Chương 1408

 

Khi Khương Tuấn lái xe về nhà thì Cố Gia Huy đã dựa vào vai cô ngủ thiếp đi.

Anh ngủ rất say, xe di chuyển tạo ra dao động lớn như vậy mà anh vẫn không tỉnh giác.

Dù có tắm rửa sạch sẽ nhưng dưới mắt anh vẫn lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Mấy ngày nay hằn là anh ngủ không ngon.

Cô không nhịn được đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra xoa nhẹ lên má anh.

Khương Tuấn nhìn thấy cảnh này liền nói: “TỪ khi cô gặp chuyện không may đến nay thì anh ấy cũng không nhắm mắt ngủ một chút nào, dọc đường người lo lắng và căng thẳng nhất chính là ông chủ.”

“Không ngủ? Làm sao có thể chịu được!”

Đã ba ngày kể từ khi cô gặp chuyện, ba ngày nay anh không nhắm mắt? “Ừ, người bình thường làm sao có thể chịu đựng được, nhưng anh ấy không chắc chắn được an nguy của cô thì không ngủ được. Chúng tôi đi suốt đêm tới chân núi, không có dân địa phương dẫn đường nên chỉ có thể tự. Không biết đã vấp ngã bao nhiều lần, chồng cô vất vả hơn tôi nhiều. Anh ấy cố gắng gạt tuyết tạo ra một con đường. Khi đưa cô xuống núi thì đường núi vô cùng trơn trượt nhưng anh

Khi Khương Tuấn lái xe về nhà thì Cố Gia Huy đã dựa vào vai cô ngủ thiếp đi.

Anh ngủ rất say, xe di chuyển tạo ra dao động lớn như vậy mà anh vẫn không tỉnh giác.

Dù có tắm rửa sạch sẽ nhưng dưới mắt anh vẫn lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Mấy ngày nay hằn là anh ngủ không ngon.

Cô không nhịn được đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra xoa nhẹ lên má anh.

Khương Tuấn nhìn thấy cảnh này liền nói: “TỪ khi cô gặp chuyện không may đến nay thì anh ấy cũng không nhắm mắt ngủ một chút nào, dọc đường người lo lắng và căng thẳng nhất chính là ông chủ.”

“Không ngủ? Làm sao có thể chịu được!”

Đã ba ngày kể từ khi cô gặp chuyện, ba ngày nay anh không nhắm mắt? “Ừ, người bình thường làm sao có thể chịu đựng được, nhưng anh ấy không chắc chắn được an nguy của cô thì không ngủ được. Chúng tôi đi suốt đêm tới chân núi, không có dân địa phương dẫn đường nên chỉ có thể tự. Không biết đã vấp ngã bao nhiều lần, chồng cô vất vả hơn tôi nhiều. Anh ấy cố gắng gạt tuyết tạo ra một con đường. Khi đưa cô xuống núi thì đường núi vô cùng trơn trượt nhưng anh ấy không thể chậm trễ vì có dạng phát sốt.

“Khi đi tới phòng khám nhỏ thì anh ấy cũng rất vất và để chuyển tất cả các thiết bị của bác sĩ trong thành phố tới đó. Cuối cùng, khi quay trở lại Đà Nẵng bác sĩ nói rằng may là cô được điều trị kịp thời nếu không sẽ ảnh hưởng tới não “

“Cho nên từ đó đến giờ anh ấy vẫn luôn bận rộn, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.”

Trái tim Hứa Minh Tâm đập mạnh dữ dội khi cô nghe thấy tất cả những điều này.

Hóa ra từ trước đến giờ anh cũng có lo lắng và sợ

Khó trách khi nãy cô lại thấy anh suy sụp như vậy.

“Khương Tuấn, cảm ơn anh đã vất và thời gian qua.”

“Không sao, ông chủ đã cho tôi nghỉ phép gấp đôi và tôi cũng đủ thời gian để chuẩn bị kết hôn vào năm mới.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play