Sáng hôm sau, Giang Dực mở mắt ra trước.
Người trong ngực ngủ rất say, áo ngủ xoã tung bốn phía lộ ra lồng ngực trắng như tuyết, quần ngủ thấp đến không thể thấp hơn, tối hôm qua là ai bị chiếm hết tiện nghi không cần nói cũng biết.
Giang Dực ôm Đô Ân Vũ từ sau lưng, một tay vòng qua eo mềm mại, một tay phủ lên bụng đối phương, còn nhớ rõ mấy lần cuối anh nói không được nữa rồi ôm bụng kêu đau, Giang Dực vừa dỗ dành vừa giúp anh xoa xoa, còn không quên khiêu khích người ta một lần nữa.
Không tính là ăn sạch sành sanh, đối với Giang Dực mà nói mới là khởi đầu, nhưng chỗ nên sờ gần như đều sờ qua, càng lấn tới hắn càng không nhịn được.
"Hừm..." Đô Ân Vũ xoay người, hừ hừ hai tiếng giống như muốn tỉnh lại.
Giang Dực chôn ở cổ người ta hít mạnh vài hơi, thẳng đến khi Đô Ân Vũ mở mắt cảm giác không thở nổi, mềm nhũn đẩy hắn ra thì người khởi xướng mới bỏ qua.
Đô Ân Vũ hơi mở mắt, nhìn thấy Giang Dực thì khóe miệng nhếch lên rồi dựa vào ngực đối phương.
Tỉnh lại là có thể nhìn thấy Giang Dực nhất định là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới, trong lòng Đô Ân Vũ nghĩ rất đẹp, nhưng mà sao hôm nay bụng hơi lạnh.
Bụng... Anh cảm thấy không khỏe, đưa tay sờ.
! ! !
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao bộ đồ ngủ lại như này?
Làm sao anh có thể ...
Lần này Đô Ân Vũ hoàn toàn tỉnh, anh hoảng sợ nhìn thoáng qua dưới thân mình, lại ở trong nụ cười thoả mãn của Giang Dực hồi tưởng lại tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Tối qua... Anh và Giang Dực...
Đô Ân Vũ xấu hổ đến mức che mặt, tối hôm qua cuối cùng anh bị giày vò đến tinh thần không rõ ngủ thiếp đi, nhưng làm sao mà cái móng heo lớn Giang Dực này không giúp anh mặc quần áo!
Thịt dán sát vào thịt, Giang Dực còn dùng ánh mắt như vậy đánh giá mình, Đô Ân Vũ không chịu nổi, muốn giãy ra từ trong ngực Giang Dực.
"Em phải rời giường..." Anh đặt tay giữa hai người, cố gắng cài nút áo.
"Bé cưng", Giang Dực khẽ dỗ dành, "Để anh ôm em thêm một chút."
Giọng vừa mềm vừa dụ dỗ dễ dàng đánh vào Đô Ân Vũ, anh gối mặt lên vai Giang Dực, rầm rì "Vậy anh để em mặc quần áo xong..."
"Không cần ngại như vậy." Giang Dực hôn lỗ tai đối phương, "Anh không trêu em nữa, chúng ta cứ nằm như vậy một lát."
Đô Ân Vũ nhỏ giọng phỉ báng làm sao có thể không ngại, Giang Dực nhìn anh đến sắp bốc khói, cười nói vậy anh không nhìn em nữa.
Hắn bảo Đô Ân Vũ kề cằm vào cổ mình, vỗ nhẹ lưng đối phương từng chút từng chút một.
Thẳng đến khi trấn an anh xong thì hắn mới lại ngán ngẩm nói chuyện tình cảm với người ta một lát.
Cuối cùng quần áo của Đô Ân Vũ vẫn không thể mặc vào, nhưng trải qua lần lăn qua lăn lại này thì hình như anh rất ít khi trốn, cũng sẽ không trốn. Lại có lúc Giang Dực cởi nút quần áo của anh, Đô Ân Vũ giống như một con thỏ trắng mặc cho người ta xoa nắn, anh sẽ thành thành thật thật nằm trong ngực Giang Dực, chẳng qua lỗ tai đỏ hồng, khóe mắt cũng đỏ.
Quan hệ đi tới bước này coi như là có bước nhảy vọt về thể chất, nhưng Giang Dực không thỏa mãn, căn bản cái này không đủ, nếu như nói ăn sạch sẽ là mục tiêu cuối cùng thì nhiều lắm hiện tại Giang Dực cảm thấy coi như vừa mới nếm thử món ăn trước.
Tuần kế tiếp Đô Ân Vũ đều ở nhà Giang Dực, ai bảo tuần trước anh mang hết vali tới, làm sao Giang Dực có thể dễ dàng thả người đi.
"Em muốn về trường học à... Vậy cũng được, ngày mai anh sẽ đưa em đến bệnh viện sớm hơn."
"Không đưa đi cũng không được, lo em ăn không ngon, hơn nữa anh muốn gặp em."
"Anh ở đâu? Ở công ty... Em không ở nhà anh cũng không muốn về..."
"Nếu em ở lại? Thì đương nhiên chúng ta cùng nhau ăn sáng, anh đưa em đến bệnh viện, sau khi tan làm buổi tối thì chúng ta lại vui vẻ cùng nhau về nhà."
Hắn nói đến phần này liền biết nhất định Đô Ân Vũ sẽ đáp ứng, quả nhiên lúc ấy đối phương khổ não một lát rồi mấy ngày sau lại lục tục chuyển đồ đạc trong ký túc xá của mình tới.
Đô Ân Vũ cân nhắc chuyện làm thí nghiệm, lỡ như đề tài mới của thầy giáo bất thình lình cần người hỗ trợ, anh ở ngoài trường không tiện lắm, nhưng nếu tiếp tục ở ký túc xá, xem ý của Giang Dực còn định giày vò bản thân. Hai người mới ở cùng nhau không lâu, dính chặt vào nhau chắc chắn càng dễ dàng bồi dưỡng tình cảm, huống chi làm sao anh nỡ để Giang Dực chạy đôn chạy đáo, kết quả lựa chọn cuối cùng là ưu tiên Giang Dực.
Vì thế Giang Dực sống cuộc sống ôm mỹ nhân trở về, ban ngày ôm ấp dán dán, buổi tối hôn hôn sờ sờ, rất là tự do tự tại.
Bề ngoài vẫn là năm tháng yên tĩnh nhưng Giang Dực đã đưa "kế hoạch dùng cơm" của hắn lên chương trình nghị sự, không phải hắn không vội, hắn thèm chết mất nhưng mấu chốt của vấn đề là...
Em ấy quá ngây thơ, em ấy không như vậy.
Một chút tâm tư của thằng đàn ông, chắc chắn lần đầu tiên muốn để lại chút ấn tượng tốt cho đối phương. Ngoài ra, Giang Dực cũng biết rõ điểm định lực của mình, nếu như giai đoạn trước không học thấu triệt kiến thức lý luận thì chờ lúc thực hành lại liều lĩnh làm người ta bị thương, vậy càng mất nhiều hơn được.
Vì thế, vào thời điểm quan trọng này, rõ ràng Giang Dực phải gọi Thẩm Du Ninh ra ăn một bữa cơm.
Sau khi Giang Dực biểu đạt yêu cầu của mình xong, Thẩm Du Ninh cũng choáng váng.
"Ôi giời người anh em, loại chuyện này... Cậu cũng hỏi tôi à?"
"Ngoại trừ cậu thì tôi không còn ai để hỏi, mau mau nghĩ, nói cho tôi thì cậu có mất gì đâu?"
Yết hầu Thẩm Du Ninh giật giật, nhìn biểu cảm thập phần muốn nói lại thôi, hắn ta chậm rãi gian nan nói, "Cậu... Đặt câu hỏi trước đi, không thể để tôi tự nói được."
"À, có đây." Giang Dực lấy laptop mở tài liệu word ra, "Cậu xem, tôi đã liệt kê xong, tổng cộng có 36 cái, có phải rất rõ ràng hay không?"
Thẩm Du Ninh qua loa nhìn lướt, mẹ nó thật là đủ rõ ràng. Từ giai đoạn trước chuẩn bị đến sau khi dọn dẹp, 36 câu hỏi bao gồm toàn bộ, câu trả lời ngắn gọn thì coi như hắn ta nhịn, nhưng sao còn có một vấn đề sắp xếp độ đau đớn và khoái cảm ở các tư thế khác nhau?
"...... Luận văn tốt nghiệp cũng không chăm chỉ như vậy, phải không?" Thẩm Du Ninh bất đắc dĩ nói.
"Tàm tạm, cậu cũng biết đó, tôi siêng năng khắc khổ quen rồi."
Thẩm Du Ninh không trả lời, chấp nhận số phận copy tài liệu vào usb của mình.
"Chờ tôi về sửa sang lại rồi gửi cho cậu, cái này, thật sự tôi không có biện pháp... Trình bày bằng mồm."
Giang Dực sảng khoái đáp ứng, cuối cùng còn nói, "Thuận tiện gửi cho tôi thêm mấy cái video full HD nhé? Loại mà cậu thường bí mật học tập ấy."
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
27/7/2022
#DevilsNTT