Chương 1098

Khương Tuấn chú ý tới sắc mặt Cố Gia Huy cũng rất tệ, không khỏi hung hãng cau mày, nói: “Ông chủ, anh cũng khám nhé?”

“ Ù.”

Anh nhàn nhạt đáp một tiếng, bác sĩ vội vàng bước lên, kiểm tra thấy sức khỏe của anh còn tệ hơn, yếu ớt tới cực điểm, cũng bắt đầu sốt.

Hứa Minh Tâm mơ một cơn ác mộng, mơ thấy lở đất, đất đá ầm ầm nhào về phía mình.

Nhưng mà điều cô cô suy nghĩ trước tiên không phải là chạy thoát thân, mà là đi tìm Cố Gia Huy.

Không thấy anh, cô có gọi anh thế nào cũng không nghe được.

Bởi vì không tìm được anh, trong lòng bất an cực độ, không ngờ bị thức tỉnh.

Cô từ trên giường ngồi bật dậy, trên trán ửng lên lấm tấm mồ hội.

Bác sĩ đang trông chừng trước giường, thấy cô tỉnh lập tức đo thân nhiệt cho cô, phát hiện đã bớt sốt, không còn gì đáng ngại. “Đây là đâu?”

Cảnh vật trước mắt có vẻ quen thuộc. “Đây là nhà nghỉ.”

“Vậy Cố Gia Huy đâu?”

Cô vội vàng hỏi, nhớ đến cơn ác mộng đó. “Ông chủ đã được đưa đi bệnh viện, anh ấy bệnh tương đối nặng, ở đây dụng cụ không đầy đủ. Thư ký của anh ấy cũng đi theo, để tôi ở đây chăm sóc cô.”

“Cái gì!”

Cô kêu lên thành tiếng, tim như bị ai bóp chặt.

Anh từ sáng đến chiều chỉ ăn một chút bánh ngọt cùng quà vặt, lại mắc mưa nhiễm lạnh, làm sao có thể không gục ngã được. Cô rút kim truyền dịch ra, nhanh chóng đi ra ngoài. “Không được, tôi muốn đi xem anh ấy thế này.”

Cô vội vã chạy tới bệnh viện gần đó, tìm được Cố Gia Huy.

Anh nằm trên giường bệnh, sắc mặt hơi tái đi, nhưng vẫn không giấu được vẻ anh tuấn đẹp trai của anh.

Cô chưa từng thấy Cố Gia Huy ngã xuống, bất kể xảy ra chuyện gì, anh vĩnh viễn đều ưỡn thẳng sống lưng. Nhưng mà bây giờ, anh cũng có lúc yếu ớt nằm ở trên giường bệnh.

Tim cô như bị bóp nghẹt, vô cùng đau đón.

Khương Tuấn thấy cô tới, lập tức sắp xếp giường ngủ trong phòng bệnh để cho cô nghỉ ngơi, nhưng cô không muốn, chỉ ngồi bên cạnh giường trông chừng.

Đều là tại cô, nếu như không phải là cô suy nghĩ lung tung, cũng sẽ không xảy ra những chuyện này.

Cô đưa tay sờ đầu anh một cái, vẫn rất nóng, sốt cao tựa hồ không hề muốn hạ.

Mọi người trong chừng đến trưa, vẫn không có hiệu quả, bất đắc dĩ trở về thành phố, đến bệnh viện thành phố.

Mà Chú An cũng trở về, biết được Cổ

Gia Huy xảy ra chuyện, cũng lập tức chạy tới bệnh viện, để Khương Tuấn trở về xử lý công vụ của công ty.

Trong lúc nhất thời phòng bệnh chỉ còn ba người. “Chú An, có phải chú vẫn luôn sự tồn tại của biết Lucia, có thể… nói với tôi một chút được không?”

Cố Gia Huy không muốn nhắc đến cô, cũng không phải là tình xưa khó bỏ, mà là quá khứ có một số việc anh khó mà mở miệng.

Cô đột nhiên rất muốn biết quá khứ của bọn họ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Có câu biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play