Chương 2029
Buổi sáng mất thời gian tỉ mỉ ăn mặc bây giờ không còn chút gì.
“Có phải Lệ Nghiêm đang đùa với nhà họ Cố chúng ta không?”
Anh âm trầm nói.
“Anh nhanh đi tìm xem, em ra phía sau em một chút”
Hứa Minh Tâm thúc giục, bây giờ thật sự vô cùng lo lắng.
Cô lập tức chạy đến hậu trường, có chút giống như kiến bò trên chảo nóng, vội đến mức chạy vòng quanh.
Cô chạy qua chạy lại, đầu đầy mồ hôi.
“Sao lại chưa đến? Có phải đổi ý rồi không? Có phải không muốn cưới con không?”
“Cậu ta dám!” Cố Gia Bảo gào thét, tức giận đập tay liên tục trên sàn nhà, phát ra từng tiếng bịch bịch: “Tên nhóc này đúng là không biết suy nghĩ, ông đây lấy mạng cậu ta!
Lừa gạt con gái bảo bối của ông đây không biết bao nhiêu lần, coi thường người nhà họ Cố chúng ta sao?”
“Vậy thì vì sao anh ấy không đến? Dù cho đắc tội với nhà họ Cố cũng không đến cưới con… Không được, con muốn đi tìm anh ấy, con phải gặp mặt anh ấy hỏi cho rõ ràng, nếu không con không cam tâm! Sống hay chết cũng phải nói một câu rõ ràng!”
Cố Yên nhấc máy lên, ngay lập tức xông ra ngoài, bọn họ không ai ngăn cản được.
Khách khứa nhìn thấy cô dâu chạy ra, ai cũng ngạc nhiên thốt lên.
Cố Yên chạy thẳng lên xe, nổ máy phóng nhanh ra ngoài.
Cô ấy gọi cho Cố Gia Huy hỏi: “Anh, anh có điều tra được Lệ Nghiêm vì sao không đến không?”
“Có điều tra được một chút, đội xe chú rể trên đường chạy đến gặp phải một con đường có tai nạn, đường bị chặn, đội xe không đi qua được”
Cố Yên nghe được tin tức này, thở dài nhẹ nhõm một cái.
Vẫn may không phải là đào hôn, chỉ là trên đường xảy ra sự cố mà thôi “Anh, bây giờ anh ở đâu?
“Anh đang trên đường đến nhưng cây cầu vượt trước mắt đang rất tắc, muốn đi qua chỉ có thể dùng máy bay trực thăng”
“Không được, điều máy bay đến phiền lắm, em tự đi được”
“Cái gì? Em là cô dâu, không ở trong lễ đường chờ đi, em..”
Cố Gia Huy còn chưa nói xong, Cố Yên ở đầu dây bên kia đã vội vàng cúp điện thoại.
Mười phút sau, cô ấy chạy đến cầu vượt chỗ Cố Gia Huy nói, bởi vì tuyết đọng, rất nhiều đoạn đường bị phong tỏa, chỉ có chỗ này có thể đi.
€ô ấy ảo não không thôi, sớm biết thế đã không chọn chỗ vắng vẻ như vậy, cái gì mà lễ đường nhỏ cổ kính, tìm đại một chỗ kết hôn không phải là được rồi sao?
Cô ấy ngay lập tức xuống xa, đúng lúc nhìn thấy một anh trai giao đồ ăn, thảnh thơi cưỡi con xe điện nhỏ nhỏ lách qua xe cộ trên đường.
Ngay lập tức mắt cô ấy sáng lên Cô ấy nhanh chóng chạy đến đón xe “Chuyện này, cái xe này, tôi mua”
“Cô là ai? Tôi không bán đâu, tôi còn phải đi giao đồ ăn!”
“Tôi kết hôn nhưng chú rể lại không đến được, tôi phải đi tìm anh ấy, xin nhờ xin nhờ!”
Anh trai giao thức ăn nghe xong mềm lòng, dù bị trừ điểm khiếu nại cũng muốn giúp đỡ một chuyện tốt.
“Được rồi, được rồi, vậy thì cô dùng xong thì trả lại cho tôi…”