Chương 76

“Phải vậy không? Tại sao tôi lại cảm thấy Minh Tâm ngốc như heo vậy nhỉ.”

“Vậy có lẽ là chú còn chưa hiểu rõ về cô ấy rồi, dù sao thì hai nhà Hứa Cố sắp tới cũng chuẩn bị kết làm thông gia. Tôi thấy chú đối xử với Minh Tâm cực kỳ tốt, có phải chú cũng rất thích đứa trẻ này đúng không? Đúng thật là Minh Tâm rất được người lớn trong nhà yêu thích, bố tôi luôn khen cô ấy không dứt miệng.”

“Bố cậu? Cô ấy đã gặp bố mẹ cậu rồi à?” Câu hỏi có vẻ nhẹ nhàng phát ra từ đôi môi mỏng của Cố Gia Huy, không khí bên trong xe dường như có chút đông cứng lại.

Rõ ràng lúc này đang là ngày hè chói chang, vậy mà Hứa Minh Tâm lại cảm thấy lạnh chết đi được…

Xong rồi xong rồi, cô hình như cảm thấy được mùi sát khí rồi, cô làm gì đã gặp qua bố mẹ của đàn anh chứ?

“Đàn anh… Anh nhớ lầm rồi, em đã bao giờ gặp mặt bố anh đâu?”

“Có một lần bố tôi đến trường học bị lạc đường, ông ấy hỏi đường em, còn nhắc về tôi với em, em không nhớ gì sao?”

“À..”

Hứa Minh Tâm lục tìm trong trí nhớ, hình như đúng là năm đó có một người đàn ông như vậy, luôn cười híp mắt khiến cho người khác có cảm giác hòa nhã và dễ gần.

Không ngờ người đàn ông đó lại là bố của Ngôn Hải?

“Chú, đó đơn thuần chỉ là chỉ đường mà thôi!” Cô đau khổ giải thích, Cố Gia Huy anh mau xem đi, em không có làm chuyện xấu gì đúng không?

Cô nhìn qua Cố Gia Huy, muốn gửi một tin nhắn giải thích, nhưng mà Cố Gia Huy không thèm nhìn cô lấy một cái.

“Nếu như vậy, chắc ông ấy rất vừa lòng Minh Tâm nhỉ?”

“Đúng thế.”

Ngôn Hải hơi không tự nhiên, hai gò má hơi ửng đỏ, cụp mắt xuống, có vẻ hơi xấu hổ.

Trong lòng Hứa Minh Tâm vang lên tiếng chuông cảnh báo.

Vẻ mặt này của đàn anh là sao vậy?

Đàn anh à, anh sao lại thẹn thùng thế kia?

Chẳng mấy chốc xe đã tới nơi, là một nhà hàng Organic bên cạnh trường học, đồ ăn cực kỳ đắt, Hứa Minh Tâm cũng chỉ mới nghe nói đến mà thôi, nói chung là do không có tiền đến đây ăn.

“Chú vào nếm thử đi, mùi vị chỗ này rất tốt, nguyên liệu nấu ăn đều là thực phẩm hữu cơ tươi mới.”

“Cậu còn rất biết chọn chỗ đấy.”

“Bởi vì Minh Tâm khá kén ăn, cô ấy ăn không được đồ ăn có dầu mỡ kém chất lượng. Chỉ cần đồ ăn không tốt cho sức khỏe, thì lập tức có thể bị nôn ra hết.”

“Có vẻ cậu rất hiểu cô ấy đấy nhỉ?”

“Hiểu biết của tôi có lẽ vẫn còn chưa đủ, trước kia tôi từng làm việc trong Hội học sinh, thường xuyên mang đồ ăn đến cho Minh Tâm, đồ ăn mang đến là của nhà hàng này.”

Hứa Minh Tâm nghe xong thì không nói ra lời, không ngờ đồ ăn trước kia của cô hóa ra lại đắt như vậy? Đàn anh ơi, anh trực tiếp đưa tiền cho tôi là được rồi, cần gì phải đưa cơm chứ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play