Chương 1972

Cậu trực tiếp đổ lên đầu bốn người bọn chúng, mắt và mũi bốn người đó đều là mùi nước ớt, mắt không tài nào mở ra được, vô cùng đau đớn.

“Ai? Ai làm hả? Lăn ra đây cho tao?”

“Con mẹ nó, không muốn sống nữa hả?”

Bọn chúng híp mắt, chỉ có thể nhìn thấy một hình ảnh mơ hồ. “Còn nhớ tao không?”

Diên gãn mạnh từng chữ nói, từng chữ lạnh lẽo như đâm thấu xương.

Bọn chúng có chút ngẩn ngơ, một hồi lâu mới nhớ mình đã làm ra chuyện dơ bẩn gì.

“Người đẹp?”

Người nói câu đó lại tham lam mà nuốt nước bọt, nhưng giây tiếp theo liền kêu lên thảm thiết, vì Diên đã đâm một dao vào giữa hai chân gã ta, trong nháy mắt máu tươi chảy lênh láng.

Người nọ đau đến bò trên đất, ôm chặt lấy hạ bộ, kêu rên thảm thiết Ba người còn lại nhìn thấy thế, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, rùng mình một cái.

Bọn chúng bắt đầu chạy trốn, chạy vòng quanh địa lao, liên tục đụng vào tường. Sờ soạng một hồi lâu, mấy người đó mới hiểu được mình đang bị nhốt lại.

Bọn họ chạm được dụng cụ tra tấn, nhanh chóng cầm trong tay để bảo vệ mình. Diên không nói gì, cũng không cử động, bọn chúng không thể phân biệt được phương hướng? Bọn tao chỉ uống nhiều chút thôi, cũng không cố ý…”

Bọn chúng không hiểu vì sao mà xuất hiện bên bờ biển, uống nhiều rượu rồi nên cũng không để ý lắm.

Bọn chúng nhìn thấy một người đẹp đang ngồi trên bờ cát, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, làm cho người ta tưởng là tiên nữ hạ phàm.

Từng gợn sóng sáng lên, ánh trăng lành lạnh, lập tức làm cho bọn chúng mê muội đầu óc.

Bọn chúng cảm thấy nóng, giống như có ma quỷ đang quấy phá trong cơ thế mình, thúc giục bọn chúng đến gần cậu.

Bọn chúng tưởng rằng là phụ nữ, sau khi cởi sạch quần áo mới biết là một người đàn ông Nhưng cũng chả quan trọng gì, làn da của cậu còn mịn hơn cả phụ nữ, khuôn mặt còn đẹp hơn cả phụ nữ.

Nhất thời bọn họ bị quỷ ám, liền làm chuyện xấu.

Sau khi làm xong, cũng có chút tính rượu, nhìn thấy quần áo của cậu lộng lẫy, tràn đầy quý khí, cũng sợ sự việc bại lộ, lập tức chạy trốn.

Diên không thèm để ý đến bọn chúng, cầm lấy bội kiếm ở trong góc, chậm rãi rút ra.

Ánh sáng bạc hiện ra, đôi mắt kia không hề có chút cảm xúc. Chỉ có sự khát máu.

Cậu chém từng nhát lên người bọn chúng, miệng vết thương bị nước ớt xâm vào, đau đến không thể tưởng tượng được.

Bọn họ không thể nhìn thấy, chỉ có thể quơ vũ khí loạn xạ, đụng đến thứ gì liền hung hăng đánh văng nó.

Thể lực Diên vẫn chưa hồi phục tốt, có lúc không kịp né, trên người cũng đã bị thương thêm mấy chỗ.

Bị thùng gỗ đập trúng, bị móc sắt đâm trúng…

Nhưng chút đau đớn này, làm sao mà bằng thứ bọn chúng gây ra được. Cho dù là tâm lý hay là cơ thế! Cậu đều muốn bọn chúng, sống không bãng chết!

Diên cũng không vội giết họ, chém một đao lại một đao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play