Thiếu niên vươn cánh tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng nắm lấy eo thon của cô gái trước mặt, nhẹ mà tựa như khắc chế hôn trở về, hơi hơi thối lui về sau, vành tai oánh bạch hơi hơi phấn hồng nói: "... Anh cũng sẽ bảo vệ tốt cho Loan Loan."
Tần Xuyên: "..."
Uy uy uy, hai vị có thể chú ý một chút hay không, nơi này còn có người, không đúng, có miêu!
Các người chẳng lẽ không cảm thấy tôi mới là người nên được bảo hộ nhất hay sao nha?!
# Cẩu lương lạnh lùng chụp lung tung ở trên mặt #
...
Thảm đỏ rực từ cửa lớn Thẩm gia vẫn luôn kéo dài đến tận cùng trong phủ đệ.
Hai bên thảm đỏ, đứng hai hàng người hầu đang mặc chế phục thống nhất.
Sắc thái sáng sủa tươi đẹp, phi thuyền với tạo hình huyễn khốc hạ cánh, cửa tự động hướng hai bên mà mở ra, đi xuống tới một đạo thon dài soái khí thân ảnh.
Khuôn mặt tuấn mỹ lóa mắt, tạo hình mềm mại màu sợi đay bị thổi ra hoàn mỹ, khóe môi tươi đẹp treo một mạt mỉm cười bất cần đời, làm nổi bật đến trên người kia một kiện tây trang cấm dục màu đen đều loáng thoáng lược đi một tia hương vị tà khí yêu dã.
Phương thức lên sân khấu phong cách như vậy, trừ bỏ Tần Xuyên ra sẽ không thể là người nào khác.
Thẩm gia chủ tươi cười đầy mặt, xuân phong đắc ý tiến đến chào đón một chút đều không thèm để ý người nào đó kinh ngạc ghé mắt, "Tần thiếu đại giá quang lâm, hàn xá bồng tất sinh huy*, thật là quá vinh hạnh."
*Bồng tất sinh huy(蓬荜生辉): nhà tranh rực rỡ/phát sáng (lời khách sáo) | thường dùng khi khách quý tới nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa | rồng đến nhà tôm; quý khách đến nhà; thật là vinh hạnh...
Hai chữ ' Tần thiếu ' vừa ra tới, mọi người ở đây nháy mắt liền minh bạch Thẩm gia chủ vì sao đối với một người tiểu bối tuổi trẻ hạ thấp tư thái như thế.
Vòng quý tộc cũng có phân chia giai cấp.
Nghiêm khắc mà nói, Thẩm gia là quý tộc mới hình thành, nhiều nhất chỉ tính làm quý tộc hệ thống gia tộc trung nhị lưu.
Tô gia cùng Tần gia lại được công nhận đứng ở trên đỉnh kim tự tháp nắm giữ mạch máu chính trị kinh tế của viên tinh cầu này, quý tộc cổ xưa đứng đầu nắm trọn quyền sinh sát trong tay.
Nội tình xa xa không phải Thẩm gia có thể bằng được.
Tỷ như, lâu đài cổ đồng dạng quy cách lớn nhỏ, bị Thẩm gia coi như chủ trạch, nhưng là đối với Tô Mạch mà nói, chỉ là một kiện lễ vật thành nhân nho nhỏ của hắn mà thôi.
Lại tỷ như, gia chủ Thẩm gia trước mắt người ngoài cao cao tại thượng, ở trước mặt thiếu gia thiếu gia Tần gia lại có tư thái hèn mọn.
Cử hành các loại yến hội, là để quý tộc mở rộng nhân mạch, mở rộng vòng giao lưu trong giới.
Thường thường, vì tỏ vẻ tôn kính đối với quý tộc cổ xưa đều sẽ có tính tượng trưng phát ra thư mời.
Thẩm gia chủ nguyên bản chỉ là ôm tâm thái thử thời vận—— nói không chừng vị Tần thiếu gia này trong giới quý tộc ăn chơi trác táng phong lưu thích nhất tìm vui thích khả năng sẽ cảm thấy hứng thú đâu.
Rốt cuộc, lần yến hội này đây nữ nhi nhỏ nhất Thẩm gia Thẩm Băng Băng sẽ cử hành lễ thành nhân.
Tần thiếu gia thiên tính yêu thích ăn chơi sắc đẹp, tiểu nữ Thẩm gia Thẩm Băng Băng tắc vừa vặn là mỹ nhân giới quý tộc nội nổi danh xu lệ.
Thẩm gia chủ không nghĩ tới, Tần Xuyên thế nhưng thật sự nguyện ý hạ mình mà đến!
Càng làm cho hắn không nghĩ tới còn ở phía sau ——
Tần Xuyên nghe vậy nhíu nhíu mi, hài hước phong lưu cười nói: "Chỉ bổn thiếu gia một người tới, Thẩm gia chủ ' hàn xá ' liền bồng tất sinh huy, kia nếu là vị kia Tô gia cũng trình diện, Thẩm gia chủ ngài đây chỗ ngồi chẳng lẽ là đến thành nhân gian tiên cảnh đi?"
"Ha hả a..." Thẩm gia chủ nơi nào nghe không hiểu Tần Xuyên đây là trêu chọc hắn? Chỉ phải xấu hổ mà không mất ưu nhã cười làm lành nói, "Tần thiếu vui đùa."
"Bổn thiếu gia cũng không phải là vui đùa cái gì, nhạ." Tần Xuyên phiết phiết môi.
Thẩm gia chủ trong lòng thình thịch nhảy dựng.
Hay là, người thừa kế tương lai Tô gia vị có tiếng thần bí kia, hôm nay thế nhưng... cũng tới?
Thẩm gia chủ xoay chuyển ánh mắt, theo phương hướng Tần Xuyên chỉ vọng qua đi, chỉ thấy phi thuyền phong thái huyễn khốc sắc thái tươi sáng cửa, lại lần nữa đi ra một đạo thân ảnh.
Một bộ tây trang sạch sẽ màu trắng, làm nổi bật đến thân hình thon dài chi lan ngọc thụ.
Mái tóc xinh đẹp kim sắc mềm mại mà hỗn độn, tùy ý đáp xuống một chút ở trên trán, hơi hơi che khuất cặp mắt tựa đá quý mỹ lệ màu lục đậm.
Cánh môi mỏng đỏ bừng như hoa cánh nhẹ nhàng cong cong thành một đạo độ cung tuyệt mỹ .
Không chút để ý, hiện lên mười phần lười biếng cùng cao quý.
Này...
Thẩm gia chủ tinh thần chấn động, dưới chân lập tức không tự chủ được bước tới chào đón, ngay cả Tần Xuyên đều tạm thời bị hắn ném tại sau đầu.
Chính là, còn không có chờ Thẩm gia chủ đến gần, liền thấy thiếu niên nhẹ nhàng xoay người ——
Cánh tay trắng nõn thon dài ở dưới ánh mặt trời xán lạn hơi nâng lên, lòng bàn tay xòe ra tựa hồ đang chờ đợi người nào, mềm nhẹ mà ưu nhã đem đầu ngón tay đáp lên đó...
1034 words.