Chương 407

“Ờ cũng muốn nhỏ tiếng chút, nhưng tớ không thể kiềm chế được bản thân.” Tô Ngưng nói xong lại bật cười. Du Ân đành phải xin một ly sâm panh từ người phục vụ đưa cho ‘Tô Ngưng, dùng đồ uống chặn tiếng cười của cô ấy lại.

Tuy nhiên, trong lòng Du Ân cũng sảng khoái vì trút được giận. Nữ diễn viên áo xanh lam kia rõ ràng là bị Thẩm Dao châm ngòi đến làm nhục cô, sau khi ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo thì chắc chắn sẽ đi kể hết cho.

Thẩm Dao.

Kế hoạch làm bẽ mặt cô của Thẩm Dao không thành, nhưng ngược lại biết được bộ đồ và trang sức của cô có giá trị xa xỉ thì nhất định sẽ tức chết.

“Chuyện gì mà cười vui thế?” Không biết từ khi nào, Phó Đình Viễn đã đi tới trước mặt các cô.

Đêm nay anh mặc một bộ vest đen, nghiêm nghị và lịch lãm.

Trên bữa tối có đủ nam diễn viên già, trung, trẻ, cũng như một loạt tiểu thịt tươi mới vào có lưu lượng lại đẹp trai, anh vẫn chói sáng và nổi bật.

Du Ân muốn kéo Tô Ngưng bảo cô ấy đừng nói cho Phó Đình Viễn chuyện vừa xảy ra, nhưng đã quá muộn. Tô Ngưng đã lanh mồm lanh miệng kể cho Phó Đình Viễn nghe chuyện vừa xảy ra.

Sau khi nói xong, Tô Ngưng lại thổi phồng Du Ân: “Anh nói xem có phải Du Ân đáp trả tuyệt vời lắm không?”

Du Ân xấu hổ muốn đưa tay lên che mặt. Anh mắt Phó Đình Viễn rơi vào khuôn mặt trắng như sứ của cô, rất ủng hộ: “Đối với loại người chuyên gây chuyện thị phi thế này, nên đáp trả thật cứng rắn.”

Sau khi Phó Đình Viễn nói xong lại hỏi Du Ân và Tô Ngưng: “Có phải cô ta có vai diễn trong “Truyền kỳ Dung Phi”

không?”

Tô Ngưng gật đầu nói: “Hình như là vậy.”

Trước đó, ekip của Thôi Thiên Tường phụ trách casting.

Phó đạo diễn kia vô cùng háo sắc, nữ diễn viên mặc váy xanh hẳn đã câu kết với phó đạo diễn rồi. Dưới sự nhắc nhở của Phó Đình Viễn, Tô Ngưng và Du Ân đều nhớ ra, có vẻ như cô ta thực sự có một vai nào đó.

Sau khi tiếp nhận, Chung Văn Thành không thay thế cô ta đơn giản chỉ là vì anh ấy cảm thấy đó không phải là một vai đặc biệt quan trọng gì, không ảnh hưởng đến toàn cục.

Nhưng không ngờ lúc này bản thân cô ta lại đến trêu chọc Du Ân, đụng phải họng súng của Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn lạnh lùng cau mày nói: “Tôi bảo Chu Mi thông báo cho cô ta, vai diễn của cô ta đã bị hủy bỏ.”

‘Tô Ngưng vui vẻ tán thưởng Phó Đình Viễn: “Uầy, khí phách.”

Du Ân trừng mắt nhìn Tô Ngưng. Cô ấy đang làm gì vậy, làm gì lại khen Phó Đình Viễn như vậy? Cứ hệt như Phó Đình Viễn đang bảo vệ cô không bằng.

Phó Đình Viễn nhìn ra suy tư của cô, nói thẳng: “Em trừng Tô Ngưng làm gì?”

Khi Du Ân nhìn sang, anh nói: “Tôi chỉ đang bảo vệ em.”

Du Ân: “…

‘Tô Ngưng không kìm lòng được, lại che miệng cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play