Chương 873

Du Ân: “…”

Nếu không phải anh đang ở trong bệnh viện, có phải anh đã sớm tiến hành bước tiếp theo rồi đúng không?

Ở trong lòng Phó Đình Viễn, hiện tại bọn họ là vợ chồng, nhưng với Du Ân thì không, cho nên dưới tình thế cấp bách Du Ân há miệng cắn Phó Đình Viễn một ngụm, anh ăn đau đành phải buông người ra.

“Chúng ta nói chuyện đi.” Du Ân lui về phía sau một bước, hơi thở có chút bất ổn.

Vẻ mặt Phó Đình Viễn như bị tổn thương, Du Ân nhắc nhở anh: “Trước kia anh không phải như thế, trước kia anh bình tĩnh lại khắc chế, ổn trọng lại nội liễm.”

Ý ở ngoài lời, anh như hiện tại một lời không hợp liền hôn, có chút thái quá rồi.

Phó Đình Viễn biện giải thay mình: “Chính bởi vì trước kia không như vậy, cho nên hiện tại mới muốn thay đổi.”

Du Ân căm giận: “Vậy anh cũng không thể thay đổi thành con bạch tuộc chứ? Một giây cũng muốn dính trên người em.”

Có lẽ Phó Đình Viễn không nghĩ tới Du Ân sẽ dùng từ này để hình dung mình, trong bất chợt cũng không biết mình nên tức hay nên cười nữa.

Sau một lúc lâu anh mới giải thích “Còn không phải bởi vì anh không có cảm giác an toàn sao? Chỉ cần em nói đôi câu dễ nghe, anh đã không đến mức như bây giờ.”

Du Ân hoài nghi nhìn anh một cái: “Anh muốn nghe cái gì?”

Cô nói vài câu dễ nghe thì anh có thể yên tĩnh?

Sao cô lại không dám tin những lời này thế.

Phó Đình Viễn nhếch môi cười: “Ví dụ như em yêu anh chẳng hạn, là loại cực kỳ, cực kỳ yêu ấy.”

“Anh vẫn nên đi làm việc đi.” Du Ân không nói hai lời, tiến lên lấy phần văn kiện trên tủ đầu giường nhét vào trong lòng anh.

Cho dù là những năm đó cô tình nghĩa sâu đậm với anh nhất, cô cũng chưa từng nói qua lời buồn nôn thế này.

Cô không phải người tình cảm yêu ghét lộ ra mặt, tình nồng ý mật của cô dành cho anh, tất cả đều giấu trong những hành động bình thường nhất.

Không đúng, cô cũng từng nói cô thương anh, nhưng vào lúc anh châm chọc nói cô ham phú quý, cô đã hiểu ra tâm ý của bản thân, chính miệng cô cũng từng nói thương anh, chẳng qua khi đó anh không tin.

Phó Đình Viễn ở bên dỗ dành nói: “Bà Phó, yêu thì phải nói.”

Để bày tỏ quan điểm của hai người không giống nhau, Du Ân nói: “Em cảm thấy yêu vẫn nên làm nhiều thì tốt hơn.”

Du Ân nói xong lời này liền hối hận, hận không thể cắn đứt lưỡi mình.

Cô đang nói linh tinh gì vậy?

Thật ra cô chỉ muốn bày tỏ, tình yêu nên dùng hành động thực tế khiến đối phương vui vẻ, quan tâm đến đối phương nhiều hơn mới tốt.

Phó Đình Viễn vừa nghe thấy lời này của cô lập tức sán đến ôm cô vào lòng: “Bà xã đại nhân nói rất đúng, quả thật nên làm nhiều mới tốt.”

Du Ân vội vàng giải thích: “Không không không, anh hiểu nhầm rồi, ý của em là…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play