Chương 2626

Halley vừa nhớ đến mấy thứ này, trong lòng anh ta ủy khuất muốn chết, anh ta ngồi một bên, khó chịu mà vặn vẹo ngón tay, giống như là một cô vợ nhỏ với mười phần oán khí vậy.

Một mình anh ta lẩm bẩm càm ràm: “Chỉ biết đau lòng Hứa Minh Tâm của cậu thôi sao. Người ta làm nhiều việc vì cậu như vậy, cậu cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái, còn chỉ trích tôi nữa. Tôi ngựa không dừng vó mà chạy tới, trái tim cũng sắp nhảy ra khỏi cuống họng rồi mà chẳng thấy cậu an ủi tôi một câu nữa”

“Đồ vong ân bội nghĩa, người mà Halley tôi yêu phải, sao lại là một người vong ân bội nghĩa chứ? Cầm thú không tim không phổi”

Diên nghe thấy vậy, cảm thấy đầu đau nhức, cậu ta hơi xoa bóp huyệt thái dương, cực kỳ bất đắc dĩ.

“Tôi không có ý đó, tôi đang suy nghĩ”

“Nghĩ chuyện gì?”

“Cái này…”

Diên muốn nói lại thôi, không biết có nên nói cho Halley hay không.

Dù sao chuyện này, cũng không phải là nhỏ.

“Giữa tôi và cậu còn có chuyện gì không thể nói sao? Diên, cậu có thể không tin toàn bộ thế giới, nhưng cậu không thể không tin tôi được.

Toàn bộ thế giới đều có thể làm tổn thương đến cậu, nhưng mà Halley tôi thề, tôi tuyệt đối sẽ không”

Vẻ mặt của anh ta trở nên nghiêm túc trong nháy mắt, nói một hồi, giọng nói âm vang có lực, rơi xuống còn phát ra tiếng, giống như là lời thề của quân nhân vậy.

Diên nghe vậy, trong lòng cậu ta có hơi cảm động.

Nếu ngay cả Halley mà cậu ta cũng không dám tin tưởng, cậu ta còn có thể tin tưởng ai được nữa chứ?

“Con của Minh Tâm còn sống, Lucia treo đầu dê bán thịt chó, giấu đứa nhỏ đi, muốn cho bọn họ một đao chí mạng”

“Cái gì?”

Halley nghe cậu ta nói như thế, sắc mặt anh ta hơi thay đổi: “Vậy cậu đã nói cho Hứa Minh Tâm biết chưa?”

Diên lắc nhẹ đầu.

“Cậu ẩn giấu tâm tư?”

Diên nghe nói như thế, cánh môi của cậu ta hơi mấp máy, không biết phải giải thích như thế nào nữa.

Cuối cùng, cậu ta nhìn ra đám mây bên ngoài, giọng nói trầm trọng mà phun ra ba chữ.

“Tôi không biết.”

Cậu tạm dừng một hồi lâu rồi mới tiếp tục nói: “Tôi sẽ không làm thương tổn đứa con của cô ấy, nhưng tôi cũng không muốn nói cho cô ấy biết. Nếu không một nhà ba người bọn họ thật sự sẽ hạnh phúc mỹ mãn, mà tôi một mình, bơ vơ không nơi nương tựa.”

Khóe môi cậu ta gợi lên một nụ cười cô đơn, nụ cười này rơi vào trong mắt Halley, khiến cho anh ta đau lòng muốn chết.

Tay anh ta, muốn chạm vào bờ vai của cậu, muốn tiếp thêm cho cậu dũng khí, nhưng lại dừng ở giữa không trung rồi rụt về.

Anh ta rất muốn nói cho Diên.

Cậu ta không phải chỉ có một mình, cho tới nay, anh ta đều yên lặng đứng phía sau mà nhìn cậu ta.

Chỉ cần Diên quay đầu lại, chỉ cần liếc mắt một cái thôi là được rồi, tất cả những gì anh ta bỏ ra đều xem như là có hồi đáp rồi.

Nhưng thứ cậu ta đưa, cho tới nay đều là thất truyền.

“Vậy bây giờ cậu định sẽ làm sao đây? Cậu có biết đứa nhỏ bị giấu ở đâu không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play