Chương 817
Thiệu Kinh ngẩn người, rõ ràng ông ta không ngờ Du Ân sẽ đá lại vấn đề này, Diệp Văn ngồi bên cạnh bình tĩnh nhấp ngụm trà.
Thiệu Kinh cười ha hả, vội vàng hòa giải bản thân: “Mặc dù bọn chú là người quyết định diễn viên, nhưng chú nghe nói Dung Thanh Nghiêu – nam chính trong “Truyền kỳ Dung Phi” là do cháu đề cử. Chú đã coi trailer phim mới ra rồi, Dung Thanh Nghiêu quá phù hợp với vai diễn này, chắc chắn sau này sẽ nổi tiếng.”
“Do đó chú cảm thấy ánh mắt của cháu rất tốt. Nếu cháu có ứng cử viên thích hợp thì cứ đề cử với bọn chú.” Thiệu Kinh lại đá vấn đề cho Du Ân: “Chỉ cần là người do cháu đề cử, chắc chắn bọn chú sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.”
Trên mặt Du Ân vẫn nở nụ cười dịu dàng và vô hại: “Nếu chú Thiệu đã tin tưởng cháu như thế, vậy thì cháu sẽ nói trước về tiêu chuẩn đề cử diễn viên của cháu.”
“Được được được, cháu cứ nói ra đi.” Thiệu Kinh làm bộ rửa tai lắng nghe.
Bây giờ ông ta phải dỗ cho Du Ân vui vẻ trước, rồi mới có thể nhắc đến Bạch Thanh Thanh.
Du Ân dịu dàng đưa ra tiêu chí đầu tiên của mình: “Đầu tiên là kỹ năng diễn xuất phải vượt qua cửa ải.”
Thiệu Kinh: “…”
Chỉ mới ở điều đầu tiên đã đủ để loại bỏ Bạch Thanh Thanh rồi.
Nếu Bạch Thanh Thanh diễn xuất tốt, ông ta cần gì phải cầu xin người này người kia để lôi kéo tài nguyên cho cô ta.
Du Ân lại nói tiếp: “Thứ hai, nhân phẩm phải tốt.”
Lần này Thiệu Kinh còn chưa kịp phản ứng, Du Ân đã cắn chặt môi, cực kỳ đáng thương nói với Thiệu Kinh: “Chú Thiệu, chú cũng biết cháu đã ly hôn, cho nên, cho nên những diễn viên có tình sử không ra gì, nhất là người phá hoại cuộc sống hôn nhân của người khác, bất kể là nam hay nữ, cháu đều kiên quyết không muốn sử dụng.”
Thiệu Kinh suýt hộc máu tại chỗ.
Hai tiêu chí này đều đóng chặt Bạch Thanh Thanh vào cột nhục nhã, thiếu điều không nói rõ ra rằng sẽ không bao giờ sử dụng Bạch Thanh Thanh.
Hơn nữa, cô còn cố ý nhắc đến chuyện ly hôn của mình, cả nước đều biết cô đã ly hôn với Phó Đình Viễn, hơn nữa quãng thời gian trước Bạch Thanh Thanh còn tìm đường chết tạo scandal với Phó Đình Viễn, đây cũng là một lý do để cô không sử dụng Bạch Thanh Thanh…
Thiệu Kinh từ từ quay đầu lại nhìn Du Ân bằng ánh mắt sâu xa, là ai nói Du Ân ấm áp vô hại, trông rất dễ nói chuyện, rõ ràng cô đang cầm con dao từ từ đâm vào tim, nhưng lúc nào cô cũng mang dáng vẻ vô tội.
“Chú Thiệu?” Du Ân hơi nghiêng mình dò xét, khó hiểu gọi Thiệu Kinh một tiếng.
Thấy ông ta vẫn bất động như cũ chẳng có phản ứng gì, Du Ân tiếp tục hỏi với vẻ quan tâm: “Chú Thiệu, chú làm sao vậy ạ?”
Du Ân hô lên hai tiếng, lúc này Thiệu Kinh mới hoàn hồn trở lại.
Ông ta ngượng ngùng nhìn Du Ân tươi cười, nói: “Nói đúng lắm, nói đúng lắm!”
Ngoài nói như vậy, ông ta còn có thể nói gì được nữa?
Nhưng đúng lúc này, Diệp Văn ngồi bên cạnh lại cố tình đổ thêm dầu vào lửa, mở miệng nói: “Uầy, không hổ là con gái của Diệp Văn này, hành sự đúng theo phong cách của tôi.”