Chương 1473

“Cậu chưa bao giờ nghe qua câu này sao? Cách tốt nhất để quên đi người trước kia chính là nhanh chúng phát triển một mối quan hệ mới, đối với tớ mà nói, Ôn Mạc Ngôn chỉ là chữa thương mà thôi. Đúng rồi, gần đây tớ phải đi London một chuyến, nếu có thời gian thì gặp mặt nói chuyện, tớ cần cậu giúp tớ một số việc ”

Nói xong, cô ấy vội vàng cúp điện thoại,

Hữa Minh Tâm lại gọi điện, nhưng điện thoại đã tắt.

Lời kia của Thư Hân là có ý gì? Không thể chịu được một mối quan hệ yêu xa, và yêu đương với ôn Mạc Ngôn chỉ là chữa thương?

Ôn Mạc Ngôn thì kiên trì, còn cô ấy chẳng lẽ muốn từ bỏ sao?

Trong nội tâm cô có chút dự cảm không tốt, luôn lo lắng chuyện sắp xảy ra.

Sáng hôm sau, cô nhận được một tin nhắn từ Bạch Thư Hân, nói rằng cô ấy đã lên máy bay, ước tính ba tiếng nữa là có thể đến London.

“Cậu chỉ cần đến gặp tớ là được rồi, không cần phải nói với Ôn Mạc Ngôn rằng tớ đang ở đây, tớ sẽ không ở lại London quá lâu đầu, còn phải đi những nơi khác nữa.”

Cô gọi điện thoại tới muốn hỏi tại sao lại không nói cho Ôn Mạc Ngôn biết, nhưng cô ấy đã tắt máy.

Ba tiếng sau, cô xuất hiện ở sân bay rồi nhìn thấy Bạch Thư Hân.

Cô ấy đeo kính râm, mặt lộ vẻ mệt mỏi, có vẻ như gần đây ngủ không ngon giấc.

Cô ấy nhìn thấy Hứa Minh Tâm thì đặt đồ đạc xuống: “Tớ vào phòng vệ sinh dặm lại lớp trang điểm, gần đây hình như chơi hơi quá rồi

Ngay lập tức, cô ấy bước vào phòng vệ sinh để dặm lại lớp trang điểm, đến lúc này mới phát hiện sắc mặt mình đã hơi tái nhợt, “Tìm một chỗ ngồi xuống từ từ nói chuyện đi, tớ có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu.”

Sau đó, cả hai tìm đến một quán cà phê.

“Thư Hân, rốt cuộc cậu muốn nói với tớ điều gi?”

“Cậu có thể giúp tớ nói chia tay với Ôn Mạc Ngôn được không? Tớ không chịu nổi tính tình của anh ấy, ở trước mặt mà nói thì nhất định phải lắng nhà lắng nhắng với tớ thật lâu, một người đàn ông lớn rồi mà không có chút dứt khoát nào.”

“Tại sao lại chia tay, các cậu không phải rất tốt hay sao?”

“Biểu hiện bên ngoài mà thôi, mây ngày hôm nay tớ chơi rất vui vẻ, một mình cũng có thể tự lo cho bản thân được, nhưng anh ấy lại thường xuyên gọi điện làm phiền tớ, thật sự là tớ chịu đựng hết nổi rồi. Nếu không phải là yêu xa thì còn dễ nói, nhưng hết lần này đến lần khác, đã cách xa như vậy qua lại không tiên, lần này tớ ở đây là muốn đi đến một nước nhỏ bên cạnh mà trong nước không có chuyến bay, chỉ có thể đến đây dễ đi máy bay”.

“Cho dù là ở bên cạnh Ôn Mạc Ngôn, tớ cũng không thể nào hoàn toàn quân được Lệ Nghiêm, vì vậy tớ quyết định sẽ không tùy tiện yêu đương nữa, tớ muốn đi ra ngoài du lịch, tớ cũng vừa nộp đơn từ chức rồi.”

“Rất có thể… sau khi trở về tớ sẽ không đi Đà Nẵng nữa, chỉ ở Điện Biên thôi. Nếu như có duyên thì chúng ta vẫn là chị em tốt, nếu như không có duyên thì có lẽ sẽ không gặp lại nữa.”

Bạch Thư Hân nói một hơi, sau đó uống một ngụm cà phê.

Khi nuốt xuống cảm thấy rất đẳng chất.

Rõ ràng là cô ấy đã cho tất cả đường và sữa vào, nhưng nó vẫn rất đẳng.

Thấy cái lý của Hứa Minh Tâm không nhúc nhích, cô ấy nói: “Nếu cậu không uống cà phê thì đưa nguyên liệu cho tớ đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play