Chương 1898
Anh không thể chỉnh đốn Cố Yên được, không ngờ đây lại là một cái tư tưởng độc hại.
Mấy cái văn học đồi trụy này sao thích hợp cho Minh Tâm xem?
Hơn nữa… xem nhiều, lỡ như tam quan bị bóp méo, cảm thấy phép tắc bách hợp tốt hơn thì làm sao đây?
Sắc mặt anh xanh mét, cũng không có tâm trạng đọc tạp chí, phải ngồi xuống nói chuyện thật tốt với Minh Tâm.
Một cây làm chẳng nên non, nếu cô không chủ động đòi, chẳng lẽ Kỷ Nguyệt Trâm còn cưỡng ép đưa cho cô sao?
Tối nào cô nhóc này cũng ồn ào nói không muốn, nhưng chẳng mấy chốc đã hỏi người ta muốn mấy cái sách này, lẽ nào… mình không thỏa mãn cô?
Vậy phương diện này không hài hòa, cô không muốn mình nữa, muốn người khác?
Tưởng tượng đến đó, trái tim Cố Gia Huy thắt lại, đột nhiên có một loại cảm giác khủng hoảng.
Đời này, Hứa Minh Tâm chỉ có thể có hứng thú, có ham muốn với một người đàn ông là mình, không thể là người khác, cho dù là một con mèo đực hay chó đực.
Nước mắt của cô chỉ có thể dành cho một sinh vật giống đực duy nhất là mình!
Hứa Minh Tâm tắm xong rất nhanh, không gội đầu, nhưng đuôi tóc vẫn bị ướt.
Giống như những con rắn có ham muốn nguyên thủy, chiếm giữ ở chiếc cổ thon dài trằng nõn của cô.
Cổ áo choàng tãm có hơi lớn, dáng người của cô lại nhỏ xinh, có thể nhìn thấy bả vai gầy gò và xương quai xanh tinh xảo.
Nước trên người còn chưa được lau sạch sẽ, những giọt nước từ từ lăn xuống, rất là trêu người.
Có lẽ ở bên trong bị hơi nóng hun hơi lâu, khiến cho má cô đỏ au, làn da được ngâm qua nước nóng lộ ra màu hồng phấn mê người, nhìn rất trêu người.
Cô bò lên giường, duỗi cái eo lười, tắm nước ấm khiến cả người đều thoải mái.
“Còn có sữa nóng, thật tốt!”
Trên đầu giường đặt ly sữa nóng Cố Gia Huy làm lúc cô tắm Chờ cô đi ra, độ ấm vừa vặn.
Cô uống ừng ực, thấy anh đi tới chỗ mình, không khỏi nghỉ hoặc.
Rất nhanh, cô đã uống xong, khóe miệng còn vết sữa trắng, phảng phất như đang dụ người phạm tội, chờ người đến khinh bạc.
“Anh không đi tắm sao?”
Giọng nói còn chưa rơi xuống hết, không ngờ người đàn ông đã lấn đến, lại hôn xuống.
Bất ngờ Hứa Minh Tâm không kịp đề phòng, ngây ngẩn đứng ngốc đó nhìn gương mặt đẹp trai gần trong gang tấc, còn chưa phản ứng lại Hương sữa giữa môi răng bị Cố Gia Huy cuốn sạch.
Một lúc lâu sau, anh mới chưa đã thèm mà cuốn lưỡi, buông lỏng cánh môi của cô ra.
Con ngươi anh tối đen, giọng nói khàn khàn, như nhiễm cái gì đó nặng nề.
Ánh mắt đó của anh đi vào tim cô, khiến cho trái tim nhỏ bé của cô nhảy lên thình thịch.
Xong rồi..
Đây là ánh mắt dục cầu bất mãn!
Cô vô thức lùi lại, rùng mình nhìn anh.
“Anh … anh muốn làm gì, hôm nay em nghỉ phép nhai”