Chương 64: Đồng loạt tiến hóa

Bốn phu nhân sau khi nghe Vương Nhất Tự kể, liền trở nên trầm mặc.

“Minh Anh tỷ...thật đáng thương...bị nhốt ở Địa ngục mấy trăm năm...” Vi Nghi xúc động nói.

“Phu quân, liệu chúng ta có thể cứu tỷ ấy ra không?” Tố Tố hỏi.

Vương Nhất Tự lắc đầu.

“Ta đã thử đủ mọi cách, nhưng tất cả đều không được. Ở những kiếp trước, ta cũng đã tìm đến những Đại đế kia, nhưng bọn hắn lại vì chuyện Thiên Ma Hoàng cũng là không giúp đỡ...”

“Vậy còn... Ngũ hành chi thể?” Phiến La hỏi.

“Càng khó...”

Vương Nhất Tự âu sầu

“Ngũ hành bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Tìm được năm người sở hữu năm loại chi thế ấy, lại phải là năm kẻ thức tỉnh được chi thể, Đại lục này, muốn tìm được, đó là chuyện không thể...”

“Vậy chúng ta phải bó tay hay sao?” Liễu Doanh nhỏ giọng nói.

Vương Nhất Tự thì âm trầm không nói.

Mặc dù hắn đã thử rất nhiều cách, nhưng Thiên lôi Đại trận rất mạnh, ở cảnh giới hiện tại của hắn không thể nào vượt qua được.

Nếu như vượt qua đại trận thiên lôi, vẫn còn một lớp màn chắn hộ vệ ngăn cản, phải là Ngũ hành chi thể, năm người cùng hợp sức mới có thể phá đi màn chắn đó.

“....” hệ thống.

“Ngươi muốn nói gì sao?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Ta nghĩ là đã tìm ra cách phá được Thiên lôi Đại trận” hệ thống nói.

“Cách gì?” Đám người cùng hỏi.

“Chủ nhân đã từng nghe qua cột thu lôi chưa?” hệ thống hỏi.

“Đã từng...”

Bỗng ánh mắt Vương Nhất Tự sáng lên

“Đúng. Ta làm sao không nghĩ đến?”

Nhưng hắn lại chợt tiu nghỉu

“Nhưng... làm gì có thứ nào chịu nổi trận lôi đình đó? Đến cả Võ Đế đỉnh tiêm còn không chịu đựng được nữa là...”

“Không phải bây giờ chủ nhân đã có Như Ý Kim Cô Bổng hay sao? Trong Tam giới, chẳng có cái gì phá hủy được thần khí này đâu, nói gì đến một trận lôi đình” hệ thống gợi ý.

Đúng thật là vậy.

Như Ý Kim Cô Bổng là một thần khí của trời đất, là Định Hải Thần Châm chấn giữ cả bốn bể, là vũ khí của Đấu chiến thắng Phật Tôn Hành Giả, một Thiên lôi Đại trận không là gì đối với nó cả.

“Cứ cho là có thể hấp thu được Lôi trận, nhưng vẫn còn màn chắn hộ vệ kia, không thể phá được” Vương Nhất Tự nói.

“Nhiều năm nay, ta cũng điều tra rất nhiều thứ. Nếu không thể phá vỡ được, chủ nhân có thể đi xuyên qua màn chắn” hệ thống nói.

“Bằng cách nào?”

“Có một loại Yêu thú có thể ăn tất cả loại màn chắn hộ vệ, tên là Hỗn Nguyên Man Trùng, nó có thể giúp chủ nhân xuyên qua được màn chắn đó” hệ thống nói.

“Hỗn Nguyên Man Trùng?” Mộc Phiến La khẽ giật mình.

“Nàng biết loại Yêu thú đó sao?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Thiếp biết. Đó là một loại Yêu Trùng, chỉ có tồn tại duy nhất một con ở Yêu giới, nhưng...”

“Nhưng sao?”

“...rất khó tìm được nó. Loại trùng này chỉ xuất hiện ở Đại Địa Yêu Mộ.

Nó sống sâu dưới lòng đất, dùng Linh thạch làm thức ăn, muốn kiếm được nó là vô cùng khó.

Trừ phi... có được Đại Mẫu Thiên Linh Thạch mới có thể dụ được nó xuất hiện...” Phiến La giải thích.

“Đại Mẫu Thiên Linh Thạch?”

“Là một viên Linh Thạch cổ xưa, hấp thụ thiên địa trời đất, trong Tam giới chỉ có bốn viên.

Cứ mỗi mười năm, Đại Mẫu Thiên Linh thạch sẽ làm xuất hiện một Linh Thạch khoáng mạch.

Nó được xem như là báo vật của đất trời” Hệ thống phân tích.

“Phiến La, nàng biết loại Linh thạch đó ở đâu không?”

Phiến La trầm ngâm một lúc.

“Thiếp biết vị trí của một viên”

“Ở đâu?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Ở Long tộc Đại lục....” Phiến La lắc đầu

“Trước nay, không một ai biết được đường đến đó...”

Đám người ủ rũ.

Vòng vo một hồi cũng là không thể tìm được.

Vương Nhất Tự thở dài.

“Chủ nhân. Nếu là Long tộc Đại lục thì ta có thể dẫn mọi người đến đó”

Tiểu Long Long truyền âm đến.

Nó là Khế ước thú của Vương Nhất Tự, nó có thể nghe được những gì chủ nhân đang nghĩ.

“Ngươi sao?” Vương Nhất Tự ngốc trệ.

“Ta dù sao cũng có một nữa là Long tộc...”

Cổ Băng Long Quy chầm chậm từ dưới hồ ngoi lên, đi về phía hành lang Ngoại viện.

“Ngươi thật biết được Long tộc Đại lục ở đâu sao?” Vương Nhất Tự hỏi lại.

“Đúng là vậy” Tiểu Long Long gật đầu.

“Vậy liền ngày mai xuất phát”

“Không được. Muốn tiến vào Long tộc Đại lục cần phải có điều kiện” Tiểu Long Long ôn tồn nói.

“Là điều kiện gì?”

“Long tộc trước giờ bản tính rất kiêu ngạo.

Tự cho mình là dòng tộc đứng đầu trong Tam giới.

Năm xưa, Cửu Trảo Thần Long đã đặt ra một kết giới ở cửa vào Long tộc Đại lục.

Chỉ có người sở hữu Khế ước thú mới có thể tiến vào.

Nhưng cả chủ nhân và khế ước thú phải từ Võ Thánh trở lên.

Nếu như không đủ điều kiện, khi bước vào kết giới, lập tức sẽ bị Chân Hỏa thiêu thành tro” Tiểu Long Long giải thích.

“....” Bốn vị phu nhân im lặng.

“Lại còn rắc rối như vậy sao?” Vương Nhất Tự nhíu mày

“Ngươi hiện tại tu vi đạt đến đâu rồi?”

Tiểu Long Long ôn tồn nói

“Đỉnh phong Võ Hoàng”

“Thiếu một bước...” Vương Nhất Tự trầm ngâm.

“Chủ nhân có thể dùng Linh thú đan để tấn thăng cấp bậc cho Tiểu Long Long” hệ thống gợi ý.

“Phải ha. Ta còn có loại Đan dược đó mà” Vương Nhất Tự mắt lại sáng lên.

Phòng chưởng môn.

Vương Nhất Tự lấy ra công thức chế tạo Linh Thú đan cho vào Kim đỉnh Bát quái, một vòng sáng hiện lên, công thức chế tạo đã lưu giữ thành công.

Tiếp đến là cho nguyên liệu vào để chế tạo.

Nguyên liệu thì Vương Nhất Tự không thiếu.

“Tinh! Chế tạo thành công.

Nhận được Linh thú đan x10.

Đan dược tự động được chuyển vào không gian giới chỉ”

“Phu quân. Loại này Đan dược có thể giúp Khế ước thú nâng cao tu vi hay sao?” Tố Tố hỏi.

“Ừm” Vương Nhất Tự gật đầu.

“Phu quân. Bọn tiểu Mãng với tiểu Bạch có thể đúng không?”

“Cả... Thanh Thanh nữa...”

Liễu Doanh cùng Vi Nghi hỏi.

“Tất nhiên là được”

Vương Nhất Tự mỉm cười nói.

“Nhưng trước tiên phải tấn thăng cảnh giới cho mấy nàng đã”

Vương Nhất Tự lấy ra Cảnh giới đan đưa cho Tố Tố, Vi Nghi, Liễu Doanh.

Phiến La vẫn là không có phần.

“Đủ cho ba nàng tấn thăng lên Võ Thánh đấy”

“Đa tạ phu quân”

Cả ba người cùng nói, sau đó liền phục dùng.

Ba luồng sáng hào quang từ phòng chưởng môn chiếu thẳng lên trời.

Ba vị phu nhân liền lập tức tấn thăng tu vi lên Nhất phẩm Võ Thánh.

Cả ba nàng mừng rỡ.

Vương Nhất Tự cũng mỉm cười.

“Thế là cả bốn chúng ta đều là Võ Thánh rồi...” Phiến La nắm tay mấy tỷ muội vui vẻ nói.

“Chuyến đi đến Long tộc lần này, ta định sẽ dẫn Vi Nghi và Liễu Doanh theo cùng” Vương Nhất Tự nói.

“Ơ... chàng không dẫn thiếp theo sao?” Phiến La ngơ ngác.

“Nàng với Tố Tố làm gì có Khế ước thú mà đòi theo?”

“Phiến La muội, chúng ta ở nhà trông nhà vậy” Tố Tố mỉm cười, nhẹ nhàng nói.

Phiến La dùng dằn

“Ta sau này sẽ kiếm cho mình một Khế ước thú a”

“Thôi nào. Chúng ta sẽ còn đi Yêu giới mà, lúc đó ta sẽ bù cho nàng, được chưa?” Vương Nhất Tự ôn nhu nói.

“Thiếp sẽ chờ vậy” Phiến La gật đầu.

Hồ nước phía sau Ngoại viện.

“Cả bốn đứa cùng phục dùng đi”

Vương Nhất Tự ném lần lượt Linh thú đan cho Tiểu Long Long, Thanh Thanh, Tiểu Mãng và tiểu Bạch.

Cả bốn con thú sau khi phục dùng Đan dược, hai ba phút sau liền khuỵu xuống, nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.

“Như này là sao?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Đây là giấc ngủ tiến hóa. Sau khi tỉnh dậy, Khế ước thú sẽ tiến hóa” hệ thống giải thích.

“Sẽ mất bao lâu?”

“Nhanh thì dăm ba ngày, chậm thì vài năm, lâu nhất thì vài trăm năm”

“....” Năm người im lặng.

“Ta làm gì có nhiều thời gian như vậy hả?” Vương Nhất Tự gào thét lên.

“Chủ nhân có thể truyền khí tức trực tiếp vào Khế ước thú, để đẩy nhanh quá trình tiến hóa” hệ thống nói.

“Phu quân. Chúng ta cùng làm” Liễu Doanh đi đến bên tiểu Bạch và tiểu Mãng nói.

“Ừm” Vương Nhất Tự gật đầu.

Cùng Vi Nghi đi đến bên tiểu Long Long và Thanh Thanh.

Ba người tay chạm vào khế ước thú của mình, nhắm mắt lại tập trung lưu chuyển khí tức, truyền vào cho bọn chúng.

Một canh giờ. Hai canh giờ....

Mặt trời cũng đã bắt đầu phủ những tia nắng đầu tiên lên lên Thương sơn đỉnh.

Đám đệ tử cũng đã thức dậy như thường ngày.

Xoẹt....

Một cột sáng lớn chiếu lên bầu trời, phát ra từ phía sau Ngoại viện.

Đám đệ tử nhìn thấy cột sáng ngốc trệ nhìn nhau.

Là ai vừa tấn thăng cảnh giới lên Võ Thánh?

Chỉ có tấn thăng lên Võ Thánh thì mới xuất hiện cột sáng hào quang như thế.

Đám đệ tử nhao nhao cùng đi đến phía sau Ngoại viện, liền nhìn thấy Chưởng môn, bốn Sư nương cùng bốn Linh thú của Thương Sơn phái đều đang ở đó.

Nhưng có gì đó khác nữa.

Đám đệ tử tập trung lại mỗi lúc đông đủ hơn.

Vương Nhất Tự hài lòng, nhìn tiểu Long Long vừa mới tiến hóa xong.

Đám đệ tử cũng ngơ ngơ ngáo ngáo nhìn vào tiểu Long Long.

“Vừa rồi là do tiểu Long Long sao?” Thiên Tuyết nhỏ giọng.

“Chắc chắn là vậy. Khí tức đang bao quanh tiểu Long Long rõ ràng là Võ Thánh Nhị phẩm” Thiên Cầm nhíu mày.

Đám đệ tử bàn tán xôn xao.

Tiểu Long Long sau khi tiến hóa trở nên to lớn hơn gấp đôi, cao đến năm sáu thước.

Sừng, râu và đuôi trở nên dài hơn.

Những hoa văn trên mai cũng nhìn thấy rõ ràng hơn.

Vảy trên thân cũng cứng cáp hơn, chuyển thành một màu xanh nhàn nhạt.

Bốn chân vững trãi.

Toàn thân được bao phủ bởi một lớp Hàn khí.

Tiểu Long Long rung lắc cơ thể vài cái, thở ra một hơi lạnh.

“Chủ nhân. Ta bây giờ đã là Võ Thánh...” tiểu Long Long vẫn giọng nói ôn tồn như trước

“...đã có thể đi Long tộc Đại lục...”

Vương Nhất Tự gật đầu hài lòng.

Xẹt...

Lúc này, bên cạnh, Thanh Thanh cũng xuất hiện cột sáng hào quang rọi thẳng lên bầu trời.

Lại...lại là Võ Thánh?

Đám đệ tử khóe miệng hơi giật.

Hoa Vi Nghi thở ra nhẹ nhõm, nhìn Thanh Thanh vừa tiến hóa xong.

Thanh Thanh đã tiến hóa thành Thạch Long Cự Mãng, một nữa cũng là Long.


Thanh Thanh toàn thân được bao phủ bởi một lớp vảy màu xám ánh vàng, cơ thể cũng trở nên to lớn cứng cáp hơn.

Chiều dài của nó bây giờ cũng đạt đến tám mươi, chín mươi thước, phải nói là khổng lồ.

Trên đầu của nó cũng xuất hiện một cặp sừng giống như Tiểu Long Long nhưng to và dài hơn.

Gương mặt cùng ánh mắt cũng trở nên sắc nét hơn lúc trước.

Chạy dọc sóng lưng của nó là một đường vây dài màu cũng xám ánh vàng.

Đám đệ tử bất chợt lui lại mấy bước khi chứng kiến vẻ đẹp và kích thước to lớn của Thanh Thanh.

Thanh Thanh cúi đầu sát đất, ánh mắt trìu mến nhìn Hoa Vi Nghi.

“Chủ nhân. Thanh Thanh bây giờ đã có thể nói chuyện a” nó mừng rỡ nhắm mắt lại, cọ đầu vào người Vi Nghi, như một con cún con.

Hoa Vi Nghi cũng vui vẻ vỗ vỗ nhẹ vào đầu nó

“Thật tốt...thật tốt a”

“Thạch Long Cự Mãng. Không ngờ Thanh Thanh lại là một Linh thú quý hiếm Thổ hệ” hệ thống trầm trồ.

“Ban đầu ta cũng chỉ tưởng nó là một con rắn bình thường a. Như vậy cũng tốt”

Vương Nhất Tự gật đầu hài lòng.

Phiến La cùng Tố Tố cũng đi lại vuốt ve đầu của Thanh Thanh.

“Ngươi dường như bị ghẻ lạnh rồi...”

Vương Nhất Tự nhìn Tiểu Long Long chế giễu.

Tiểu Long Long hừ lạnh một cái, nó chả quan tâm lắm.

Xẹt....

Lại một cột sáng hào quang phát ra.

Lần này là đến lượt tiểu Mãng.

Liễu Doanh thở mệt nhọc, nàng cùng lúc truyền khí tức cho cả hai khế ước thú, cũng là mất khá nhiều sức.

Nhưng kết quả thu được cũng là rất tốt.

Tiểu Mãng sau khi tiến hóa đã trở thành Mãng Cổ Cáp Độc Vương.

Nó cao đến gần tám thước, toàn thân một màu vàng sậm óng ánh, đôi mắt cũng cạnh sắc hơn.

Chân trước bên phải của nó có một đồng xu lớn buộc vào.

Ngoài ra không có gì khác với lúc trước.

“Chủ nhân...” tiểu Mãng nhìn Liễu Doanh nói

“Đa tạ ngươi”

“Tốt tốt. Tiến hóa được là tốt” Liễu Doanh mỉm cười.

Duy chỉ có tiểu Bạch sau khi tiến hóa chỉ mới là Võ Vương Nhất phẩm.

Ngoài thân thể to lớn hơn trước, cũng không có gì khác biệt.

Ánh mắt nó hơi buồn khi nhìn ba Linh thú kia.

Nó cũng muốn được như thế.

Liễu Doanh vỗ vỗ đầu nó an ủi

“Không sao. Sau này ngươi cũng sẽ được như thế...”

Nó liền vui vẻ trở lại, gầm lên một tiếng, vang vọng cả Thương sơn.

Chúng đệ tử gương mặt hiển hiện lên đặc sắc, kém chút té ngã.

Bốn khế ước thú cùng một lúc tiến hóa, lại có đến ba con đạt đến Võ Thánh.

Quá kinh dị.

Quá ngưu bức a.

Diễn võ tràng.

“Bản tọa hôm nay sẽ cùng hai phu nhân đi đến Long tộc Đại lục. Chuyến đi này có thể sẽ mất khá nhiều thời gian. Các ngươi ở lại môn phái phải cố gắng tu luyện, không được phép xao nhãn” Vương Nhất Tự đứng trên Đại điện nói.

“Rõ” Chúng đệ tử đứng phía dưới hô lớn.

“Môn phái tạm thời sẽ do Trương, Mộc trưởng lão thay bản tọa trông nom. Khi bản tọa trở về, sẽ dẫn tất cả các ngươi đi Yêu giới một chuyến. Vì thế, từ giờ cho đến lúc đó, các ngươi phải bằng nhanh nhất nâng cao cảnh giới”

Đám đệ tử nghe chưởng môn nhắc đến Yêu giới, liền nhìn nhau, ngơ ngác.

“Đã rõ chưa?” Vương Nhất Tự nói lớn.

“Rõ!” Đám đệ tử hô lớn.

“Ta giao môn phái lại cho các ngươi”

Vương Nhất Tự quay lại nhìn Vi Nghi, Liễu Doanh

“Chúng ta đi thôi”

Hai nàng gật đầu.

Liền sau đó ba người ngự thiên phi hành lao lên trời, biến mất về phía xa chân trời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play