Chương 684

Lời này của Phó Đình Viễn tương đương với chiêu khích tướng, cố tình kích thích Từ Sướng nói Mạnh Vân là người tham vinh hoa phú quý, nếu Tự Sướng đã có chấp niệm sâu sắc đối với chuyện kia như vậy, thì nhất định sẽ ra mặt nói đỡ cho người chị Mạnh Vân của anh ta.

Quả nhiên, mặc dù Tự Sướng đã cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng Phó Đình Viễn vẫn nghe thấy hơi thở của anh ta nặng nề hơn mấy phần.

Hơi thở dồn dập chứng tỏ Tự Sướng đang tức giận, nhưng có điều Tự Sướng lại là một người có thể giữ được bình tĩnh, anh ta trả lời Phó Đình Viễn bằng giọng điệu của một người đứng ngoài cuộc: “Trước đây tôi cũng có đọc qua tin tức về vụ bê bối của ba mẹ anh, không phải tin đưa là ba anh giấu giếm chuyện đã có gia đình và lừa gạt cô gái kia sao?”

“Cô ấy trở thành một kẻ thứ ba nhưng không hề hay biết, rõ ràng cô ấy đã đồng ý sẽ rời khỏi cha của anh, nhưng mẹ của anh vẫn không buông tha, vẫn đến trường của cô ấy làm ầm ĩ lên, khiến thanh danh tương lai của cô ấy đều bị hủy hoại, bị dồn đến bước đường cùng chỉ có thể tự tử.”

Đến phút cuối, giọng điệu của Từ Sướng gần như rống lên, chỉ riêng chuyện này đã đủ để chứng minh anh ta thật sự có liên quan tới Mạnh Vân, nếu không tại sao anh ta phải kích động như vậy? Nếu không tại sao anh ta lại biết rõ chuyện của Mạnh Vận như vậy?

Phó Đình Viễn tiếp tục bày ra giọng điệu khinh thường nói: “Một người đàn ông bình thường ở tuổi đó có ai lại chưa kết hôn đâu? Huống chi là loại đàn ông có tiền giống như ba tôi.”

“Hơn nữa cho dù ông ta lừa chị của anh, nói ông ta vẫn còn độc thân hoặc đã ly hôn, thì chị gái của anh cũng không biết tự phán đoán một chút sao?” Phó Đình Viễn nói tới đây bèn cười khẩy một tiếng: “Gấp gáp ở cùng một chỗ với ông ta như vậy còn không phải vì tiền của ông ta sao?”

“Sau đó còn mang thai, rõ ràng muốn dựa vào đứa con để trèo lên vị trí cao.”

Lời lẽ hùng hồn của Phó Đình Viễn vừa dứt thì bỗng nhiên đầu bên kia vang lên âm thanh cúp máy.

Mặc dù anh không nghe được Tự Sướng nói gì, cũng không nhìn thấy biểu cảm của Từ Sướng, nhưng Phó Đình Viễn biết anh ta chắc chắn bị lời khi nãy của anh ta chọc giận, hơn nữa còn cực kỳ tức giận.

Thật ra những lời anh nói vừa nói cũng không tính là vu khống Mạnh Vân, một sinh viên như Mạnh Vân chẳng lẽ không có chút khả năng phán đoán nào sao? Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mạnh Vân nói ba anh lừa dối cô ta, có thể khi đó ba anh vẫn là người nắm quyền của Phó thị, tuy không phải lúc nào cũng nằm ở trang đầu của tin tức, nhưng ít nhất cũng coi như là danh nhân của Giang Thành, hơn nữa anh với mẹ vẫn thường tham dự một số hoạt động, nên Mạnh Vân có thể hoàn toàn không biết chuyện được hay sao?

Trước đây chuyện này bị Thẩm Thanh Sơn ác ý tung ra ngoài, Phó Đình Viễn chỉ đành ôm hết những lời mắng chửi kia vào người sau đó chân thành xin lỗi thay ba mẹ của mình. Nhưng vậy không có nghĩa là anh không nghi ngờ về ý định ban đầu của Mạnh Vân với Phó Giang, nếu Mạnh Vân đã quyết định trở thành kẻ thứ ba thì sau khi phải rước lấy những lời mắng chửi thậm tệ, cũng nên có can đảm đứng ra gánh vác, nhảy lầu để làm gì kia chứ?

Đó là biểu hiện của sự hèn nhát, hoặc có thể nói mục đích cuối cùng của Mạnh Vân là đưa con trai bay lên cành cao không thành, danh tiếng của cô ta cũng bị mẹ của anh hủy hoại, nên mới không còn thiết tha gì với cuộc sống nữa.

Tự Sướng muốn từng bước thực hiện kế hoạch trả thù cho chị mình là Mạnh Vân, nhưng Mạnh Vân hoàn toàn vô tội sao?

Năm đó cô ta và ba anh đến với nhau, ắt hẳn là một người muốn đánh, một người sẵn sàng chịu đựng.

Phó Đình Viễn chọc giận Từ Sướng, cảm thấy cuối cùng cũng trở về vị trí bắt đầu.

Nhưng Từ Sướng lại giống như sắp phát điên, sau khi cúp điện thoại, lập tức quét hết những thứ trên bàn làm việc trước mặt xuống đất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play