Chương 711

Những lời nói lạnh lùng phát ra từ đôi môi mỏng, mang theo khí tức nguy hiểm.

Đôi mắt phượng âm trầm nguy hiểm nheo lại, bên trong tựa như đổ đầy mực đen tạo nên cảm giác thâm sâu đáng sợ.

Anh em hai người giằng co khiến không khí căng thẳng như bị đóng băng.

Hứa Minh Tâm núp ở cầu thang cũng có thể cảm thấy được sự nguy hiểm, tim đập thình thịch.

Còn nhớ lần trước Cố Triệt tới vẫn rất đắc ý, tựa như biết chắc Cố Gia Huy sẽ không phản kháng vậy.

Mà chỉ không bao lâu, thế lực của hai người đã ngang ngửa, thậm chỉ Cố Gia Huy còn có chút vượt qua anh ta, thắng trước một bước. Bây giờ thắng bại đã dễ dàng nhận ra.

Chỉ là Hứa Minh Tâm bắn khoăn, Cố Gia Huy ra tay hại Cố Tử Vị sao?

Cố Triệt nghe những lời đó, ánh mắt chợt lóe.

Đôi mắt ưng hung hăng nheo lại, lạnh nhạt nói: “Mày không cần ở đây ngậm máu phun người, tao không biết mày đang nói gì. Mày cùng thằng hai là sự cố bất ngờ, cớ gì lại đổ lên đầu tao?”

“Trên tay tôi không có chứng cứ xác thực nhưng tôi biết là anh. Tất nhiên, tôi cũng không làm gì được anh, cũng giống như bây giờ anh biết Tử Vị là do tôi ra tay nhưng thế nào được, anh có chứng cứ sao?”

“Cố Triệt, nợ của anh hai, tôi sẽ từ từ tính với anh! Nếu ban đầu anh còn lưu lại cho bọn tôi một đường sống thì tôi cũng không trở thành như bây giờ, anh vẫn có thể an nhiên mà làm ông chủ của Cố thị. Nhưng anh không an phận thì cũng đừng trách tôi không khách khí!”

“Mày… Chẳng lẽ mày còn muốn cướp đoạt cổ phần tập đoàn với tao? Mày từng nói sẽ không trở thành người thừa kế, chẳng lẽ mày muốn nói mà không giữ lời?”

Đây mới là điều Cố Triệt lo lắng nhất.

Anh ta không thể quay lại, không thể mất tất cả.

“Yên tâm, điều này thì tôi đổi ý.”

Khóe miệng Cố Gia Huy nhếch lên nụ cười ý vị sâu xa khiến Cố Triệt không đoán ra nổi.

Nghe vậy đáng lẽ anh ta nên thấy an tâm, cớ gì… lại càng cảm thấy bất an?

Lẽ nào Cố Gia Huy còn chiêu gì khác phía sau?

“Anh cả, chuyện anh muốn nói hẳn cũng đã nói xong, tôi cũng nên tiễn anh rồi, có điều trước khi tiễn ra về tôi cũng có một món đồ muốn trả lại cho anh.”

“Cái gì?”

Lời nói của Cố Triệt vừa dứt, không ngờ Cố Gia Huy đã mạnh mẽ đánh ra một quyền.

Anh ra tay rất nặng.

Cố Triệt lảo đảo mấy bước, đụng phải cửa mới dừng lại được.

Anh ta lau miệng, toàn là máu.

“Mày..”

Cố Triệt giận đến không nói nổi lời nào.

“Tôi từ trước tới giờ đều là ăn miếng trả miếng, anh không thể khi không ăn hời của tôi một đấm như vậy. Anh cả về thong thả, tôi cũng không thể gọi người đến “mời” anh ra ngoài được đâu.”

Cố Gia Huy lạnh giọng nói.

Cố Triệt cắn chặt răng xoay người rời đi.

Biết rõ là Cố Gia Huy làm nhưng anh ta không có chứng cứ, đành im lặng chịu thiệt không thể làm ra bất cứ chuyện gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play