Chương 466

Ba Lý nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Mày nói cái gì?”

Lý Toàn Minh yếu ớt nói: “Con nói con muốn hốt cô ta, làm rể hiền nhà họ Diệp…”

Ba Lý đứng phắt dậy, suýt chút nữa bị đứa con trai này chọc cho tức chết.

“Con gái nhà họ Diệp là người mày có thể trèo lên hả?” Ba Lý vô cùng phân nộ mà gầm lên. Nếu không phải có tấm kính ngăn giữa ông ta và Lý Toàn Minh, ông ta đã xông lên đánh Lý Toàn Minh một trận rồi.

“Tao đã nói với mày nhiều lần rồi. Nếu mày không biết kiêm chế bản thân, sớm muộn gì cũng có chuyện. Bây giờ hay chưa! Nếu đã đắc tội nhà họ Diệp, cho dù tao muốn kéo mày ra thì tao cũng chẳng kéo được!” Ba Lý rống đến mức.

mặt đỏ tía tai…

Đối với đứa con trai phá sản của bản thân, ông ta thật sự tuyệt vọng.

Lý Toàn Minh bất mãn hét lên: “Nhưng nhà họ Diệp cũng không thể chỉnh con thê thảm như vậy chỉ vì con nói mới có mấy câu chứ, đúng không? Con không hề làm gì Du Ân đó mà!”

Ba Lý quát: “Nếu như chờ mày làm gì cô ta rồi thì hiện tại chỉ sợ tao cũng đã nhặt xác cho mày rồi!”

“Mày không có đầu óc hả? Nhà họ Diệp người ta vừa nhận lại đứa con gái quý giá này, nhất định phải nuông chiều cưng nựng. Mày không thấy sợi dây chuyền phỉ thúy mà cô ta đeo vào buổi tối hôm đó à, nghe nói nó có giá trên trời ở buổi đấu giá đấy!”

“Người ta coi trọng đứa con gái này như vậy, miệng mày làm sao vậy? Cái miệng của mày khiến người ta cảm thấy mày đang làm con gái bọn họ ô uế đấy!”

Sau khi bị ba Lý mắng một trận, Lý Toàn Minh cũng tái mặt vì sợ hãi, lại bật khóc: “Ba, con phải làm sao bây giờ? Ba phải cứu con chứ?”

Sau khi ba Lý gầm thét thì cũng suy sụp ngồi xuống, tức giận mà nói: “Nếu thật sự đắc tội đến nhà họ Diệp, mày cho rằng tao có thể cứu mày được sao?”

Lý Toàn Minh hoảng sợ: “Vậy chúng ta phải làm sao?”

“Vậy thì mày chỉ có thể ở lại đây chờ đợi thôi” Ba Lý nói xong đứng dậy rời đi: “Quả thật mày cũng nên nhận một bài học, chịu chút khổ sở rồi.”

Ba Lý rời khỏi trại giam mà không một lần quay đầu nhìn lại. Lý Toàn Minh đã khóc và hét lên tuyệt vọng phía sau nhưng vô ích.

Ba Lý rời khỏi trại giam, đứng bên cạnh xe của mình, vực dậy tinh thần, lấy điện thoại di động ra gọi điện, tiếp tục chèo kéo cho Lý Toàn Minh.

Ngoài miệng ông ta nói để Lý Toàn Minh ở lại trại giam, nhưng dù sao đó cũng là con trai ruột và cũng là con trai duy nhất của ông ta, làm sao ông ta có thể chỉ nhìn anh ta chịu khổ chịu tội cho được.

Tuy nhiên, vừa lấy điện thoại di động ra thì ông ta nhận được một cuộc gọi. Người đàn ông trầm giọng nói qua điện thoại: “Sếp Lý, xin chào, tôi là trợ lý đặc biệt Chu Nam của Phó thị.”

Ba Lý không hiểu ra sao: “Phó thị?”

Đối phương nhẹ nhàng đáp lại Ba Lý lại hỏi: “Cậu tìm tôi có chuyện gì không?”

Ba Lý đương nhiên biết Phó thị và Phó Đình Viễn, cũng biết trợ lý đặc biệt của Phó thị là Chu Nam.

Chỉ là đối với công ty nhỏ ở loại giai cấp tư sản dân tộc như bọn họ mà nói, những người này cao không thể với.

“Sếp Phó nói rằng cậu nhà trêu chọc đến người không nên trêu chọc, đương nhiên cần phải trả giá. Nếu sếp Lý còn muốn cứu người thì cứ thử xem.” Chu Nam nói câu này có thâm ý khác.

Loại người khôn khéo như ba Lý làm sao lại có thể không nghe được ý tứ ẩn giấu trong những lời này.

Ông ta lảo đảo lùi lại phía sau vài bước, không tin được mà nói: “Sếp Phó và Du Ân…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play