Editor: Cẩm Hi
Nếu nói là làm công cho Ngân Thần cả đời, vậy thì tôi đã phải miễn cưỡng ngồi trên cái ghế giám đốc điều hành Ngân Thần này suốt thời gian qua đấy
Sáng nay Tô Điềm dậy rất sớm, phàm là lần nào Ninh Trạch Ngôn tới đây, thì đêm đó cô sẽ bị mất ngủ.
Không phải có cái tâm tư kiều diễm gì với Ninh Trạch Ngôn, mà là do cái người Ninh Trạch Ngôn này thật sự làm người ta không nắm bắt được, có một ranh giới rõ ràng giữa tùy tiện và đứng đắn, anh ta luôn dễ nhàng bước qua rồi lại quay về như không có chuyện gì xảy ra, điều này chỉ khiến tâm trạng cô thêm rối loạn.
Có điều đây đều là chuyện nhỏ, chỉ cần Ninh Trạch Ngôn không quá khác người, cô đều có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, hiển nhiên hiện tại còn rất nhiều chuyện quan trọng đáng để cô phải phiền não hơn.
—— Hiện tại Lục Tử Lâm đang dẫn đầu, áp đảo vị trí thứ hai hơn hai vạn (20.000) phiếu.

Cho đến ngày hôm qua, trước khi đi ngủ Tô Điềm đã xác nhận số phiếu của Lục Tử Lâm, gần đây cơ bản đều nằm ở hạng mười và mười một, bởi vì so ra còn tốt hơn cả dự kiến, cho nên Tô Điềm và Tử Dữu chỉ lên Weibo kêu gọi phiếu bầu một chút để tượng trưng, cũng không có dốc sức ở phương diện này, chỉ cần duy trì nhiệt độ nhất định trong giai đoạn này, dù sao thì có việc debut trong nhóm nhạc cũng không phải mục đích của bọn họ.
Mà cái người tên Vân Tế xếp thứ nhất, mặc dù thực lực cũng được, nhưng không đến nỗi khiến người ta phải kinh ngạc, nhưng vì vẻ ngoài đẹp trai, cùng với đề tài “Thiên thần rơi lệ” [ mắc một lỗi vũ đạo trong chương trình, ở trên sân khấu vẫn cố nhịn xuống, sau khi vào tới hậu trường, nước mắt lập tức rơi xuống, bị máy quay ghi lại. ] được kích hoạt.
Trong vòng 3 ngày lên hai hot search, còn bị chụp lên cái mũ “Thần tượng thời kỳ hoàng kim”, còn tung hô anh ta là thần tượng mấy trăm năm mới có một người.
Trái lại “Gối thêu hoa” Lục Tử Lâm đã đạt được hơn 6 vạn (60.000) phiếu trong một đêm, ngay lập tức khiến cho fan của Vân Tế đứng ngồi không yên, bắt đầu lập nhóm công kích Lục Tử Lâm.
Mọi người đều chụp màn hình thông tin bình chọn trong tuần qua, dùng “Số liệu” để nói chuyện, chỉ để chứng minh rằng fan của Lục Tử Lâm đã mua chuộc ê – kíp chương trình hoặc là dùng thủ đoạn nào đó để xào phiếu, trong lúc nhất thời Lục Tử Lâm lại bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Thân là fan lớn nhất của Lục Tử Lâm, “Tô Điềm” đương nhiên không thể may mắn thoát khỏi.
Tô Điềm nhìn những bình luận về mình trên Weibo, chỉ có thể âm thầm thở dài, tổ công tác còn chưa được đầy đủ, mọi chuyện cứ nối gót nhau kéo đến, nếu ngày nào cô và Tử Dữu cũng phải ngồi xóa bình luận thì không biết phải tốn bao nhiêu thời gian nữa, phải đẩy nhanh quá trình thành lập tổ công tác mới được.
Rau cải trồng trên đất: Sự thật đã bày ra trước mặt rồi mà Tô Điềm còn chưa tẩy lông chân à? Mọi người mẹ nó đều mù hết rồi à, ai bị cô ta nhìn trúng đúng là xui xẻo tám kiếp, trước đã có một Phó Diệc, giờ tới lượt Lục Tử Lâm. Thực là đau lòng cho Lục Tử Lâm mà. 【 trào phúng.jpg】 thêm 158 câu trả lời
Cái người 【 rau cải trồng trên đất 】 này có thể xem như là anti-fan của Tô Điềm, từ khi cô còn là Trạm của Phó Diệc, ID này luôn đưa ra những câu hỏi chất vất về việc donate support, nghi ngờ về thu nhập từ album hay tìm những lý do khác để công kích cá nhân Tô Điềm, hơn nữa tiết tấu còn đều đều.
Từ vụ của Phó Diệc đến vụ của Lục Tử Lâm, có lúc cô ta sẽ đến trễ, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ vắng mặt.
My Love in Shining Boy: Tốt xấu gì trạm cũng nên lên tiếng đi chứ, chúng ta không làm thì mau đứng ra nói đi, kẻo người khác lại hắt nước bẩn, đến lúc đó người nhận gạch đá cũng chẳng phải cô, đều là Lục Tử Lâm nhận, thảm nhất vẫn là idol nhà mị.
Thêm 72 câu trả lời
Theo tiết tấu trên, những fan có hảo cảm với Lục Tử Lâm cũng bắt đầu phản chiến, chất vấn Tô Điềm, từ lúc Tô Điềm mở trạm tới nay chưa từng mở donate, chưa lên kế hoạch cho bất kỳ hoạt động support nào, không có đóng góp rõ ràng nào cho Lục Tử Lâm, tự nhiên sẽ không chiếm được niềm tin của mọi người.
“Cho tớ xin đi, nhóm người này không có đầu óc à? Nếu chúng ta xào phiếu thì sẽ làm trắng trợn như vậy chắc? Hơn sáu vạn phiếu? Xào từ rank 11 lên rank 1? Chúng ta bị điên hay váng đầu vậy?” Tử Dữu đang tức tới bốc khói, không hiểu sao lại có nhiều người không có đầu óc thối mồm như vậy.
“Tạm thời đừng để ý tới cái này nữa, cậu đi dạo quanh mấy blog lớn xem tài khoản của công ty nào được tung ra trước, tớ sẽ liên hệ với Ninh tổng, chuyện lớn như vậy, chắc chắn Ngân Thần đã tra xét rồi, chuyện cũng đã xảy ra, giờ quan trọng nhất là thương lượng cách giải quyết.”
Tô Điềm ngắt cuộc gọi với Tử Dữu, rồi gọi cho Ninh Trạch Ngôn.
“Ninh tổng, bên ngài có manh mối gì chưa? Tôi đã xem qua cái gọi là biểu đồ quan trắc số liệu trên mạng rồi, điểm tăng trưởng bùng nổ là lúc 3 giờ sáng, chính là thừa dịp mọi người đang ngủ để làm số liệu, tôi còn tính qua cả tốc độ tăng của 11 thực tập sinh đầu tiên trong khoảng thời gian này, thì thấy hấu hết tốc độ tăng của các thực tập sinh đều ổn định, mặc dù có chút khác biệt, nhưng chỉ chênh có 0.1—0.2 thôi.”
Tô Điềm chờ Ninh Trạch Ngôn trả lời, nhưng thấy Ninh Trạch Ngôn không có động tĩnh gì nên cô lại nói tiếp: “Cho nên lúc đầu tôi nghĩ liệu có phải là một công ty nào đó bắt tay với trang web để sửa phiếu của Lục Tử Lâm hay không, nhưng với cái server thấp của công ty họ, việc sửa phiếu cũng sẽ có một vài ảnh hưởng nhất định với những thực tập sinh khác, chứ không thể nào xuất hiện tình trạng các thực tập sinh khác vẫn ổn định mà không bị xáo trộn như thế này.”
Ninh Trạch Ngôn vẫn im lặng không trả lời, Tô Điềm tự hỏi có phải mình đã suy luận sai rồi không, ngập ngừng hỏi: “Ninh tổng? Tôi nói sai chỗ nào rồi à?”
“Không phải, tôi đang đợi cô đưa ra kết luận.” Giọng điệu của Ninh Trạch Ngôn đều đều, chút sóng gió đêm qua dường như không có ảnh hưởng gì tới anh, không để lại một chút dấu vết nào trong lòng anh.
Bởi vì thái độ của Ninh Trạch Ngôn, mà Tô Điềm dâng lên một cảm giác kỳ quái trong lòng, nhưng cảm giác này rất nhanh đã lắng xuống, nên cô cũng không để ý nhiều, ngay sau đó tiếp tục đề tài.
“Cho nên tôi cảm thấy đây không phải là do máy móc làm, mà là do con người, còn hơn sáu vạn phiếu đột nhiên sinh ra này, cho dù chúng ta có biết là ai làm, thì cũng không tìm được bằng chứng nào cả.”
“Theo những gì chúng ta điều tra được cho tới nay, thì cô nói đúng, nhưng mà chưa được đầy đủ.” Ninh Trạch Ngôn dựa vào cửa kính của phòng họp, trầm giọng nói chuyện với Tô Điềm qua điện thoại.
Bộ phận quan hệ công chúng đã mở hai cuộc họp, về cơ bản đã làm rõ được ngọn nguồn sự việc.
“Phân tích vừa rồi của cô là đúng, quả thật sáu vạn phiếu được sửa theo cách thủ công, mặc dù các tài khoản này đều là tài khoản thật, nhưng địa chỉ ip lại nằm rải rác ở nước ngoài, tức là có ai đó đã thao túng phiếu bầu ở nước ngoài, có lẽ tài khoản này đã bị hack, hoặc là tài khoản này đã được mua lại, hiện tại còn chưa rõ điểm này, nhưng có thể chắc chắn, người đứng đằng sau tháo túng không thoát khỏi liên quan tới TS.”
Tô Điềm kinh ngạc: “Để làm được chuyện này trong thời gian ngắn sẽ phải tốn một số tiền khổng lồ? sao TS phải làm vậy chứ? Hắt nước bấn lên người Lục Tử Lâm cũng không có tác dụng gì với thực tập sinh của công ty họ, mấy người đứng trước không phải có uy hiếp lớn hơn sao……”
Tô Điềm vừa nói xong từ “Sao” thì im lặng, quay đi quay lại giữa điểm ngắt của các câu chữ, sau khi suy nghĩ cẩn thận cuối cùng cũng hiểu được mối liên hệ chặt chẽ trong đó.
Từ Thời Giai là một người cực kỳ kiêu ngạo có thù tất báo, cô ta đã ăn mệt vì Ninh Trạch Ngôn hay là Ninh Trạch Ngôn và Tô Điềm, không có khả năng không đánh trả.
Cho dù có tổn thất phí cao, bọn họ cũng phải cho Ngân Thần một hồi chuông cảnh báo.
Không phải các người không từ thủ đoạn để nâng đỡ Lục Tử Lâm à? Tôi đây sẽ lấy cả công ty ra để chơi với các người, chơi đến khi các người hết đường lui thì thôi.
Hơn nữa đằng sau TS còn có HF sát cánh cùng họ, một bên là công ty của Phó Diệc, một bên là công ty của Du Hiểu, đều không cần phải dè dặt gì.
“Tôi……”
“Đang nghĩ gì……”
Hai người mở miệng cũng lúc, xếp chồng lên nhau nhưng lại tạo ra các tần số khác nhau.
“Tôi đang nghĩ về việc nên nói chuyện này với Lục Tử Lâm thế nào, ban đầu tôi muốn làm cho anh ta ngày càng trở nên tốt hơn, nhưng không biết tại sao mọi chuyện lại trở nên tồi tệ hơn. Nếu tôi không đổ nước vào, thì cả ao vẫn tĩnh lặng, nhưng vì tôi mà trật tự bị rối tung lên.”
“Vậy cô nói xem cô đã làm rối rung cái ao này như thế nào?” Ninh Trạch Ngôn cũng không an ủi cô, ngược lại còn bảo cô phân tích thêm.
Tô Điềm có chút hổ thẹn, nhỏ giọng liệt kê: “Thứ nhất, fan chuyên nghiệp tham dự vào kế hoạch hằng ngày của thần tượng, điều này không phù hợp với sinh thái của ngành giải trí; thứ hai, cái thân phận từng làm fan Phó Diệc này của tôi rất nhạy cảm, vốn là muốn mang tới vầng hào quang cho Lục Tử Lâm, nhưng nó lại trở thành một con dao khiến anh ta bị thương; thứ ba, mặc kệ tôi có đem chuyện của Phó Diệc và Du Hiểu nói cho anh hay không, tôi đều không thoát khỏi can hệ, nếu không có tôi, Từ Thời Giai chưa chắc đã liên tưởng tới anh và Ngân Thần, nhưng bởi vì tôi và anh có liên hệ nên mới khiến Từ Thời Giai càng thêm chắc chắn chuyện này bị bại lộ là vì Lục Tử Lâm, cho nên mới dẫn đầu lấy Lục Tử Lâm ra khai đao.”
Ninh Trạch Ngôn nghe xong, khóe môi chậm rãi cong lên: “Nói xong chưa?”
“Hả?”
“Tôi hỏi cô nói xong chưa.” Giọng điệu của Ninh Trạch Ngôn nhẹ nhàng hơn, không còn cứng nhắc như vừa này nữa.
Tô Điềm còn đang có hiểu: “A? Nói xong rồi.”
Ninh Trạch Ngôn dựa vào gần cửa, cửa kính trong suốt chịu gần hết trọng lượng cơ thể, ý cười dần dần đi vào đáy mắt, bỗng thấy Tịch Tuệ vội vàng chạy tới, Ninh Trạch Ngôn che lại loa điện thoại.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Cuộc họp giữa bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận tuyên truyền diễn ra lúc 11 giờ, mọi người đều đã đến đầy đủ rồi ạ, tôi tới đây để nhở ngài.”
Ninh Trạch Ngôn quay đầu lại nhìn vào phòng họp, gật đầu tỏ vẻ đã biết, nghiêm mặt trả lời Tịch Tuệ: “Năm phút nữa tôi qua.”
Tịch tuệ biết Ninh Trạch Ngôn đang gọi điện thoại, sau khi thông báo xong thì nhanh chóng thối lui, để không gian lại cho Ninh Trạch Ngôn.
Mặc dù Tô Điềm không nghe rõ Tịch Tuệ và Ninh Trạch Ngôn nói gì nhưng cũng biết Ninh Trạch Ngôn có chuyện quan trọng, bèn thúc giục: “Ninh tổng ngài có chuyện quan trọng thì cứ làm trước đi, đợi thương thảo xong kết quả thì báo cho tôi biết là được rồi. Anh yên tâm đi, tôi không sao hết. Cho dù chuyện có không kết thúc như ý thì tôi cũng sẽ không bỏ gánh giữa chừng đâu, nếu cuối cùng vẫn không thể vãn hồi được thì tôi sẽ làm công cho Ngân Thần cả đời, Lục Tử Lâm làm nghệ sĩ bao nhiêu năm, tôi sẽ theo anh ta từng ấy năm.”
“Thứ nhất, giới giải trí không tồn tại cái sinh thái như vừa nói, mọi người đều ăn cơm bằng bản lĩnh, kia chỉ là thủ đoạn marketing mà thôi; thứ hai, không cần biết nó mang lại hào quang cho Lục Tử Lâm hay là tổn thương tổn như cô nói, phải chính Lục Tử Lâm thừa nhận mới tính; thứ ba, kể cả không có cô thì Ngân Thần cũng đã đứng ở phía đối lập với hai công ty này từ lâu rồi, chỉ là hiện tại ** tới quá nhanh mà thôi; tóm lại, không có liên quan gì tới cô cả.”
Ninh Trạch Ngôn phủ nhận những ý kiến khác nhau của Tô Điềm: “Đừng dát vàng lên mặt mình, cũng đừng đổ lỗi lên người mình.”
“Ninh tổng……”
“Có điều, vừa rồi cô nói sẽ làm công cho Ngân Thần cả đời đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Nếu nói là làm công cho Ngân Thần cả đời, vậy thì tôi đã phải miễn cưỡng ngồi trên cái ghế giám đốc điều hành Ngân Thần này suốt thời gian qua đấy.”

……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play