Trì Hoài chớp chớp mắt, quay đầu, nhìn theo ánh mắt Lâm Dật.
Bọn hắn nói chuyện rôm rả cả một quãng đường, bây giờ đến phòng thi số 8301, có một cậu nam sinh ở dãy cuối gần tường đang nằm úp mặt xuống bàn, mặc một chiếc áo sơ mi sọc dọc và bên trong là chiếc áo len màu nâu vàng.
Đó là cậu trai trên bức ảnh, cũng là người hắn nói "Bình hoa di động không hoạt động được". Ơ hay, đúng là có duyên phận, vậy mà lại được phân cùng một phòng thi.
"Nhìn đi, anh cậu không cần làm gì cả khí thế cũng đủ đánh vung cậu ta một trăm tám mươi con phố." Trì Hoài vỗ tay bốp một cái, nhìn Lâm Dật cười, xoay người đi vào phòng học.
Vốn các bạn học đang nhìn trộm xung quanh Phương Du ngẩng đầu lên, từ trong đám người có người hít một tiếng, "Wow, lại một anh đẹp trai nữa, Alpha, trời ơi!"
Lời nói này trong nội tâm Trì Hoài rất thoải mái, hắn khiêu mi quay đầu lại, nhìn các bạn học wink (nháy mắt) một cái, nhắm trúng một bạn học Omega đến đỏ cả mặt. Vốn là đi từ cửa trước lớp học ra cửa sau, bất ngờ tạo cho Trì đại thiếu gia cảm giác như minh tinh đi trên thảm đỏ vậy.
Trì Hoài đứng nghiêm ở bàn bên cạnh, hắn nhạy cảm bắt lấy Pheromone nhàn nhạt trên người đối phương, hương thơm man mát lành lạnh của cây gỗ mộc hương, diện mạo này với trong ảnh giống hệt nhau, dễ làm cho người ta cảm giác gây nghiện.
Đối phương là Alpha.
"Này, dậy đi."Trì Hoài gõ bàn, "Bạn học dậy đi, cậu ngồi nhầm chỗ rồi, đây là chỗ của tôi."
Gọi cả buổi, cuối cùng người trên bàn cũng nhúc nhích, sau đó mới chậm rãi ngẩng đầu lên.
Trên vầng trán trắng nõn hiện lên một vệt đỏ, cau mày, khoé mắt cụp xuống, hai má có hơi múp của em bé căng lên, thần sắc giận dỗi, giống như một con mèo Ba Tư đang xù lông không được dỗ nhẹ nhàng.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Trì Hoài về Phương Du.
Phương Du rất ghét lúc đang ngủ say bị người khác đánh thức, cậu trầm mặc đánh giá nam sinh trước mặt.
Lông mày sắc sảo, hốc mắt sâu, sống mũi cao, ngũ quan rất hài hòa, trên khuôn mặt đậm chất xã hội đen như vậy lại sinh thêm một đôi mắt đào hoa, lập tức đem khuôn mặt lạnh lùng kia vẽ thành nhiều kiểu, khoé mắt hơi nhếch lên, lại phối hợp với nụ cười thập phần muốn ăn đòn của hắn khiến người xem nhịn không được muốn đấm một phát.
Trì Hoài giật mình, hắn nhanh chóng ngả người về phía sau, lảo đảo khó khăn né tránh vài bước, còn chưa kịp thở lại được một đấm đuổi theo, từng chiêu tàn nhẫn, tất cả đều nhắm đến mặt hắn.
"Này, không, bạn học, sao cậu lại nóng tính vậy chứ?" Trì Hoài liên tiếp lùi về sau, hắn một bên né một bên nói.
Phương Du mím chặt môi mỏng, trên mặt viết đầy "Vô cùng khó chịu", cậu trầm mặc không nói lời nào, chỉ từng quyền từng quyền nhắm đến Trì Hoài chào hỏi.
Trì Hoài né một hồi cũng khó chịu, thân là đỉnh cấp Alpha, từ nhỏ chính là nhân trung long phượng, khi nào lại chật vật như vậy? Trì Hoài giơ tay chặn được một đấm của Phương Du, híp mắt, "Cậu muốn đánh nhau đúng không, hôm nay anh sẽ chơi với cậu một chút."
Hai người rất nhanh đã quay ra đánh đấm, cái bàn bị va vào "Rầm rầm" kêu lên.
Các bạn học trong lớp ngẩn cả người, chuyện gì vậy, hai anh đẹp trai vừa gặp mặt đã múc nhau rồi? Ở cái tuổi không quá lớn này rất thích hợp để hít drama, mọi người kìm nén không được sự tò mò mà rục rịch không ít, nhao nhao vây xem trận chiến, có người còn cố gắng reo hò.
Hai vị Alpha đánh thẳng bất phân thắng bại, liền nghe thấy từ cửa phòng học một tiếng sư tử Hà Đông gầm rú, "Các cậu làm cái trò gì vậy?"
Âm thanh này tràn đầy tức giận, tựa hồ chấn động cả toả nhà đều rung chuyển yếu ớt, tiếng hò hét lập tức dừng lại, Trì Hoài sợ tới mức bàn tay đang nắm cổ áo Phương Du run lên, nắm đấm hướng tới Trì Hoài cũng dừng giữa không trung, tất cả mọi người đầu đều "quay ngoắt" về phía cửa.
Chỉ thấy dáng người to lớn, nam nhân nước da ngăm đen đi vào lớp học, mặc áo khoác da vào nâu, dưới tay kẹp túi đựng bài thi, đầu đinh, mắt trừng lớn, toàn thân lộ ra cảm giác như đại ca xã hội, vẫn là loại dây truyền vàng lớn, đại ca với cái răng vàng to.
Người đàn ông duỗi cánh tay chỉ vào Trì Hoài Phương Du, "Hai em đang làm gì vậy? Sư tử đực tranh giành lãnh địa hay con kiến tranh giành miếng cơm? Hai A ở trong lớp học đánh nhau ẩu đả, nhìn xem có đủ chỗ duỗi tay không? Có muốn tôi đang ký cho vào phòng tập Teakondo(1) của trường không?"
(1)Taekwondo, còn được viết là Tae Kwon Do hay Taekwon-Do (Hangul: 태권도, Hanja: 跆拳道, Hán-Việt: Đài Quyền Đạo) là Quốc võ của Hàn Quốc và là loại hình võ đạo (mudo) thường được tập luyện nhiều nhất của người dân nước này. Đây cũng là một trong những môn thể thao phổ biến nhất trên thế giới. Wikipedia
Nói xong, lại chỉ về phía Lâm Dật đang ngồi khoanh chân trên bàn xem kịch vui, "Cậu! Khoanh chân ngồi trên đó làm gì? Đang tổ chức tỷ võ chọn rể à? Ai chiến thắng trong hai người họ sẽ làm bạn trai cậu phải không? Có muốn tôi đem một cái tú cầu đến không? Có thể bây giờ ném tú cầu luôn được rồi?
Các bạn học vây xem nghe đến vui vẻ, cười vang lên, nam nhân trợn to hai mắt, "Cười cái gì! Còn các em nữa!Đến xem Omega tổ chức tỷ võ chọn rể à? Có muốn tôi cho thêm cái ghế đẩu với ít hạt dưa cho các em không hả?
Sau tiếng gầm xuống này, tất cả mọi người đều ngậm miệng, Lâm Dật nhảy xuống khỏi bàn, đi xem các bạn học xem kịch chuồn ra khỏi phòng học để kiểm tra số ghế thi.
"Hai em làm sao vậy? Nằm đè lên nhau thoải mái thế à?" Nam nhân đặt túi đựng bài thi lên bàn, nhìn Trì Hoài với Phương Du vẫn nằm trên mặt đất.
Trì Hoài buông cổ áo Phương Du ra, đứng dậy khỏi người cậu, đưa hai tay lên đầu, lè lưỡi nói: "Thưa thầy, em sai rồi."
"Phắn ra ngoài xem số ghế thi của các cậu!" Nam nhân dồn hết khí đan điền gầm lên một tiếng.
Phương Du từ dưới đất đứng lên, không nói một lời đi ra ngoài, Trì Hoài theo sát phía sau, hai người một trước một sau ra khỏi phòng học.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT