnh vỡ, hắn lạnh lùng nói với người giúp việc ở bên cạnh: "Quét dọn sạch sẽ đi."  

"Vâng, cậu chủ."

Người ở hai bên hít một hơi thật sâu, hai bên lại tái chiến rồi!

Tình tiết đảo ngược quá nhanh, vừa rồi bọn họ đang khiêu vũ cùng nhau, nhưng chớp mắt đã bắt đầu đánh nhau, tầm nhìn của bọn họ quá nông rồi.

-Hết chương 2-

Editor Nổ: Tặng mọi người thêm chương nữa, ngủ ngon nha 😘

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play