Khi Tết Nguyên đán, trường học đã sớm nghỉ, Lâm Tử Nhiên về nhà chuẩn bị đón tết.
Hôm nay cậu bớt thời giờ đi dạo chợ, nơi nơi đều là biển người tấp nập, có bầu không khí tết, cậu cầm danh sách đồ vật mà ba mẹ muốn mua, sau đó mua một đống đồ ăn vặt cho mình, lúc này mới gọi xe trở về, sắp xếp xong mọi thứ.
Lại nói, bộ phim cậu đóng cùng Quý Sâm chiếu ngay mùng 1 tết, sớm bắt đầu quảng bá phim. Tiết mục mừng giao thừa năm nay đang là tiêu điểm chính, trên các trang web lớn, số người xếp hàng chờ còn rất lâu.
Nghĩ đến đây tâm tình có chút chờ mong, may mà cậu sớm mua vé xem phim, nếu chờ đến hôm nay, e rằng cũng không mua được.
Tuy rằng trước đó cũng xem qua, nhưng nghĩ tới cùng Quý Sâm đơn độc đi xem một lần, như vậy mới có không khí hẹn hò...
Lâm Tử Nhiên gửi tin nhắn cho Quý Sâm: “Tám giờ tối xem phim, anh đến nhà đón em nha.”
Quý Sâm rất nhanh gửi tin: “Được.”
Lâm Tử Nhiên đặt điện thoại xuống bắt đầu rửa rau, giúp baba nấu ăn, buổi tối Lâm baba triển khai trù nghệ nấu một bàn đồ ăn, gia đình hòa thuận vui vẻ.
Sau bữa tối, mẹ Lâm thu dọn bát đũa, Lâm Tử Nhiên cười nói: “Con ra ngoài đây, buổi tối ra ngoài xem phim.”
Ba Lâm lập tức hưng phấn nói: “Bộ phim con đóng đó hả? Được, ba và con cùng đi! Ba cũng muốn xem!”
Lâm Tử Nhiên: “….”
Mẹ Lâm vội nhéo ông một cái, cười ha hả nói: “Đừng có lộn xộn.”
Ba Lâm: “……”
Mẹ Lâm nói với Lâm Tử Nhiên: “Đi cùng Quý Sâm hử? Chú ý an toàn, đi sớm về sớm.”
Lâm Tử Nhiên gật đầu như gà con mổ thóc.
Nói xong liền trở về thu dọn phòng.
Ba Lâm nhìn con trai rời đi, tâm trạng tụt dốc, ông cũng muốn đi xem phim, đây là bộ phim đầu tiên của con trai, nhưng trong lòng nó chỉ có bạn trai thôi, cũng không chịu bồi ông đi.
Mẹ Lâm thập phần vô ngữ, chỉ chỉ đầu ông chồng: “Nghĩ cái gì đấy? Tuổi bao lớn rồi mà còn muốn con trai bồi đi xem? Em biết anh muốn xem nên đã mua vé, hai chúng ta cùng đi xem.”
Ba Lâm sửng sốt, tức khắc khuôn mặt giãn ra, cười nói: “Vẫn là lão bà suy xét thấu đáo, chúng ta chờ tụi nó ra ngoài thì sẽ không đụng phải nó.”
Mẹ Lâm nở nụ cười vui mừng: “Đúng vậy.”
………………
Lâm Tử Nhiên vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy xe của Quý Sâm đậu ở cửa, lập tức chạy chậm qua đó, điều hòa trong xe rất ấm, cậu cởi khăn quàng cổ và găng tay, cong mắt cười nói với Quý Sâm: “Chúng ta xuất phát thôi!”
Quý Sâm mỉm cười gật đầu.
Ngày đầu năm mới có nhiều người ra ngoài xem phim, cả hai sợ bị nhận ra nên chờ khi mở ánh đèn led mới lét lút vào rạp chiếu phim ngồi dựa vào một góc.
Bộ phim đã qua phần mở đầu, người đến xem phim đông đúc.
Một đoạn hình ảnh tuyệt đẹp nối tiếp màn ảnh, dừng lại trước một tòa cung điện nguy nga hùng vĩ.
Rất nhanh cậu lên sân khấu!
Đây là lần đầu tiên cậu đóng phim điện ảnh, còn là chế tác lớn, Lâm Tử Nhiên tâm tình kích động xem rất nhập tâm.
Hiệu ứng và hình ảnh bộ phim rất đẹp, đây cũng là chỗ Cố đạo am hiểu, hơn nữa ông ấy điều chỉnh góc quay diễn viên rất đẹp... Lâm Tử Nhiên nhìn chính mình lên sân khấu, lúc diễn không cảm giác gì nhưng đưa ra thành phẩm hiệu quả thật sự rất tốt, cậu bị chính bản thân mình mê hoặc!
Tình tiết cốt truyện chặt chẽ, diễn biến nhanh, Quý Sâm thân là nam chính cũng tới lúc lên sân khấu.
Xét về ngoại hình, Quý Sâm hoàn mỹ không tì vết, hơn nữa thân là cao thủ đứng đầu, cảnh võ thuật kia đánh đến lưu loát nước chảy mây trôi, khiến người xem không kịp nhìn.
Đẹp trai ngầu lòi!
Lâm Tử Nhiên hai mắt tỏa sáng, vô cùng chuyên chú, bỗng cảm thấy trên tay hơi nóng lên, Quý Sâm nắm lấy tay cậu, ghé sát bên tai cậu nhẹ giọng cười khẽ: “Anh có đẹp không?”
Lâm Tử Nhiên gật đầu thật mạnh, đẹp đẹp đẹp!
Trong bóng tối, đôi mắt Quý Sâm phản chiếu ánh sáng trên màn ảnh, khóe môi nở nụ cười, trầm giọng nói: “Đẹp thế nào, là đẹp nhất mà em từng thấy sao?”
Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ chưa đến mức đó, NPC tùy tiện trong game đều rất đẹp, nhưng ngoài đời người đẹp như Quý Sâm rất hiếm gặp, hơn nữa thời điểm này đồ ngu mới nói ‘không đẹp’ ? Đương nhiên dỗ bạn trai vui vẻ mới là quan trọng!
Thấy cậu nói cho có lệ, Quý Sâm duỗi tay kéo Lâm Tử Nhiên vào lòng, khẽ cười bên tai cậu: “Nghĩ một đằng nói một nẻo, lúc em ở trong game nhìn ai cũng thấy đẹp, thấy ai cũng thích.”
Sắc mặt Lâm Tử Nhiên đỏ bừng, anh lại thế rồi, đang tốt nhắc chuyện cũ làm gì!
Hơn nữa, cậu chỉ nhất thời phạm sai lầm thôi...
Lâm Tử Nhiên bị Quý Sâm ôm vào lòng, bên tai là hơi thở ấm áp của người đàn ông, tròng mắt xoay chuyển, nghiêm trang nói: “Đó đều là anh, cho nên anh là đẹp nhất!”
Ngón tay Quý Sâm lướt qua lòng bàn tay cậu, ý vị thâm trường nhìn vẻ mặt khẩn trương của Lâm Tử Nhiên.
Đang muốn nói chuyện thì cô gái ngồi hàng ghế trước đứng dậy, đại khái là muốn đi toilet.
Biểu cảm của Lâm Tử Nhiên thay đổi, lập tức đẩy Quý Sâm ra ngồi nghiêm chỉnh.
May quá may quá, không bị phát hiện.
Chờ cô gái nhỏ rời đi, Lâm Tử Nhiên rút tay mình về, quyết định bảo trì khoảng cách với Quý Sâm, tập trung xem phim.
Kỳ thực trong lòng vẫn có chút khẩn trương.
Cậu phát hiện từ khi chơi cái trò chơi rác rưởi kia, Quý Sâm ngày càng trở nên không đứng đắn, thường xuyên muốn thân mật, anh chú ý một chút đi! Bây giờ chúng ta là nhân vật của công chúng đó? Ở nơi công cộng, ôm ôm ấp ấp được sao?
Chẳng lẽ anh muốn cứ như vậy mà come out?
Quý Sâm cười nhẹ, khóe môi cong lên, không làm phiền cậu nữa quay đầu lại xem phim.
Hai tiếng trôi qua thật nhanh, những người phía trước lần lượt rời đi, hai người họ đứng lên lén rời rạp chiếu phim.
Quý Sâm đưa Lâm Tử Nhiên về nhà, hôn cậu trước cửa nhà rồi mới thả cậu về.
………………
Tự nhiên đón Tết ở nhà mình, từ hôm xem phim xong cả hai chưa hẹn hò.
Lâm Tử Nhiên ở nhà hoài cũng không hề cảm thấy nhàm chán, bởi vì lướt web là cội nguồn khiến cậu vui vẻ!
Không ngoài dự liệu, bộ phim này hot xình xịch.
Lâm Tử Nhiên cũng hot theo, phấn CP cậu và Quý Sâm lập tức che trời lấp đất, khắp nơi đều có, chẳng những có đồng nhân văn mà còn có truyện tranh và truyện H... Mỗi ngày Lâm Tử Nhiên đều dùng nick phụ lướt Weibo, thật sự rất vui, võng hữu thú vị có thể mang đến rất nhiều thức ăn tinh thần.
Hôm nay cậu xem một chương truyện viết về đồng nhân của cậu và Quý Sâm, có thịt ngon bá cháy, tuy rằng miêu tả mơ hồ nhưng thập phần hương diễm. Lâm Tử Nhiên xem mà tâm tình mênh mông, lúc đầu xem còn hơi ngượng ngùng, dường như bản thân làm việc gì không trong sáng… Bọn họ chưa chơi qua kiểu đa dạng như thế này trong game bao giờ.
Tác giả viết bộ truyện này chắc chắn không biết, chẳng những diễn viên không chỉ đọc mà còn like bài cho cô nàng.
Sau khi đọc xong, Lâm Tử Nhiên có chút chân tình thực cảm, tỏ vẻ tác giả viết tốt, mong chờ lần sau.
Tắt điện thoại, trong mắt Lâm Tử Nhiên thoáng qua một tia hốt hoảng.
Nhớ tới trong game bản thân cậu cũng không biết những NPC đó là Quý Sâm sắm vai, bị cốt truyện ảnh hưởng cậu luôn CP với người khác, kết quả CP lần nào cũng BE, không có cặp đôi nào thành.
Khi đó có cảm giác như gặp quỷ, chẳng lẽ chính mình không thích hợp mở CP? Diễn lần nào là chia tay lần đó, như ma chú bao phủ lấy cậu!
Bây giờ nghĩ lại, không phải, rõ ràng là cách mở không đúng!
Hiện giờ CP giữa mình và Quý Sâm ngọt ngào HE... Có thể thấy trọng điểm mở CP đúng nhân vật.
Nếu sai...
Tự nhiên làm thế nào cũng không được.
Đều do kịch bản sai lầm!
Thôi thôi, không trách được ai, hãy cứ là chính mình, ít nhất bảo hiểm!
Bởi vì độ hot, Lâm Tử Nhiên nhiều thêm vài trăm vạn fans, lượt bình luận dần tăng lên, tuy có chút atifans nhưng đại đa số võng hữu đều rất đáng yêu, đủ kiểu khen ngợi cậu mỹ nhan thịnh thế, còn muốn cậu phát đường... Ngay cả mấy tấm hình ngây ngô trước kia của cậu cũng không buông tha.
Lâm Tử Nhiên thật sự trải nghiệm cảm giác hot, được phủng lên tầng mây nhưng không dám tùy tiện.
Thành thật yên lặng quan sát.
Vài ngày sau.
Quý Sâm hẹn Lâm Tử Nhiên ra ngoài hẹn hò.
Hai người ngồi đối diện nhau, Quý Sâm cầm menu gọi món, chọn món xong ngẩng đầu lên nhìn thấy Lâm Tử Nhiên vẫn đang cúi đầu xem điện thoại, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn cái nào; tức khắc có chút bất đắc dĩ, quơ quơ tay trước mặt Lâm Tử Nhiên, nói: “Thích lướt điện thoại như vậy?”
Lâm Tử Nhiên không có mặt mũi nói chính mình đang xoát CP, ho nhẹ: “A, tùy tiện nhìn ấy mà..”
Nói xong tiếp tục cúi đầu lướt web.
Quả thực nghiện!
Các võng hữu đều thảo luận về cậu và Quý Sâm!
Tuy không phải chính thức come out, nhưng loại cảm giác này cũng rất tuyệt.
Như thể cả thế giới đều chờ mong bọn họ yêu nhau vậy.
Đang lướt đột nhiên nhìn thấy hotsearch hiện ra một chữ ‘bạo’ rất nhanh chễm chệ ở đầu bảng, nhấn vào thấy, hóa ra là Quý Sâm trả lời, không nhiều lắm, chỉ có bốn chữ.
Ngươi khỏe, sư đệ.
Chiếu ngay nhân vật Lâm Tử Nhiên đóng.
Tấm ảnh này rất hot được lan truyền trên mạng, bày ra tiểu hoàng tử mỹ nhan thịnh thế thanh lãnh mỹ lệ do Lâm Tử Nhiên thủ vai, Lâm Tử Nhiên không có việc gì cũng liếm hình của mình.
Đúng rồi, Quý Sâm còn gắn tag cậu!
Chẳng qua vì gần đây người tag cậu quá nhiều, cho nên căn bản Lâm Tử Nhiên không chú ý tới, nếu không phải lên hotserch thì cậu cũng không phát hiện.
Lâm Tử Nhiên đột nhiên ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Quý Sâm, anh làm cái gì vậy?
Quý Sâm nhìn cậu thật sâu, nhướn mày cười, lời ít ý nhiều phun ra hai chữ: “Phát đường.”
Lâm Tử Nhiên: “……” Anh thật sự làm rất tốt.
Hiếm có vị thần tượng nào săn sóc như vậy.
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lâm Tử Nhiên, Quý Sâm chậm rãi mở miệng, ngữ điệu ý vị thâm trường: “Sư huynh là anh đã ra mặt, em là sư đệ không đáp lại, có phải không thích hợp hay không?”
Khuôn mặt Lâm Tử Nhiên nghiêm lại, suýt nữa quên mất cái này! Hơn nữa mặc kệ bọn họ lén lút thế nào đi nữa, mặt ngoài Quý Sâm là tiền bối, cho dù là maketing một chút, cậu cũng nên đáp lại mới đúng... Nếu không, võng hữu sẽ nghĩ như thế nào?
Đương nhiên, trong thâm tâm cậu cũng muốn đáp lại.
Lâm Tử Nhiên căng thẳng lòng bàn tay toát mồ hôi, cậu siết điện thoại, nghiêm túc lựa chọn một tấm ảnh chụp Quý Sâm, sau đó ghi một câu: Sư huynh ngươi khỏe.
@Quý Sâm, sau đó đăng bài.
Vừa đăng bài, tức khắc bên dưới share comment nhiệt tình, lập tức cùng bài viết của Quý Sâm lên hotserch.
Võng hữu hào hứng đáp lại: Cảm ơn phát đường.
Lâm Tử Nhiên quả thực như bay lên, mừng thầm, yêu đương thật kích thích.
Khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Quý Sâm thì đang nhìn Lâm Tử Nhiên.
Nhìn nhìn... Đột nhiên một bàn tay kéo cậu lại, ấn cậu vào lồng ngực mình.
Lâm Tử Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu, vành tai đỏ bừng, mơ hồ không rõ: “A, sao món ăn còn chưa bày lên.”
Quý Sâm cười nhẹ: “Nếu em đã phát đường cho võng hữu, vậy hiện tại nên đến lượt anh rồi đi?”
Nói xong trực tiếp hôn cậu.
Lâm Tử Nhiên ngẩn ra, sau đó cong mắt, ôm lấy cổ Quý Sâm.
Đó là một nụ hôn dịu dàng triền miên.
Giống như ngày thường.
*****
Đôi lời của editor: 24/6/2021 - 3/12/2022 cuối cùng mình cũng lấp hố xong bộ Nam phụ này, ngâm lâu như vậy cũng đến lúc kết thúc rồi. Thời gian tới mình sẽ dành nhiều thời gian hơn cho bản thân trong công việc cũng như học tập, nên không biết khi nào sẽ lấp hố 2 bộ Hắc động và Ác mộng.
Cảm ơn các bạn đã đồng hành chờ từng chương truyện cùng mình trong khoảng thời gian này, thật vui khi thấy comment của các bạn. Hẹn một ngày không xa mình sẽ mở hố nhé. Yêu mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT