7h.......
- ca Phẩu thuật bắt đầu.. Vẫn là Linh Linh cùng Đan Phong ngồi ở hàng ghế chờ.
Mặc dù biết tỉ lệ thành cô cao như cô vẫn lo lắng. Nhìn nét mặt cô. Hắn an ủi... - Cậu ns mỗi đứa trẻ đều có thiên thần hộ.mạng mà tôi nghĩ là cô bé sẽ vượt qua
- Mong là như vậy.
- Tôu thấy chúng ta nên ra ngoài honga mát 1 lát rồi vào. Ở đây ko khí ko mấy tốt .
............
Tiếng gió vi vu....
Cô giang hai tay rộng ra mĩm cười
- Ko khí thật tốt.
Hắn cx nhìn cô... cười nhưng ko đc rõ. Vì ít khi hắn cười lắm..
Hai người ngôi lên thanh ghế đá 1 hồi rất lâu
- Mẹ ơi mua kem cho con đi. Con thèm kem. Một cậu nhóc khóc lóc đòi mẹ.
- Ko đc đâu con. Con còn ho thế , sao ăn Bà mẹ ân cần ns.
- Nhưng con thích ăn. Chú bé nhõng nhẽo.
- Ko đc, đòi là mẹ đánh đòn đấy. Bà mẹ giận dữ.
..........
-Kem, Cô ns lớn lên.
Hắn ngạc nhiên chả hiểu gì.- Đừng ns cô giống cậu nhóc đó thèm mẹ.mua kem nha. Hắn trêu.
Cok nhíu mày lắc đầu.- Ko pải.
##### Tối lo ến đúng giờ đấy ko là tôi sẽ giệt cậu #### Linh Linh nhớ lại tối nay có hẹn vs Gia Bảo.
Thành phố lên đèn, hương gió ngào ngạt, dãy hàng xe vứ lạnh lùng vút qua hắn. Một anh chàng Khuôn măt lạnh như băng đang đứng giữa chiếc cầu, tay cằm thanh lan can cầu
...............
- Ê, làm gì mà bần thừng ra thế. Đan Phong huơ huơ tay trước mặt Linh Linh
- Ca phẩu thuật kéo dài bao lâu rồi. Nảy giờ thực sự là cô ko nghe một chữ nào từ miệng của hắn.
Hắn nhìn vào chiếc đồng hồ- 9h... Sso thế có chuyện gì à.
- Không không.. Cô xua tay. Nếu biết cô có hẹn va Gia Bảo thì hắn sẽ nổi cáu lý do đơn giản là hắn ghét tên đó. Với lại cô cx ko thể thích nhìn cái bản mặt ko nụ cười của hắn.