4 người Lâm Thanh ra sức đuổi theo hắc ảnh nhân, thế nhưng người kia bộ pháp như bay, bọn họ lại vừa trải qua một phen kịch chiến, vì vậy chỉ hơn trăm bước đã mất dấu.

...

Kỳ Tuyết Anh bị hắc ảnh nhân bắt đi, thân thể nàng đã bị thương từ trước, vì vậy cả người chỉ có một chút sức lực, hắc ảnh nhân rất dễ dàng khống chế được nàng.

Nội lực bị phong bế, Kỳ Tuyết Anh vô lực dãy dự bị hắc ảnh nhân đưa đến một tòa biệt viện.

Nơi này tường đen nền đen, khắp cả viện tử đều chỉ có một màu hắc ám vô cùng.

Hắc ảnh nhân trói chặt Kỳ Tuyết Anh lại, trên người nàng chỉ còn một chiếc áo ngoài mỏng của Lâm Thanh cũng bị hắn vứt qua một bên.

Nhìn thân thể lồi lõm mê hồn kia, hắc ảnh nhân hai mắt đỏ bừng, dương căn căng cứng.

Lại xem biểu cảm tủi nhục mà bất lực của Kỳ Tuyết Anh, thú tính trong hắn càng tăng lên, Kỳ Tuyết Anh bị trói hai tay lại sau lưng, dây thừng được hắc ảnh nhân luồn qua lại trên người nàng ép đến bầu nhũ hoa căng mọng lại càng thêm rõ ràng, một đoạn dây luồn xuống phía dưới kẹp lấy hai bên âm hộ nàng.

Hắc ảnh nhân rốt cục không chịu nổi, nhưng hắn lại không dám thực sự chơi vào âm đạo Kỳ Tuyết Anh, nhìn bờ mội đỏ mọng ướt át của nàng, hắc ảnh nhân đã có ý tưởng.

Hắn vạch quần hộ ra côn thịt to lớn dài 20cm, bên trên gân thịt lít nhít, quy đầu hung hãn hếch lên như sắp nổ tung.

Hắc ảnh nhân cười dâm đãng tiến gần, mặc cho Kỳ Tuyết Anh cố gắng lùi lại đằng sau cũng không làm nên trò trống gì, nhìn Kỳ Tuyết Anh hoảng sợ lui lại, hắc ảnh nhân càng thêm nóng bỏng trong lòng, nàng chạm lưng vào chân tường!

"Đừng, đừng qua đây!" Ánh mắt nàng lóe lên vẻ tuyệt vọng, hét lên, thế nhưng như vậy chỉ càng làm cho hắc ảnh nhân hưng phấn hơn mà thôi.

Một tay y giữ đầu Kỳ Tuyết Anh, tay kia bóp miệng nàng ra thô bạo tống côn thịt vào, khoang miệng nhỏ bé chật hẹp bị dương căn to lớn của hắc ảnh nhân nhồi nhé đến cực hạn, Kỳ Tuyết Anh chỉ có thể nuốt nó xuống cổ họng!

Ánh mắt nàng đầy vẻ tủi nhục, xấu hổ cùng oán hận đan xen, thế nhưng một thân nội lực bị phong bế, ngay cả khí lực đứng thẳng nàng cũng chẳng có nữa là phản kháng.

Hắc ảnh nhân nhấp nhả liên tục, hắn càng nhấp càng nhanh, cuối cùng trong đầu tưởng tượng miệng Kỳ Tuyết Anh là âm đạo mà nắc ầm ầm liên tục.

Hai hàng lệ chảy ra khóe mắt nàng, nhưng trên mặt Kỳ Tuyết Anh lại không hiểu thấu dần dần đỏ bừng mê ly, khắp cơ thể trần truồng của nàng nổi lên từng mảnh phấn hồng, kiều đồn căng mọng liên tục ngọ nguậy cọ xát mặt đất, nước nhờn trong đào huyệt kín đáo chảy rỉ ra trên đất.

Hắc ảnh nhân ra sức nhấp nhả, dương căn của hắn càng lúc càng to lớn, cuối cùng y ôm lấy đầu Kỳ Tuyết Anh ép sát đến lút cán rồi bắn hết vào miệng nàng.

Tinh dịch trắng sữa từ miệng Kỳ Tuyết Anh chảy ra cực kỳ dâm đãng, ánh mắt nàng mê ly, côn thịt rút khỏi miệng còn vô thức liếm một cái phần tinh dịch tràn ra nuốt xuống.

Hắc ảnh nhân vốn định bỏ qua, nhưng vừa thầy cảnh này hắn lại cương lên.

Hắc ảnh nhân uốn cong thân thể Kỳ Tuyết Anh, hai chân nàng dạng rộng ra, khiến miệng nàng dí sát vào hoa huyệt của bản thân, người luyện võ vốn tính bền dẻo, càng đừng nói Kỳ Tuyết Anh còn là Uẩn Khí cảnh vì vậy tư thế này triển lộ ra cực kỳ dâm dục.

Bị hắc ảnh nhân ấn miệng vào huyệt hoa của bản thân, nhưng Kỳ Tuyết Anh vậy mà thật sự liếm láp âm đạo của chính mình, sự dâm dục của nàng hoàn toàn bị khơi dậy.

Chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn của nàng lúc này dính đầy tinh dịch đang liên tục khuấy động trong âm hộ mình, mảnh đào nguyên thần bí bị đôi môi đỏ hồng của nàng gặm cắn.

Hắc ảnh nhân càng xem càng hưng phấn, dương vật của hắn vừa mới xìu xuống đã ngóc đầu dậy, dù không to lớn như lúc đầu, nhưng thắng ở trầm ổn mà không phát.

Hắc ảnh nhân quỳ xuống, tay trái hắn vạch ra cúc hoa Kỳ Tuyết Anh, ngón trỏ tay còn lại thì bị y nhổ vài ngụm nước miếng, sau đó từ từ đút vào cửa hậu.

"Aaa! Ưm…" Kỳ Tuyết Anh không nhịn được rên rỉ lên, nhưng nàng ngay lập tức bị hắc ảnh nhân ấn đầu xuống âm hộ lần nữa.

Hắc ảnh nhân di chuyển ra vào, vô số cơ thịt co lại gắt gao ôm lấy ngón tay hắn, làm cho việc di chuyển càng thêm khó khăn.

Hắc ảnh nhân cảm thấy 1 ngón chưa đủ, hắn đút thêm một ngón nữa vào, dâm thủy rỉ ra từ mật huyệt chảy xuống lỗ đít Kỳ Tuyết Anh, hắc ảnh nhân quệt lấy bôi vào xung quanh cúc hoa, sau đó hắn đút thêm hai ngón tay nữa vào trong.

"Aaann! Ư!" Kỳ Tuyết Anh kêu rên, nhưng lại một lần nữa bị ép xuống vục mặt vào âm đạo bản thân, nàng chỉ có thể vừa liếm mút mang lại khoái cảm cho bản thân, vừa rên rỉ không rõ.

Hắc ảnh nhân càng nhấp càng thích, hắn rút ngón tay ra, cái lưỡi dài thô liếm xung quanh cúc hoa, cuối cùng dần dần tiến vào khuấy động bên trong làm nang rên rỉ không thôi, tiếng rên nhỏ như gãi ngứa tràn đầy kích tình.

Qua một hồi bú liếm, hắc ảnh nhân đã không nhịn nổi, dương vật to lớn của y nắc vào miệng Kỳ Tuyết Anh mấy lần, sau đó quệt qua lại trên mật huyệt, cuối cùng có chút tiếc nuối chuyển xuống lỗ nhị dùng lực đâm vào.

"Aaa! Đau! Đau chết mất! Ư… ưm.. Ui nha… a đau quá…" Kỳ Tuyết Anh thất thanh hét lên, nàng còn chưa kịp thích ứng dị vật bên trong, hắc ảnh nhân đã ra sức nhấp động, côn thịt đã ra một lần thô cứng không chịu nổi, gã càng nhấp càng nhanh, cuối cùng phát phát lút cán!

Bàn tay y không ngừng ấn đầu Kỳ Tuyết Anh vào huyệt hoa của nàng, mặc cho người ngọc dãy dụa, nhưng y vẫn không quan tâm, dâm thủy bắn tung tóe.

Chơi tư thế này một hồi, hắc ảnh nhân quay người nàng lại nằm sấp xuống, đầu Kỳ Tuyết Anh áp sát mặt đất, mông tròn nảy nở vểnh cao, hắc ảnh nhân vẫn không rút ra côn thịt cắm trong cúc hoa nàng, hắn dù tay bóp lấy hai bên kiều đồn, xúc cảm căng mọng đàn hồi truyền lại, gã tét hai cái "bép bép" vào mông nàng, dương vật lại bắt đầu ra sức nhấp nhả cày cấy trong hậu môn.

Đột nhiên trên lưng hắn truyền đến cơn đau, là lúc trước Hàn Nguyệt Sinh đánh một quyền, hắc ảnh nhân tức giận, y càng thêm dập vào ra sức, âm thanh "bạch bạch… phạch phạch" vang lên không ngừng.

Kỳ Tuyết Anh kiệt sức gần như ngất đi, trong miệng phát ra âm tiết rên rỉ động lòng người, dù cho lỗ nhị cùng miệng bị khai phá qua, nhưng hoa huyệt lại trống rỗng từ đầu tới cuối khiến nàng cực kỳ khó chịu.

Hắc ảnh nhân nắc vào liên tục, đến lúc sắp kiệt sức, hắn mới đổ nhào xuống đè lên thân thể Kỳ Tuyết Anh, dương căn căng phồng phun đầy tinh trùng vào bên trong nàng, có một chút còn chảy ra thành dòng nhỏ xuống nền đất.

Hắc ảnh nhân rút dương vật ra, lỗ hậu Kỳ Tuyết Anh hình thành một lỗ đen in hình dương vật hắn rõ ràng, vệt trắng trào ra càng nhiều hơn.

Sửa sang lại y phục, gã bế lên Kỳ Tuyết Anh đi vào sâu trong viện tử.

Xuyên qua đại sảnh cùng hậu viên, hắc ảnh nhân đến trước một sảnh đường.

Bên trong âm trầm đáng sợ, chỉ có một nguồn ánh sáng duy nhất đến từ 4 ngọn nến tại 4 góc khác nhau.

Giữa sảnh đường có mộ người đang hì hục thúc vào nữ tử dưới thân, hắn khoảng 50, cằm để râu, tóc đen xõa tung, con thịt dưới thân đang không ngừng nhấp nhả nơi hạ thân một nữ tử, nữ tử chỉ khoảng 20, thân thể nảy nở tràn đầy vết đỏ, hạ thây rỉ máu, khuôn mặt có 7 phần giống nam tử, vậy mà lại là con gái hắn, chỉ là nàng lúc này hai mắt trắng dã, hơi thở đứt quãng, nam nhân nắc một phát cuối cùng xuất đầy tinh dịch vào âm đạo nữ tử, nàng cũng tắt thở mà chết.

Ánh nến lung lay, chiếu ra chung quanh đầy những xác chết phụ nữ bị tinh dịch phủ lên, nữ tử vừa chết bị nam nhân kia tùy tiện ném sang một góc.

Nam nhân ánh mắt điên cuồng đỏ hồng tia máu, khóe mắt, trong miệng mũi, tai cũng có hắc khi nhàn nhạt bốc ra, hiển nhiên chính là Lưỡng Chân Kiếm!

Hạ thân hắn quỷ dị phình lên, dù vừa mới xuất ra xong, nhưng nó đã căng cứng như khúc gỗ!

Hắc ảnh nhân thận trọng lại gần Lưỡng Chân Kiếm, Kỳ Tuyết Anh bị gã đặt xuống trước mặt hắn, Lưỡng Chân Kiếm nhìn thấy nữ nhân, khuôn mặt hắc khí lại nồng thêm mấy phần, hai tay hắn lập thực bắt lấy kiều đồn của nàng, hạ thân hắn nhanh chóng trướng lên hơn nữa cắm thẳng vào huyệt hoa, hai bên huyệt hoa bị dây thừng ép lại, dương căn to lớn của Lưỡng Chân Kiếm di chuyển khó khăn, mép thịt xung quanh bị chèn ép ra tia máu nhỏ, trên mặt Kỳ Tuyết Anh vừa đau đớn, lại không hiểu thoáng hiện lên một tia thỏa mãn biến thái!

Hắc ảnh nhân thấy vậy vội rón rén ra ngoài, tên này đã hoàn toàn đánh mất ý chí, nếu không phải phạm vào sai lầm trong tông, y cũng chẳng muốn đi trông coi thứ quỷ quái này, vừa nguy hiểm còn tốn thời gian.

Nghĩ đến đoàn người Lâm Thanh, hắc ảnh nhân âm thầm cười lạnh, với cảnh giới của Lưỡng Chân Kiếm bây giờ, mấy tên kia tìm đến chỉ có con đường chết!

Bỗng nhiên, một tiếng "bụt" vang lên, hắc ảnh nhân động tác cứng lại, một mảnh gạch nhỏ bị hắc khí bao phủ xuyên qua sau đầu gã trực tiếp đánh nổ não.



4 người Lâm Thanh dò xét khu rừng, bọn họ lần theo phương hướng hắc ảnh nhân bỏ chạy, qua hồi lâu, đâm người đến trước một viện tử, nơi này âm trầm khó ở, trong mắt Lâm Thanh, viện tử này tràn đầy oán khí!

4 người nhìn nhau, không ai nói gì cả, bọn họ đã không có đường lui, đã đến đây rồi có lý nào quay lại? Vả lại nhiệm vụ không hoàn thành cũng bị xóa bỏ mà thôi, còn không bằng liều một phen.

Dưới áp lực thôi thúc, 4 người tiến vào viện tử, nhưng nơi này trừ ra u tối tĩnh mịch thì chẳng có gì hết, 4 người thuận lơi ngoài ý muốn.

Xuyên qua hai khối kiến trúc, 4 người đến trước một sảng đường u tối, ánh nến lờ mờ, đã tắt ngóm từ lúc nào, trên bầu trời, tầng mây đen lui tán, lộ ra hồng nguyện đỏ máu chiếu sáng không gian.

Giữa sảnh đường đầy xác chết, Lưỡng Chân Kiếm đang ra sức nhấp vào hoa huyệt Kỳ Tuyết Anh, mặc cho nàng đau đớn rên rỉ, hắn động tác vẫn cứ thô bạo tiến vào, hai tay nhào nặn cặp vú căng mọng ngoại cỡ.

m huyệt Kỳ Tuyết Anh bị chơi đến hoa lá tả tơi, lỗ đít nàng chẳng biết từ bao giờ cắm một cái chuôi đao không có lưỡi, Lưỡng Chân Kiếm điên cuồng chà đạp nàng, Kỳ Tuyết Anh vô lực phản kháng, chỉ có thể mặc gã chà đạp thân thể.

Nhìn thấy cảnh này, Lý Uyển Tâm không nhịn được tức giận hét lên "Ác Ma!" Lâm Thanh mặt không biểu tình lạnh lùng nhìn, Hàn Nguyệt Sinh biểu cảm không có biến hóa quá nhiều, chỉ là sâu trong mắt ánh lên sát khí, Huyền Định rủ mắt cúi đầu không nhìn thẳng.

Đám người không chần chừ chút nào tách ra, Lý Uyển Tâm xuất kiếm đâm thẳng sau ót Lưỡng Chân Kiếm hòng giải vây cho Kỳ Tuyết Anh.

Nhưng Lưỡng Chân Kiếm không thèm né tránh, gã vung tay phải ra sau lưng đón đỡ lưỡi kiếm.

"Keng!"

Một tiếng vang lên, mũi kiếm vậy mà bị bàn tay trần nắm lại, trên tay Lưỡng Chân Kiếm có một tầng hắc khí nhàn nhạt bao trùm.

Lý Uyển Tâm lập tức muốn thu kiếm, thế nhưng lưỡi kiếm như bị kìm sắt kẹp lại khóa cứng, nàng dùng sức thế nào cũng không kéo ra được, đang lúc giằng co, Hàn Nguyệt Sinh một chưởng đánh tới giải vây, chưởng lực đánh tan một phần hắc khí, Lý Uyển Tâm theo đó rút kiếm ra được cũng Hàn Nguyệt Sinh lùi lại.

Lưỡng Chân Kiếm từ từ xoay người lại đứng lên, Kỳ Tuyết Anh dưới thân gã bị hắc khí quấn lại ép xát vào cơ thể gã, mông nàng vậy mà bị hắc khí nâng lên hạ xuống liên tục, dương vật to lớn vẫn cắm trong huyệt hoa, tiếng rên rỉ không ngừng.

Lưỡng Chân Kiếm ánh mắt điên cuồng, biểu cảm vặn vẹo, hiển nhiên đã mất đi lý trí chỉ biết hành sự theo bản năng.

"Dẫn Mạch Cảnh! Hắn lại là Dẫn Mạch cảnh! Mọi người cẩn thận, đừng đối cứng, tìm cơ hội cứu ra Kỳ tỉ tỉ trước!" Lý Uyển Tâm nói, ánh mắt nàng không rời khỏi Lưỡng Chân Kiếm, bên trong bao hàm căm tức phẫn nộ.

Hàn Nguyệt Sinh gật đầu, Lâm Thanh "ừ" nhẹ một tiếng, Huyền Định không nói gì nhiều, chỉ là ánh mắt càng toát ra cẩn thận.

"Hẳn là mới tiến vào chưa lâu, nội lực chỉ chuyển hóa một phần nhỏ, hơn nữa không còn lý trí, chúng ta vẫn có cơ hội!" Lâm Thanh nói, trong mắt hắn hiện lên sắc lam, hắn sớm nhìn ra Lưỡng Chân Kiếm không bước vào Dẫn Mạch cảnh quá lâu, vì thế nội lực chưa hoàn toàn chuyển hóa thành chân khí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play