Chương 451

Nhưng anh ấy cũng biết Du Ân không hề thích mình, sau khi dùng cái cớ như vậy để lừa Du Ân, trong lòng anh ấy vẫn luôn băn khoăn.

Bây giờ cô đã có Diệp Văn bảo vệ, Chung Văn Thành cảm thấy mình không nên trói buộc cô nữa.

Du Ân có chút lo lắng hỏi: “Nhưng còn dì thì sao?”

Chung Văn Thành cười nói: “Không sao, chỉ cần chúng ta không nói cho bà ấy biết, bà ấy sẽ vẫn cho rằng chúng ta vẫn ổn”

‘Vì Chung Văn Thành đã nói vậy nên Du Ân không còn cách nào khác là phải gật đầu đồng ý. : Đối với cô mà nói, có thể làm cho Chung Văn Thành một việc là để báo đáp lòng tốt của Chung Văn Thành dành cho cô lúc ban đầu.

Sau này, Chung Văn Thành sẽ tiếp tục là một người sếp tốt và một người bạn tốt trong lòng cô.

Chung Văn Thành thâm tình nói: “Vậy… chúng ta có thể ôm một cái được không?”

Du Ân gật đầu, cô không nghĩ cái ôm này biểu đạt cho cái gì.

Cô cho rằng đây là cái ôm tạm biệt, dùng cách này để khôi phục lại tình bạn đơn giản giữa cô và Chung Văn Thành.

Chung Văn Thành mở rộng vòng tay, Du Ân bước tới, hai người nhẹ nhàng ôm nhau.

Chung Văn Thành không kìm được mà ôm cô vào lòng: “Du Ân, nếu có thể, anh rất muốn ôm em vào lòng mãi không buông như thế này.”

“Em biết không, anh thích em, rất nhiều.”

Chung Văn Thành không biết mình bị làm sao, sau khi nói quan hệ bạn trai bạn gái trên danh nghĩa kết thúc, anh ấy lại không nhịn được mà bày tỏ với cô.

Nhìn rất mâu thuần, nhưng nó cũng đại diện cho nỗi đau tột cùng trong lòng anh ấy.

Anh ấy muốn có cô, nhưng anh ấy không muốn cô không hạnh phúc.

Ngay lúc Du Ân còn chưa biết nói gì thì một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên sau lưng hai người: “Buông cô ấy ra!”

Du Ân sững người, đó là giọng của Phó Đình Viễn.

Du Ân đang muốn thoát khỏi vòng tay của Chung Văn Thành thì nghe thấy Chung Văn Thành nói bên tai: “Đừng nói với anh ta là chúng ta đã kết thúc, anh muốn anh ta sốt ruột vì em, hoảng hốt vì em, để anh ta nếm trải mùi vị đau khổ trong tình yêu.”

Chỉ có như vậy, mới không uổng phí những đau đớn mà trước đó Du Ân đã phải chịu đựng trong tình yêu.

Chung Văn Thành nói xong thì buông cô ra, nhưng tay đặt lên vai cô, ôm cô quay lại nhìn Phó Đình Viễn với vẻ mặt u ám.

Phó Đình Viễn đưa Du Ân tới nơi thì về nhà, sau khi bật đèn nhìn ngôi nhà quạnh quẽ.

Anh lập tức hối hận vì không đến nhà Tô Ngưng để ăn uống cùng bọn họ, ở nhà một mình khiến anh luôn có cảm giác chỉ có một mình mình trong căn phòng trống trải.

Sau khi tắm xong, anh nhận được tin nhắn Dịch Thận Chi gửi tới nhóm: “Lão Phó, Du Ân thật sự là con gái của Diệp Văn à?”

Dịch Thận Chi còn gửi thêm gói biểu cảm kinh ngạc, có thể thấy rằng sự việc này cũng khiến bọn họ kinh ngạc không ít.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play