Chương 1700
Đợi người đi xa, anh mới mở miệng, nói: “Chị là nghi ngờ anh ta là anh hai sao? Tôi khi xưa cũng từng hoài nghỉ giống vậy, nhưng anh hai không phải hacker, một chút kĩ thuật cũng không biết, mà tiếng tăm vang lừng của K rất sớm đã có rồi, anh hai… không phù hợp”
“Nhưng anh ta và anh của cậu thân thể vóc dáng đều giống nhau, còn có cảm giác…”
Cho dù khuôn mặt đó của anh ta bản thân rất lạ lẫm, nhưng ngay khi anh ta đến gần, như cũ có một loại cảm giác quen thuộc mãnh liệt.
Nhưng từ đầu đến cuối, K đều chưa từng nhìn cô ấy nhiều, ánh mắt luôn quanh quẩn ở trên người .Josh Ánh mắt đó… giống như đã gặp trước đó.
Cô ấy bình tĩnh nhìn về phía xa, nhìn thấy K thuần thục cản rượu cho .Josh, mặc dù mặt không biểu cảm, nhưng cô ấy có thế cảm nhận được tâm trạng kiên quyết của anh ta.
Bảo vệ một người chu toàn, nguyện ý dùng hết sức lực.
“Tôi đã từng chứng thực, anh ta đúng là không phải, nhưng vụ nổ du thuyền lại vì anh †a mà xảy ra. Khi xưa Lance sắp xếp Lucia truy xét tăm hơi hacker, mà anh ta trốn lên thuyền, chúng tôi không may gặp họa”
“Hóa ra… là như vậy.”
Ôn Thanh Vân có chút nghẹn ngào: “Đúng vậy, anh ta làm sao có thể là Cố Trường Quân, nếu như thật sự phải, tại sao nhiều năm như vậy không tìm chị, làm sao nhẫn tâm để.
chị không có chồng, để Cố Cố không có bố.
Vậy chị thà răng anh trai cậu chết rồi, chị cũng không hi vọng anh ấy còn sống”
Cô ấy hít thở sâu một hơi, nói ra lời cự: tuyệt, lau đi giọt nước mắt cuối cùng trên khóe.
mắt.
Nước mắt… đã sớm cạn khô từ năm đó rồi Cô ấy kiên cường nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng bị một hơi thở mơ hồ đánh bại?
Cô ấy ngẩng đầu, uống cạn ly rượu, sau đó quay người rời đi “Thanh Vân, chị vẫn ổn chứ?”
Cố Gia Huy đỡ một cái Cô ấy xua xua tay, biểu thị bản thân không có chuyện gì.
Cô ấy xoay người quay lưng về phía Cố Gia Huy, đáy mắt lóe qua một tia oán hận Gố Thiện Linh, em thà rằng anh đã chết, cũng không muốn anh còn sống!
Em đã chấp nhận rồi, em chấp nhận anh đã chết rồi… Chỉ cầu, anh đừng lấy phương thức như thế này mà sống!
Tiệc rượu rất nhanh đi vào chủ đề chính, Antonio, gia chủ của gia tộc Kettering đã xuất hiện.
Tinh thần của người đàn ông sáu mươi tuổi đồi dào, mặc vest màu đen, trong tay nắm.
một cây gậy chống màu vàng.
Dưới sự dìu đỡ của vợ, cả hai người bước ra, có một loại cảm giác chồng già vợ trẻ.
Một chiếc bàn dài, vừa đủ để tất cả mọi người có thể ngồi xuống.
Hứa Minh Tâm tính toán, tổng cộng có hai mươi ba mươi người đến, thanh niên trẻ đẹp tương đối nhiều Bốn anh chị em ngồi ở phía dưới, bên cạnh Antonio.
Ông bà cụ nhìn xung quanh, hiện ra nụ cười điềm đạm, nhìn như thể không có chút nguy hiểm nào.
Nhưng Hứa Minh Tâm biết rằng người có thể lo liệu việc nhà, làm gia chủ của gia tộc lớn như gia tộc Kettering thì làm sao có thể đơn giản như bên ngoài được?
Antonio nói vài lời hỏi han trước, cảm ơn mọi người đã đến đây, sau đó đi vào chủ đề chính, nói về một người con trai và hai người con gái của mình vẫn chưa kết hôn, tuổi của ông ta đã lớn, nếu không lo liệu hôn sự thì chỉ sợ một nửa cơ thể của ông ta đã sắp hòa vào đất.