Chương 947
Cô đã như vậy trong ba năm kết hôn, và bây giờ cô vẫn như thế.
Và sau “Truyền kỳ Dung Phi “, mối quan hệ của cô và Phó Đình Viễn rất sóng gió, căn bản là không có bất kỳ cơ hội nào đề cập đến chuyện công việc cae.
“Phải không?” Hiểu Nguyệt không thể tin được: “Tình cảm của hai người tốt như vậy, cô lại là người trong giới biên kịch, cô lại không biết công ty điện ảnh và truyền hình của sếp Phó đang có hướng đi gì sao? Sếp Phó không mời cô làm biên kịch sao?”
Không biết vì sao, Du Ân đột nhiên cảm thấy những lời của Hiểu Nguyệt không dễ nghe chút nào.
Là từ quan điểm của Hiểu Nguyệt, hay từ quan điểm của mọi người bên ngoài, Phó Đình Viễn sẽ tìm cô làm biên kịch trong các bộ phim truyền hình do Phó Đình Viễn đầu tư ư? Chỉ vì mối quan hệ tình cảm của họ ư?
Loại cảm giác tài năng và năng lực của mình hoàn toàn bị xóa sạch khiến Du Ân cảm thấy rất khó chịu.
Cô nghiêm túc giải thích: “Anh ấy là anh ấy và tôi là tôi. Tôi chưa bao giờ can thiệp vào công việc của anh ấy, và anh ấy cũng không phải loại người không phân biệt công tư. Nếu anh ấy có kịch bản đầu tư và muốn tìm biên kịch, nhất định sẽ có một cuộc cạnh tranh công bằng cho tất cả mọi người.”
“Tôi không có ý gì khác đâu, tôi chỉ là cảm thấy quan hệ của cô và sếp Phó tốt như vậy, tưởng anh ấy sẽ mời cô làm biên kịch thôi, cô đừng để bụng nha.” Hiểu Nguyệt kéo cánh tay của cô cười nói.
Nụ cười của Hiểu Nguyệt rất chân thành, Du Ân tạm thời quên đi sự khó chịu trong lòng, mà mỉm cười nói: “Không sao đâu.”
Hai người không nói gì nữa, chỉ tắm rửa rồi chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, họ lần lượt bắt đầu học tập, Hà Vĩ Niên đến giảng bài cho họ vào ngày thứ ba.
Tác phong của Hà Vĩ Niên rất nhanh nhẹn, tao nhã và có tài ăn nói phi thường, các nữ biên kịch tham gia khóa đào tạo này sau một buổi học đều phải sững sờ vì bị mê hoặc.
Trước khi Hà Vĩ Niên rời đi, anh ta gọi Du Ân ra ngoài và cả hai nói chuyện một lúc ở cuối hành lang.
Nhưng anh ta không nói gì nhiều, chẳng qua là hỏi cô cảm thấy thế nào về khóa đào tạo này, gần đây cô thế nào.
Hà Vĩ Niên bây giờ chỉ coi Du Ân như một nửa em gái, vì Du Ân quanh đi quẩn lại vẫn chọn Phó Đình Viễn, họ đã cùng nhau trải qua những thăng trầm, thậm chí là sinh tử, anh ta cứ tiếp tục cố chấp như vậy để làm gì đâu chứ?
Sau khi Hà Vĩ Niên rời đi, Du Ân và Hiểu Nguyệt trở về phòng của họ để nghỉ trưa, hai người vừa đi, Hiểu Nguyệt vừa hỏi Du Ân: “Oa, cô cũng biết phó chủ nhiệm Hà sao?”
Vị trí của Hà Vĩ Niên là phó chủ nhiệm, vì vậy mọi người đều gọi anh ta.
Du Ân giải thích đơn giản: “Bố mẹ anh ấy là bạn của bố mẹ tôi.”
Hiểu Nguyệt kêu lên: “Du Ân, tại sao cô lại có nhiều mối quan hệ phong phú như vậy chứ, cô phải lợi dụng chúng thật tốt đấy.”
Du Ân dừng lại và liếc nhìn Hiểu Nguyệt: “Lợi dụng?”
Theo quan điểm của Du Ân, bất kể Phó Đình Viễn hay Hà Vĩ Niên, cô sẽ không sử dụng mối quan hệ của họ để đi đường tắt cho chính mình.
Người yêu và bạn bè không phải để lợi dụng.
“Vâng, đúng vậy.” Hiểu Nguyệt có chút chột dạ trả lời.