Chương 2050
“Bố cũng không ngờ lòng dạ Cố Triệt lại nhỏ nhen như thế, đến cả em trai ruột thịt của mình mà cũng không yêu thương được, không thể chấp nhận Úy Như. Úy Như tủi thân nhưng không nói cho bố biết, đương nhiên cũng không nói cho Phó Minh Nam”
“Vốn dĩ Phó Minh Nam có rất nhiều bất mãn với bố và cực lực phản đối cuộc hôn nhân này, nếu ông ta mà biết thì chỉ e là sẽ làm ầm ï lên với nhà họ Cố”
“Lúc đó, các thế lực bất chính phát triển rất mạnh, nhà họ Cố vẫn chưa hùng hậu như: bây giờ, bố không đánh lại người cậu cả này.
Về sau Úy Như lâm bệnh nặng, nỗi ân oán này…. để càng lâu thì càng thêm sâu đậm, không tháo gỡ được bế tắc…”
“Phó Minh Nam không làm gì được chúng ta, thì chỉ đành để con của mình hoàn thành”
“Sao ông ấy lại không làm gì được, lúc đó thế lực bất chính khổng lồ như sao lại để tới tận bây giờ khi mà đã phân hóa, yếu thế rồi thì lại để cho Phó Minh Tước hoàn thành cái nhiệm vụ khó khăn này?”
Cố Gia Huy cảm thấy có gì đó không đúng, bèn tò mò hỏi.
“Bởi vì mẹ con lấy mạng mình ra để uy hiếp, ép Phó Minh Nam phải thề độc rằng đời này không được làm tổn hại gì tới người nhà họ Cố. Ông ta cực kỳ yêu thương cô em gái Úy Như này, cho nên…. Cho nên đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà cái ân oán này vẫn phải tới, đúng là báo ứng mà”
“Cái chết của Úy Như… chắc chản có liên quan tới bố, bảo bố bồi thường cái mạng già này cũng không sao, nhưng anh em hai đứa vô tội”
Nhắc lại chuyện cũ khiến ông cụ như đã già đi mấy tuổi, toàn thân suy sụp tỉnh thần, hỗn loạn.
Anh hùng… Cũng có lúc khốn khổ vì tình.
Bó chân trong khung cảnh nhỏ hẹp, mua dây buộc mình.
“Kỷ Thiên Minh nói Phó Minh Tước không phải là người lợi hại nhất, trong thế lực bất chính còn có một người còn thần thông quảng đại hơn.”
“Vậy… Vậy sao?”
Cố Gia Bảo nhíu chặt lông mày, trong đôi mắt đục ngầu lập tức lóe lên một tia sáng.
Chớp mắt đã biến mất, ngay cả Cố Gia Huy cũng không phát hiện ra.
“Nếu có tin tức gì về thăng nhóc kia thì lập tức báo với bố, bố cũng muốn biết rốt cuộc là ait”
Cố Gia Bảo vội vàng nói.
“Sao bố lại để ý chuyện này thế, không phải bố không có hứng thú với Phó Minh Tước sao?
Cố Gia Bảo đã sống tời ngần này tuổi, cũng chưa gặp phải quá nhiều sóng gió, không biết có biết bao người muốn lấy mạng ông, nhưng ông vẫn bình an vô sự sống tới tận bây giờ.
Hiện tại, Cố Gia Huy là người phụ trách mọi việc, ông chẳng quan tâm, nhưng lần này ông có vẻ hơi kích động “Vậy, vậy à? Bố chỉ tò mò thôi mà”
Cố Gia Bảo ra vẻ ung dung thoải mái nói, lập tức khoát khoát tay và nói: “Không còn sớm nữa, bố muốn nghỉ ngơi, con về với vợ con đi, lần này cho phép con đi ngủ, nếu con lại làm việc xấu một lần nữa thì coi chừng cái chân con đấy!”
Dứt lời, ông quay người rời đi, không nói thêm gì nữa. Cố Gia Huy vẫn đứng ở chỗ cũ, như đang có điều suy nghĩ.