Chương 1890

Ôn Mạc Ngôn sớm đã mạnh mẽ hơn nhiều, không còn là người ôn nhu như ngọc nữa rồi.

“Xin lỗi… tôi đã gặp Josh, tình cảm của tôi đối với Thanh Vân sớm đã không còn là tình yêu nữa, nhưng cô ấy vĩnh viễn là người nhà của tôi”

“Anh đừng có nói mấy lời đầy thanh cao này của anh với tôi nữa, chị của tôi làm tất cả mọi chuyện bì anh, dám đối đầu với Lance là kẻ thù của chúng tôi, chịu nhận nguy hiểm cho toàn bộ nhà họ Ôn. Cũng may Christy cùng với vua Charles quan hệ không Tồi, không đến mức như cá mắc cạn trong chậu.

Nhưng sau này chị tôi cũng không còn sống được thuận lời nữa, chị ấy đã làm đơn xin nhập cư rồi, mang theo Cố Cố mà qua nước khác để sinh sống”

“Chị ấy… đã lên máy bay rồi, về sau cũng sẽ không còn gặp anh nữa, để anh không phải lo lắng về chuyện tương lai nữa, chị ấy tự mình cắt đứt tất cả đường lui, bây giờ chỉ có thể dũng cảm tiến tới. Chị sợ anh áy náy mãi, sẽ xúc động công khai chân tướng, cho nên… Để cho tôi tới nói cho anh một tiếng”

“Chị ấy cùng với Cố Cố, vì anh mà làm một chuyện lần cuối cùng, cũng hy vọng… Anh có thể hạnh phúc. Anh có biết chị ấy lúc nói những lời này thì trên nét mặt chị bộc lộ bao nhiêu nỗi tuyệt vọng không hả?”

Ôn Mạc Ngôn ức chế không được chính mình mà nổi giận, vỗ án dựng lên.

Khóe mắt như muốn nứt ra, hai tròng mắt nhiễm màu máu đỏ tươi Chỉ hận không thị ở trước mắt này.

Ôn Thanh Vân là chị ruột của mình, mấy năm nay cô ấy trải qua như thế nào, Ôn Mạc Ngôn anh đều biết rất rõ ràng bất quá…

Bố vẫn luôn phản đối sự tồn tại của Cố hy vọng cô ấy có thể lấy chồng, nhưng cô ấy lại tự chặt đứt hạnh phúc của mình, đang đợi một người không về.

Cô ấy vẫn luôn không chịu thừa nhận việc người đó đã chết, khổ sở ở vậy chờ sáu năm, rốt cuộc chờ tới lúc người đó trở về.

Nhưng kết quả thì sao.

Tên đó không yêu chị mình, mà lại yêu người khác, càng vớ vẩn người đó lại chính là một người đàn ông.

“Tôi thiếu cô ấy, đời này trả không hết!

Cố Trường Quân thống khổ nhắm mắt I Mạc Ngôn nắm cố áo Gố Thiện Linh rồi lên: “Tôi muốn không phải anh vô nghĩa, mà là iết chết người đàn ông ố, hành động thực chất. Tôi lại cho anh một lần cơ hội, đem chị của tôi theo đuổi về, đoạn tuyệt với .Josh đến không còn một mảnh. Anh không phải đồng tính luyến sao? Vậy anh cũng có thể yêu yêu phụ nữ mài Anh và chị tôi có cảm tình nhiều năm đến như vậy, làm sao lại có thể nói thả là thả?”

“Coi như… tôi cầu anh, thương chị tôi đáng thương, thương Cố Cố đáng thương có được không? Anh để cho chị tôi sống một mình nuôi một đứa trẻ như thế nào?”

Ôn Mạc Ngôn có chút chật vật, cuối cùng thái độ cũng trở nên mềm yếu xuống.

Ôn Mạc Ngôn từ nhỏ đến lớn, đối với bố mẹ ấn tượng cũng không khắc sâu là mấy, nhưng mà đối với người chị gái này, cô ấy chính là người mà Ôn Mạc Ngôn muốn liều mạng muốn bảo vệ.

Nhưng ngày hôm nay lại bị Cố Trường Quân làm cho thương tích đầy mình.

“Ôn Mạc Ngôn… anh có từng yêu một người khắc cốt ghi tâm hay chưa, nhưng lại không thể lấy hay bỏ, không thể lưỡng toàn tôi đối với cô ấy sớm đã không phải là tình yêu nữa, tôi không có biện pháp nào có thể cùng với cô ấy ở bên nhau. Cô ấy là người có lòng tự trọng rất mạnh, sẽ không muốn nhận bất luận sự bố thí nào, tôi và cô ấy ở bên nhau, ngược lại… Đối với cô ấy mà nói đó mới là thương tổn vĩnh viễn”

“Thực xin lỗi, tôi làm không được, Ôn Mạc Ngôn”

Ôn Mạc Ngôn nghe được lời này, suy sút ngã ngồi ở trên sô pha.

Ôn Mạc Ngôn… anh có từng yêu một người khắc cốt ghi tâm hay chưa, nhưng lại không thể lấy hay bỏ, không thể lưỡng toàn?

Vì sao lúc nghe được lời này, trong lòng giống như là đang nhấc lên sóng gió?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play