Chương 2422
“Hừ, ngoại trừ một người chị em tốt như cậu ra thì tớ không tin bất kỳ ai đâu, kể cả gia đình tôi”
“Được rồi, đừng có chiếm tiện nghỉ mà còn ra vẻ, đến lúc đó đừng có mà trọng sắc khinh bạn vì một cú điện thoại chị của chồng mà đi về.
Không phải nói muốn mua sắm sao? Tớ giúp cậu rồi, cậu phải mời khách đó, tớ sẽ không khách khí với đại gia như cậu đâu!”
Bạch Thư Hân nói đùa, cùng không để tâm đến vấn đề này.
Cô ấy chỉ cảm thấy Tạ Quế Anh có thái độ không tốt, cũng không phát hiện ra cái gì, dù sao thì cũng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt. Có một số người biết mặt nhưng không biết lòng…
Lúc họ đang mua sắm ở trung tâm thương mại, Hứa Minh Tâm nhân lúc Bạch Thư Hân đi thử quần áo thì cô đã gọi điện cho Cố Gia Huy và nói về những gì vừa xảy ra.
Cố Gia Huy bảo cô đừng suy nghĩ nhiều và cô cũng không cần phải tự trách mình về chuyện này.
Mặc dù Cố Gia Huy đã an ủi bản thân nhưng mà cô vẫn khó chịu và bảo anh nghỉ làm sớm và đến chỗ của Cố Trường Quân để thăm bà chủ.
Sau khi cúp điện thoại thì Cố Gia Huy lập tức nhíu mày, lập tức yêu cầu thư ký điều tra quá trình của sự việc.
Tạ Quế Anh đưa bà chủ đi chơi và đến phố thương mại An Tôn ở London, nơi này khá sôi động.
Mà nhà hàng của Gordon cũng ở đây.
Tạ Quế Anh vừa đi vừa mua gì đó về ăn, có thể là không hợp vệ sinh nên vội vàng đi tìm nhà vệ sinh.
Trong tất cả các camera giám sát ven đường cũng không có vấn đề gì.
Buổi chiều không phải lúc dòng người qua lại nhiều nhất, cô ta đưa bà chủ đi xem quần áo, đặc biệt chọn những món đồ có màu sắc sặc sỡ để kích thích thị giác, giúp phục hồi hệ thần kinh của bệnh nhân.
Nếu bệnh nhân không bài xích quá nhiều người thì có thể tiếp xúc một chút để tăng trí nhớ.
Tạ Quế Anh là một bác sĩ chuyên nghiệp, mọi thứ đều có tính toán cho bệnh nhân, có thể thấy cô ta cũng chân thành vì lợi ích của bà chủ.
Nhưng mà…
Tại sao mẹ anh lại bỗng nhiên ngoan ngoãn rồi lại đột nhiên trở nên bài xích đây?
Anh đã kiểm tra camera giám sát nhà hàng nhiều lần nhưng mà cũng không thấy có điểm khả nghỉ nào.
Không ai có thể giải thích được hành vi của người bệnh tâm thần.
Thậm chí là một bác sĩ cũng không thể.
“Bà chủ cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là cái trái bị đập một cái nên bị rách da, hiện đã được đưa đến bệnh viện gần đó khám bệnh. Bây giờ bác sĩ Anh đang bắt xe về, nửa tiếng nữa chắc sẽ đến nơi: “Được rồi, đi thu dọn rồi đến chỗ của anh hai”
Cố Trường Quân vẫn đang xã giao bên ngoài nên chưa biết về chuyện đó.
Cố Gia Huy vội vàng chạy tới nhà anh ta, Tạ Quế Anh ở trong vườn đau lòng nhìn vết thương trên trán, nó chảy ra một chút máu, cũng nhìn thấy một vết bầm lớn.
Nó nhô lên một cục, nhìn rất đau.