Duẫn Đông Minh vừa dứt lời, An Thừa Lâm và Tề Tĩnh liền trố mắt nhìn nhau, kinh ngạc.

Bọn họ rất vui vẻ yên tâm khi An Ca có việc bản thân thích làm, cũng cho là hắn vẫn còn đang trong giai đoạn tìm hiểu học hỏi.

Cho nên trước tiên để An Ca tới phòng AUM để học hỏi kinh nghiệm.

Nhưng mà cùng lập quỹ đầu tư với Duẫn Nam? An Ca có thể làm được không?

Hai ông bà vội vàng lắc đầu, “Duẫn lão tiên sinh quá đề cao Tiểu Ca rồi, tuổi còn nhỏ ít kinh nghiệm, sợ là sẽ phụ lòng mong đợi của ngài.”

An Ca cũng không ngờ được, hắn đúng là để lộ ra một chút với Duẫn Đông Minh trước, cũng biết ông sẽ lấy ghi chép trao đổi hôm đó về nghiên cứu.

Nhưng chỉ dựa vào một lần chơi trò đổi chác này, lại tin tưởng muốn cùng lập quỹ đầu tư chung?

An Ca nghi ngờ trong lòng, không biết Duẫn Đông Minh có ý gì khác hay không.

Hắn cười từ chối, “Ngài quả thật đã đề cao cháu rồi, cháu tin tưởng ngoại trừ cháu, còn rất nhiều đối tượng hợp tác khác thích hợp với Duẫn Nam tiên sinh hơn.”

“Có thì có.” Duẫn Đông Minh cười sâu xa, “Nhưng không có xuất thân danh giá như An tiểu thiếu gia, cùng là nhân vật có địa vị khiến người ta chú ý.”

“Con trai của tiểu cổ thần, con trai độc nhất của An gia, hơn nữa cộng thêm danh tiếng của Lục tổng, ta tin tưởng có thể khiến cho lần hợp tác này mạnh như vũ bão, đánh một tiếng nổ vang.”

Danh tiếng, xuất thân, cùng với gia thế sẽ mang tới mạng giao thiệp và sự chú ý của xã hội, đều là gia tăng thêm phần uy tín.

Mà ba cái tên của bọn họ ước chừng xếp chung một chỗ, là có thể trở thành một phe cực mạnh cạnh tranh trên thị trường.

An Thừa Lâm biết, Tề Tĩnh cũng biết.

Quả thật có thể hợp tác với Duẫn Đông Minh là một cơ hội hiếm có, đối với tương lai phát triển của An Ca cũng rất tốt.

Nhưng hai người lo lắng không biết An Ca có làm nổi hay không.

Ánh mắt do dự nhìn An Ca, không biết làm sao, “Tiểu Ca nhà chúng tôi, có thể làm được không?”

Duẫn Đông Minh haha cười nói, “Thừa sức, hai người còn chưa biết khả năng của con trai mình đâu!”

“Tôi không phải đơn giản chỉ vì cần danh tiếng mới chọn An tiểu thiếu gia.

Tôi làm đầu tư nửa cuộc đời, con mắt nhìn người chưa bao giờ sai.

Tiểu thiếu gia nhà hai người rất có thiên phú về phương diện này.

Cái mà cậu ta thiếu chính là cơ hội và hoàn cảnh! Tôi tin chắc không bao lâu, danh tiếng của An Ca có thể phất lên trong giới đầu tư.”

An Thừa Lâm và Tề Tĩnh nhìn nhau, tựa như biết trong lòng đối phương nghĩ gì, cười với nhau một cái, sau đó quay qua nhìn An Ca.

Tề Tĩnh dịu dàng hỏi, “Tiểu Ca, chuyện này ba mẹ không thể quyết định thay con được.

Cho dù có đồng ý hay từ chối, ba mẹ đều ủng hộ con.”

Bọn họ hiểu, đây tuy là cơ hội rất tốt để cho An Ca trải nghiệm, nhưng quyền quyết định vẫn là của An Ca.

An Ca nhìn một vòng mọi người, Duẫn Nam sau khi nói về đề tài này, ánh mắt vẫn luôn nhìn hắn, tựa như đang chờ đợi.

Lục Phong vẫn nghiêm túc trầm ổn như thường, nhưng ngược lại có thể khiến người ta yên tâm.

Mà Duẫn Đông Minh thì nhìn hắn với đôi mắt đục ngầu nhưng ánh mắt sáng ngời, hỏi, “Thế nào tiểu thiếu gia, có dám theo ta không?”

An Ca suy nghĩ một hồi, nói, “Để cháu về suy nghĩ thêm, được không ạ?”

Duẫn Đông Minh cởi mở nói, “Dĩ nhiên có thể! Ngày mai ta sẽ thảo một bản hợp đồng cùng tình hình phát triển của ngân sách này gửi cho An thiếu gia xem thử, sau đó rồi quyết định.”

An Ca nói, “Cám ơn Duẫn lão tiên sinh.”



Bữa tối kết thúc, ba người An gia cùng Lục Phong cám ơn Duẫn gia tiếp đãi, cùng ra về.

An Ca không đi xe, lúc An Thừa Lâm định gọi tài xế đưa An Ca về nhà thì Lục Phong cười nói, “Đường về nhà cháu cũng vừa lúc thuận đường, để cháu chở An Ca về.”

An Thừa Lâm và Lục Phong cũng từng gặp mấy lần, trong lòng ông luôn bội phục cậu tổng tài trẻ tuổi này.

Cũng vừa muốn An Ca sau này có cơ hội hợp tác, liền không khách sáo đồng ý.

An Ca cũng vừa muốn để hai ông bà về nhà nghỉ ngơi sớm, nên leo lên xe Lục Phong.

Kết quả vừa lên xe, Lục Phong đã hừ cười không rõ ý nói, “Giá trị lợi dụng của An thiếu gia đúng là rất cao.”

An Ca đã quen cái kiểu quái gở của Lục Phong, nhìn phong cảnh bên ngoài xe, bĩu môi nói, “Lục tổng lại có ý gì nữa?”

Lục Phong xùy một tiếng, “Cuối tuần trước, một người bạn của Đới Nhã đã làm công ty của Cố Sâm chạm mức giới hạn lần hai, khiến Viễn Đằng tăng giá trị lên 8%, cậu tính xem, cậu đã mang về cho Cố gia bao nhiêu tài sản rồi? Mà bây giờ còn được Duẫn lão tiên sinh để mắt tới, muốn để cậu hoàn thành sự nghiệp cho con trai ông ta.

Thủ đoạn của mấy nhân sĩ nhà giàu các cậu, thật làm cho tôi bội phục.”

Không biết là mang ý châm chọc hay khích bác nữa.

An Ca nghe mà trong lòng thấy không thoải mái.

Tuy nói cuộc hôn nhân của hắn và Cố Sâm là cả hai bên cùng có lợi, nhưng hai hôm trước Đới Nhã thân thiết và nhiệt tình với hắn là có thật.

Cũng thấy Đới Nhã xem hắn là con trai mà đối xử, thậm chí làm hắn phải suy nghĩ, sau này ly dị rồi làm sao đối mặt với bà đây.

Mà lúc Đới Nhã đăng hình hai người lên, chắc chắn không phải là xào CP cái gì.

Hắn cũng chẳng muốn giải thích với Lục Phong, chẳng qua chỉ cười khẽ, phản bác, “An gia chúng tôi cũng được lợi mà? Hạng mục xây resort của An thị càng ngày càng thuận lợi, số lượng thương gia tham gia đấu thầu cũng từ năm mươi nhà, bây giờ đã thành hơn hai trăm nhà rồi.

An thị không chỉ có thể lựa chọn những xí nghiệp và thương gia tốt, còn có thể kiếm được bao nhiêu tiền, đây cũng là Cố gia mang đến cho chúng tôi, không phải à?”

Lục Phong hơi nheo mắt lại, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Từ sau lần gặp mặt ở quán cà phê, An Ca luôn vì chuyện ngày trước mà chột dạ, luôn tỏ ra yếu thế hơn khi ở trước mặt hắn.

Giống như một đứa em làm sai, tùy ý để học trưởng trách mắng vậy.

Vì thế trong khoảng thời gian này, hắn ở trước mặt An Ca luôn không tự chủ nặng giọng hơn.

Hôm nay, đây là lần đầu tiên An Ca nói chuyện với hắn cương quyết như vậy.

Tròng đen của hắn thu nhỏ lại, giọng đè thấp hơn, nói, “Hôn nhân còn phải lợi dụng, còn dùng tới kiêu ngạo như thế, An thiếu gia đúng là trưởng thành rồi.”

Không còn là đứa trẻ khi thích ai liền lỗ mãng mặc kệ mọi thứ, vung tiền theo đuổi nữa.

An Ca học theo giọng điệu quái gở của hắn, “Người trưởng thành rồi, cũng phải lấy lợi ích làm ưu tiên.

Cơ mà, hạng mục của Duẫn lão tiên sinh, tại sao Lục tổng cũng muốn tham dự vậy? Cũng không phải là vì để hoàn thành sự nghiệp cho con trai ông ta chứ?”

Lại là một chuỗi câu hỏi chất vấn mạnh mẽ, Lục Phong nóng giận đạp thắng xe.

Thân thể An Ca theo quán tính đưa người về trước rồi bật lại, đầu đụng vào lưng ghế, hắn che đầu hỏi, “Anh làm gì vậy?! Nguy hiểm lắm có biết không!”

Trong lòng thì kinh ngạc: Lục Phong luôn trầm ổn sao lại đột nhiên tức giận vậy? May là đêm khuya đường vắng xe, nếu không lại có sự kiện một loạt xe đâm vào đuôi xe rồi.

Lục Phong mang sự tức giận rõ ràng trong ánh mắt nhìn An Ca, giọng kiềm chế nói, “Tôi là, tôi là…”

Hắn là vì nghe Duẫn Đông Minh nói hạng mục này sẽ để An Ca tham dự, cho nên liền đồng ý không giải thích được.

Sau mấy giây, Lục Phong trở về trạng thái lạnh lùng, nhìn về phía trước tiếp tục lái, trầm trầm nói, “Tôi chỉ là mấy năm qua luôn hợp tác với Duẫn Đông Minh, nên theo thói quen nhận lời thôi.”

An Ca: …

Không khí trong xe trở nên yên tĩnh, yên tĩnh một cách lúng túng.

Trong đầu An Ca nghĩ, nếu sớm biết sẽ cãi vã với Lục Phong, hắn đã bảo ba kêu tài xế đưa mình về rồi.

Hơn nữa thái độ luôn nhắm vào hắn của Lục Phong, hắn cũng không thể nào vui vẻ nhận lời hợp tác với Duẫn Đông Minh được.

Lục Phong mở miệng phá vỡ sự im lặng, “Cậu và Cố Sâm còn bao lâu thì tới hạn?”

An Ca không hiểu, “Hạn gì?”

Lục Phong cắn răng nhắc nhở, “Hợp.đồng!”

Vẫn là kiểu giọng điệu quái gở.

An Ca: “… Cái này không cần anh quan tâm tới.”

Lục Phong xùy một tiếng, nói, “Hợp tác với Duẫn Nam quả thật là một cơ hội phát triển tốt cho cậu, nhưng quan hệ nhà họ Duẫn phức tạp, cậu coi chừng bị cuốn vào.”

An Ca: “Tôi còn chưa nói là sẽ đồng ý hợp tác.”

Lục Phong: “Duẫn Đông Minh rót vốn một tỷ cho dự án này.”

An Ca:!

Lục Phong: “Dollar Mỹ.”

An Ca:!!!

Hắn động lòng.

Hắn đã lâu không vận hành số tiền từ mấy trăm triệu tới mấy tỷ.

Rất nhớ khoảnh khắc căng thẳng nhìn vào những con số lên xuống, cảm giác thao túng thị trường.

Hắn do dự về chuyện hợp tác này, chủ yếu vẫn là vì hai nhân vật Duẫn Nam và Lục Phong, hai người sẽ khiến hắn đắc tội với Cố Sâm trong tình tiết truyện.

Nhưng suy nghĩ một hồi, hắn cũng sẽ không xảy ra quan hệ với bất cứ ai, càng không ngoại tình trong lúc còn thời hạn hợp đồng, hoàn toàn không cần lo lắng tới tình tiết truyện.

Nghĩ ngược lại, cho dù vì cái này đắc tội với Cố Sâm, Cố Sâm kết thúc hợp đồng hôn nhân trước thời hạn, tạo thành món nợ to lớn An Thừa Lâm phải gồng gánh.

Thì bây giờ hắn hợp tác với Duẫn Đông Minh, ông lão chỉ có nhúc nhích một đầu ngón tay đã chi được cả tỷ dollar Mỹ, hắn còn sợ không trả nổi tiền nợ cho ba hắn sao?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play