Chương 734
Nói xong, cô lui ra ngoài, “âm” một tiếng đóng cửa lại.
Sau đó lẩm bẩm trong lòng bốn tiếng “vừng ơi mở ra”, lại lần nữa mở ra.
Cố Gia Huy vẫn mặc trang phục kia.
“Hôm nay mặt trời mọc ở đăng Tây ư? Sao anh… anh lại mặc đồ như vậy?”
“Không phải trước kia em nói nếu anh không mặc âu phục sẽ đẹp trai hơn rất nhiều sao? Anh thấy hôm nay hiếm khi hai người có không gian riêng tư, cho nên để Khương Tuấn phối đồ cho mình một chút. Đẹp không? Nếu khó coi thì anh thay lại. Vừa hay anh cũng không quá thích, cứ có cảm giác thiếu đứng đắn, không chín chắn trưởng thành cho lắm.”
“Đừng đừng đừng! Như vậy là đẹp nhất!”
Hứa Minh Tâm tiến lên níu tay anh lại.
“Chúng ta ra ngoài hẹn hò chứ không phải bàn chuyện làm ăn, mặc chín chắn trưởng thành làm gì? Chúng ta ăn cơm xong thì đi dạo phố, đi xem phim, chúng ta mua đồ đôi, ăn bắp rang, nắm tay nhau đi dạo ngoài đường, được không?”
“Được”
Vốn dĩ Cố Gia Huy không thích nhất chính là mấy hoạt động hẹn hò yêu đương của các đôi trẻ, anh cảm thấy vậy rất nhàm chán.
Nhưng hiện tại… Anh chỉ hận không thể làm hết tất cả những chuyện thân mật của các cặp đôi với cô.
“Hứa Minh Tâm, theo em các cặp đôi bình thường hay làm gì?” Thời điểm lái xe, Cố Gia Huy nắm tay cô, hỏi.
“Tình nhân bình thường? Sẽ khoe tình cảm đó! Cùng nhau dạo bước dưới tà dương, cùng đi chơi trong tiết thanh minh, du xuân, cùng nhau nấu cơm, ăn chung một món, uống chung một phần đồ uống… nhiều nhiều lắm, đếm không xuể được.”
“Vậy được, sau này chúng ta cũng làm vậy đi. Ăn cùng một bát cơm, uống cùng một ly nước…”
Cố Gia Huy còn chưa nói xong Hứa Minh Tâm đã run rẩy nhìn anh.
“Khoe tình cảm thì khoe tình cảm nhưng anh… anh đừng giành ăn với em được không. Một mình em ăn một bát cơm còn chưa đủ nữa là hai người.”
“Ờm..”
Cố Gia Huy đen mặt, vất vả lắm mới khơi lên được xíu lãng mạn, chẳng ngờ cô gái ham ăn này đã lập tức phá vỡ không khí luôn rồi!
“Anh ăn ba phần, em ăn 7 phần được không?” “Được rồi được rồi, nếu như mà bát bé quá thì còn có thể nhiều thêm mấy phần đó.”
“…”
Cố Gia Huy chọn im lặng.
Hai người đã đến nhà hàng Tây. Mặc dù Hứa Minh Tâm rất thích bánh ngọt của phương Tây nhưng lại yêu đồ ăn kiểu Trung, đây là sự mâu thuẫn rất lạ đời.
Anh cũng không kiềm được muốn hỏi, chẳng ngờ Hứa Minh Tâm cũng rất hào sảng đáp lại: “Em thích bánh ngọt của phương Tây là bởi hình thức của chúng đều rất đẹp đó!”
“Chỉ đơn giản vậy thôi?”
“Đúng rồi, anh không thấy mấy món bánh ngọt của phương Tây trông rất tinh tế, đáng yêu à? Em thích món Trung vì thịt cá của đồ Trung tương đối nhiều đó, em thích thịt lắm ý. Còn mấy cái gan ngỗng, bít tết gì gì đó của phương Tây em cũng thích lắm luôn, nhất là cái kiểu thịt bò bít tết mà ăn một miếng thấy thịt vô cùng đầy đặn ý, ăn vào đúng là hạnh phúc thật.”
“Tiếc là lễ nghi của bữa ăn kiểu Tây nhiều quá, cứ phải nhai kĩ nuốt chậm, thịt cũng không được thái miếng to quá nữa…”