Chương 789
“Không cần biết ý định của họ là gì, em là người duy nhất trong trái tim anh.” Phó Đình Viễn không kìm được mà bắt đầu nói lại.
Du Ân không trả lời tiếp được nên đành im lặng.
“Em… làm việc của em đi, tạm biệt.” Phó Đình Viễn kết thúc cuộc gọi trước, nhưng giọng điệu rõ ràng đầy lưu luyến.
Thực ra, Phó Đình Viễn không cần gọi điện để giải thích sự việc. Cô tin rằng anh không phải loại đàn ông hay trêu hoa ghẹo nguyệt.
Ngoài sự mập mờ với Thẩm Dao bao năm qua, anh chưa bao giờ trêu chọc phụ nữ lung tung.
Về chuyện xảy ra với Thẩm Dao, anh cũng đã thừa nhận rồi. Vì lúc đó anh có thù oán với cô nên mới cố ý làm những chuyện đó để khiến cô đau khổ.
Phó Đình Viễn vừa kết thúc cuộc gọi với Du Ân thì Thiệu Kinh gọi lại.
Thiệu Kinh ở đầu dây bên kia như sắp khóc: “Sếp Phó, Thanh Thanh cô ấy…”
Thiệu Kinh vừa nói vài chữ đã bị Phó Đình Viễn tức giận ngắt lời: “Thiệu Kinh, ông đừng có gọi điện thoại hết lần này đến lần khác để cầu xin nữa. Tôi đã nói, sa thải người phụ nữ đó ngay lập tức, tôi sẽ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.”
Thanh Thanh trong miệng Thiệu Kinh, tên là Bạch Thanh Thanh, là một nghệ sĩ hợp đồng của Tinh Sang, cũng là người tình của Thiệu Kinh, và là người phụ nữ cố tình mượn anh để tạo scandal đêm qua!
Sau khi Phó Đình Viễn thu mua Tinh Sang, anh đã đến Tinh Sang và tổ chức một cuộc họp, từng gặp Bạch Thanh Thanh này một lần, nhưng anh hoàn toàn không để cô ta vào mắt, càng không thèm nhìn cô ta thêm lần thứ hai. Ai ngờ đêm hôm qua lại bị cô ta tính kế.
Hôm nay ngay khi biết chuyện, anh gọi điện cho Thiệu Kinh ngay lập tức và yêu cầu Thiệu Kinh sa thải Bạch Thanh Thanh. Thiệu Kinh ấp a ấp úng hồi lâu mới thừa nhận rằng ông ta có quan hệ tình cảm với Bạch Thanh Thanh, cầu xin thay cho Bạch Thanh Thanh, nói rằng cô ta chỉ muốn tăng độ nhận diện thêm một chút mà thôi.
Phó Đình Viễn tức giận vô cùng, Bạch Thanh Thanh muốn tăng độ nhận diện mà lại dám khiêu khích anh?
Có phải cô ta chê mình chết quá chậm không!
Vả lại, theo anh thấy, Bạch Thanh Thanh chưa chắc chỉ muốn tăng độ nhận diện, mà còn có một khả năng khác là nhân cơ hội để tạo mối quan hệ với anh, để người khác nghĩ rằng cô ta thực sự có liên quan gì đó với anh.
Tuy nhiên, Thiệu Kinh vẫn ngây thơ cho rằng Bạch Thanh Thanh thật sự không có ý đồ gì khác.
Nghĩ đến đây, Phó Đình Viễn không khỏi trách mắng: “Loại phụ nữ như vậy mà ông vẫn coi cô ta như bảo bối hả?”
Lúc trước anh coi trọng Tinh Sang hoàn toàn là vì Diệp Văn có chút giao tình với Thiệu Kinh, nói không chừng có thể giao quyền chuyển thể bộ phim truyền hình mới cho Thiệu Kinh. Diệp Văn quả thật đã hợp tác với Tinh Sang rồi, nhưng anh không ngờ Tinh Sang lại có một nghệ sĩ ghê tởm như Bạch Thanh Thanh.
“Thanh Thanh thật sự không có ý gì khác…” Thiệu Kinh vẫn còn đang nói chuyện thay cho Bạch Thanh Thanh.
Phó Đình Viễn dứt khoát mắng người không chút khách khí: “Thiệu Kinh, đầu ông bị lừa đá à?”
“Khoan hãy nói đến việc cô ta biết ông đã có gia đình mà còn dám làm tình nhân của ông mấy năm rồi. Chỉ nói việc tối hôm qua, cô ta là phụ nữ của ông mà còn cố tình tiếp cận đàn ông khác. Ông vẫn chịu được à?”