"Đại tiểu thư, gia chủ cho gọi người trở về, xin hãy nhanh chóng quay về tổ trạch."
Một người toàn thân khoác áo đen lên tiếng, giọng nói âm u trung tính không phân biệt được nam nữ.
Áo choàng đen che lấp toàn bộ khuôn mặt y, ngay cả cơ thể cũng không lộ ra một chút nào.
"Ưm, a… ừ… ui nha… ta, ta biết rồi… ưm… ư.. Ư! Ngươi, ngươi… hưm… có thể, trở, trở về được rồi… an…" Kỳ Tuyết Anh trả lời, thân thể trần chuồng của nàng đang lên xuống không ngừng nghỉ, phía dưới nằm ngửa một thanh niên tuấn tú, hắn hoàn toàn không phát hiện ra ngoài chính mình cùng mỹ nhân vẫn còn một kẻ nữa.
Hắn sung sướng hừ mạnh, dương vật như trụ chống mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt Kỳ Tuyết Anh, hai tay bóp mạnh cặp mông quyến rũ nở nang của nàng.
Hai tay Kỳ Tuyết Anh tự xoa nắn vú mình, hai đỉnh núi ngạo nghễ nhô lên bị nàng xoa nắn thành đủ thứ hình dạng, cơ thể hai người ướt đẫm mồ hôi, không biết đã làm tình bao nhiêu lâu.
Bỗng nhiên thanh niên công tử kêu lên một tiếng xuất ra, tinh dịch tràn khỏi mép âm huyệt nhỏ xuống đệm giường, Kỳ Tuyết Anh vẫn không quan tâm tiếp tục nhấp nhả, mãi đến khi cái dương vật kia co lại tuột ra khỏi âm đạo nàng, Kỳ Tuyết Anh mới không hài lòng lắm đứng lên.
Chân phải nàng dẫm lên côn thịt ỉu xìu của thanh niên chà đạp vài cái, trong lòng thầm nói vô dụng! Nàng vô thức nhớ đến cảm giác lúc trước khi bị Lưỡng Chân Kiếm xâm chiếm bên trong, hoa huyệt vừa mới tiết thân không tự chủ được rỉ nước, Kỳ Tuyết Anh đưa tay xuống nhé hai ngón âm đạo khuấy động, miệng lại tiếp tục rên rỉ.
Công tử tuấn tú thấy bạn tình vẫn còn chưa tận hứng mà mình đã xuất ra, hắn cảm thấy hơi xấu hổ, bên dưới cố gắng gượng lên một chút, nhưng cuối cùng vẫn không ngóc đầu dậy nổi, hắn chí có thể từ bỏ.
Kỳ Tuyết Anh khinh bỉ liếc nhìn, nàng bước qua thanh niên công tử đi xuống giường, khoác hờ lại y phục bên ngoài, nàng cứ thể thả rông đi khỏi.
Người mặc áo choàng đen tự giác thu dọn đồ đạc theo sau, thanh niên kia lúc này mới hỏa sợ phát hiện có một người nữa chứng kiến toàn bộ quá trình, hắn đang muốn lên tiếng, hai người kia đã rời phòng.
Ra khỏi khách sạn, Kỳ Tuyết Anh phân biệt một chút, xác định xong phương hướng, nàng trở về khách sạn của mình.
Dọc đường đi, vài gã đàn ông liếc nhìn qua, dù chỉ là những đường cong bên ngoài cũng đã làm bọn họ ghé mắt không rời, chỉ cần để ý liền có thể nhìn ra mỹ nữ kia hoàn toàn chỉ mặc một lớp áo ngoài, gò mu nhô cao cùng hai điểm nhọn trên áo lộ ra rõ ràng.
Một tên nhóc chạy ngang qua đụng vào Kỳ Tuyết Anh, mặt nó dán sát vào cái hoa huyệt nhớp nháp tinh dịch cùng âm tinh của nàng, tên nhóc ôm mũi ngã ngửa, Kỳ Tuyết Anh ngồi xổm xuống nâng nó lên nói:
"Lần sau đừng chạy nhanh như vậy, chú ý nhìn đường một chút."
Nhóc con đột nhiên nhìn thấy một tỉ tỉ xinh đẹp đỡ mình dậy, trái tim nho nhỏ của nó nhảy lên một nhịp vội vàng đỏ mặt chạy mất.
Kỳ Tuyết Anh cười khẽ không quan tâm, nàng lại đứng lên tiếp tục bước đi, có vài người nhanh tay lẹ mắt nhìn được dưới váy nàng, một mảnh hỗn tạp nhơn nhớt đầy dâm dục, một tên lưu mạnh nhịn không được muốn tiến lên, nhưng chưa đi được mấy bước đã dừng lại, gã phát hiện quần mình chẳng biết từ lúc nào đã tụ mất.
Sau lưng gã không hiểu chảy đầy mồ hôi, tên này vội vã kéo quần chạy mất.
…
Về đến trong phòng, Kỳ Tuyết Anh tắm rửa một trận, nàng khoác lên sa y và quần lót rồi đắp chăn nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Người áo đen vẫn lẳng lặng theo sau thu dọn.
…
Ý thức Kỳ Tuyết Anh rơi vào khoảng không, đợi đến khi nàng lấy lại tầm nhìn, chung quanh đã là sương mù vô tận, ở giữa có một cột sáng trắng.
Quang cảnh quen thuộc này, không cần suy nghĩ gì nhiều, nàng đã biết được nơi đây là đâu, nàng hơi kiểm tra một chút, còn tốt là mình mặc một bộ váy ngắn, bên trong có đủ nội y, đôi nhũ hoa lộ ra non nửa.
Kỳ Tuyết Anh đảo mắt ra chung quanh, Hàn Nguyệt Sinh một mặt lạnh lùng trầm tĩnh đứng thẳng, Huyền Định đứng ở gần rìa sương mù cúi cằm không nói gì, trong miệng lẩm bẩm kinh phật.
Lý Uyển Tâm anh khí mười phần mặc váy xanh, cột tóc đuôi ngựa xách kiếm đứng trước cột sáng, Lam Tích một thân võ phục gọn gàng đứng đối diện nói chuyện phiếm với nàng, nhưng ánh mắt lại không yên phận thi thoảng cứ liếc nhìn Hàn Nguyệt Sinh, khuôn mặt nhỏ hồng hồng lên, Kỳ Tuyết Anh cười thầm, cô bé này 9 phần là đang tương tư người ta rồi, nàng lại chuyển ánh mắt đến trên người Lâm Thanh, vị công tử này có khuôn mặt yêu dị đẹp đẽ đến kỳ lạ, nếu không phải lần trước chiến đấu tổn hại trang phục, nàng thật sự nghĩa là nữ giả nam trang.
Kỳ Tuyết Anh lên tiếng chào hỏi từng người, đợi một nhóm hàn huyên xong, âm thanh của Chủ Thần đột nhiên vang lên:
"Thời gian đã đến, các ngươi tiếp nhận nhiệm vụ thứ hai."
Tiếng nói vừa dứt, trên cột sáng đã hiện ra bảng lập thể bán trong suốt.
Miêu tả nhiệm vụ: đệ tử Câu Hồn Tông Lục Quý làm nhiều việc ác, táng tận thiên lương, nay bị thương chạy trốn, người người có trách nhiệm đuổi giết!
Nhiệm vụ chính: giết chết Lục Quý, hoàn thanh nhiệm vụ thưởng mỗi người 150 tích điểm, thất bại trừ gấp đôi, không đủ tích điểm, xóa bỏ!
Nhiệm vụ phụ: Câu Hồn Tông phái ra 14 đệ tử tiếp ứng Lục Quý, đánh giết một người thưởng 50 điểm.
Giới hạn: hoàn thành trong vòng 4 tháng, vượt thời hạn tính là thất bại.
Nhiệm vụ bắt đầu sau: 05:00
Lâm Thanh một mặt đăm chiêu, nhiệm vụ càng về sau sẽ càng khó, đây là điều đương nhiên, vù vậy phần thưởng cũng tăng lên đáng kể, nhưng khiến hắn chú ú vẫn là nhiệm vụ phụ.
14 người, mỗi người đáng giá 50 tích điểm, vậy tổng cộng là 700 tích điểm, cho dù chia đề cho 6 người bọn họ cũng được mỗi người hơn 100 điểm một chút.
"Các vị, nhiệm vụ lần này chắc chắn sẽ khó khăn hơn, hơn nữa giới hạn nhiệm vụ là 4 tháng, từ điều này có thể thấy được điều khó khăn ở đây là tìm cho ra được Lục Quý, vì vậy ta nghĩ chúng ta nên tiết lộ một chút cảnh giới bản thân." Lý Uyển Tâm lên tiếng, nàng phân tích rất đúng, vì vậy mọi người đều không cí dị nghị.
"Vậy ta trước đi, qua trận chiến lần trước, trở về không đến 1 tuần ta đã đột phá đến Dẫn Mạch cảnh, hiện tại đang giao cảm với huyệt Tri Tâm, hẳn là rất nhanh có thể đả thông, kiếm pháp của ta cũng có chỗ tiến bộ." Lý Uyển Tâm mở đầu giới thiệu, có nàng dẫn đầu, những người khác lần lượt lên tiếng.
Huyền Định chỉ trong hai tuần ngắn ngủi đã sắp bước vào Uẩn Khí đỉnh phong, chẳng mấy chốc nữa là có thể thử nghiệm dẫn khí nhập mạch, mở ra đan điền, Hàn Nguyệt Sinh kiệm lời, nhưng vẫn có thể biết được y đã mở ra huyệt Tri Tâm, điều này cũng dễ hiểu, bởi vì y tích lũy rất lâu, một khi đột phá được hạn chế liền là nước chảy vào sông.
Kỳ Tuyết Anh cũng đã là Dẫn Mạch cảnh, cho dù kém hơn Lý Uyển Tâm, Hàn Nguyệt Sinh một chút, nhưng dù sao cũng là Dẫn Mạch hàng thật giá thật, Lam Tích trong 2 tuần này không ngừng luyện tập, cảnh giới của nàng mặc dù không tăng tiến, nhưng căn cơ do mạng mẽ tăng lên cảnh giới đã dần vững chắc.
Lâm Thanh sau khi đúc lại kinh lạc cũng coi là có được một nửa tiên thiên kiếm thể, nếu không phải bị dính linh hồn chi hỏa, hẳn là đã đột phá ngay sau đó rồi, hiện tại đã chữa khỏi linh hồn, chỉ cần vài ngày hồi phục là có thể thuận lý thành chương dẫn khí nhập mạch.
Lâm Thanh có chút bất đắc dĩ lần trước bị kéo đến là lúc hắn đang làm với Vân Nhan, lầm này lại là ngay sau khi hắn vừa gục trên người Tống Khuynh Khuynh, Chủ Thần thực sự là… Lâm Thanh thật sự không biết nói gì, may là lần này trên người hắn vẫn mặc một bộ kiếm bào của Bạch Lâm kiếm phái, chính là y phục trước khi lên giường với Tống Khuynh Khuynh.
Đám người trao đổi với nhau một chút, chờ thời gian qua hết, 6 người bị cảm giác "rơi" bao bọc lại, khi bọn họ lấy lại được tầm nhìn, đã là trong một gian phòng hoa lệ.
Cả đám cảnh giác đánh giá hoàn cảnh xung quanh, bài trí hoa lệ lấy màu hồng và lục làm chủ yếu, cửa sổ màn mỏng, dưới chân là sàn gỗ, có vẻ nơi bọn họ đang đứng là tầng hai một tửu lâu nào đó.
Không đợi đám người Lâm Thanh phân tích thêm, phòng bên cạnh chợt truyền đến tứng đợt thở gấp, sau đó là tiếng rên rỉ hoan ái của nữ tử, tiếp theo hai giọng nam truyền đến:
"Vương lão nhị, ngươi lỗ đằng trước, để ta chơi đằng sau!"
"Cũng được, lão Trần ngươi chơi đằng trước nhiều rồi, hẳn là nên đến lượt ta! Hahaha!"
Sau đó là từng đợt tiếng rên rỉ vút cao của nữ tử, hiển nhiên lỗ trước lỗ sau đều là ở thân dưới.
Huyền Định phản ứng tự nhiên cúi đầu niệm kinh, Hàn Nguyệt Sinh mặt lạnh làm như không nghe thấy gì, Lâm Thanh nhìn vào còn tưởng là mình nghe nhầm, Kỳ Tuyết Anh không hiểu sắc mặt có chút hồng nhuận, nhưng rất nhanh đã bị nàng thu liễm lại, Lam Tích mặt đỏ tới mang tai nấp sau lưng Lý Uyển Tâm, Lý Uyển Tâm không biết phản ứng làm sao cho phải, đánh lên tiếng đánh vỡ lúng túng:
"Chúng ta hẳn là nên rời khỏi đây, chúng ta hoàn toàn không biết gì về thế giới này, việc cần làm trước tiên là tìm kiếm thông tin cơ bản."
5 người còn lại đều gật đầu, đám người nhảy qua cửa sổ rời đi không khiến ai phát hiện.