Fudge ngồi trong văn phòng, cảm thấy mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn ⸺ hắn không nên bại lộ tổ chức phù thủy hắc ám sớm như vậy. Sau khi Voldemort đã chết, hắn cho rằng Giới Phù Thủy đã không còn tai họa ngầm nguy hiểm gì nữa, cho nên mới gấp không chờ nổi muốn chèn ép thế lực của Hội Phượng Hoàng và các quý tộc. Danh tiếng của Dumbledore trước giờ vẫn luôn ở trên hắn, còn gia tộc Malfoy cùng đám quý tộc cũng chưa từng để hắn vào mắt bao giờ. Fudge biết rất rõ, sở dĩ hắn có thể ngồi trên ghế Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật, chẳng qua chỉ là kết quả thỏa hiệp giữa Dumbledore và Malfoy – người cầm đầu Slytherin, hắn gần như chỉ là một thằng hề bị đẩy lên sân khấu. Nhưng hắn không cam tâm, hắn muốn trở thành một Bộ Trưởng có quyền lên tiếng thật sự, chứ không phải làm chuyện gì cũng phải xem sắc mặt của người khác.

Hồi bốn Nhà Sáng Lập xuất hiện, Fudge cho rằng mình đã bắt được một cơ hội quan trọng, hắn quyết đoán tham gia các hoạt động cải cách, đồng thời đúng thật thu được hiệu quả không tồi. Vốn tưởng chỉ cần tiếp tục cố gắng là có thể thoát khỏi sự khống chế của Dumbledore và Malfoy, không cần phải lo lắng đề phòng gì nữa. Nhưng sự kiện Giám Ngục làm Fudge nhận ra, mặc kệ hắn có làm bao nhiêu chuyện thì vĩnh viễn không thể khống chế Hogwarts. Là trường học phù thủy duy nhất của nước Anh, nếu có thể khống chế Hogwarts vào trong tay, vậy chẳng khác nào gián tiếp khống chế những người thừa kế của các quý tộc lớn, đồng thời có thể đạt được sự ủng hộ của phù thủy Muggle. Tuy nhiên, chỉ một tờ khế ước đã khiến kế hoạch của hắn phải ngâm nước nóng, Bộ Pháp Thuật căn bản không có cách nào thẩm thấu vào nội bộ Hogwarts.

Nếu không phải Voldemort đột ngột trở về, e là hắn đã sớm phái phù thủy hắc ám đi ám sát Dumbledore hoặc thành viên Hội đồng Quản trị trong trường. Vốn định lợi dụng Hội Phượng Hoàng và các quý tộc đánh bại Voldemort, hắn chỉ cần nhẹ nhàng tiếp nhận thành quả chiến tranh. Nhưng không ngờ tới, Voldemort thất bại nhanh đến như vậy, bài báo của Rita Skeeter lại làm mọi người dồn hết toàn bộ ánh mắt cảm kích sùng bái về phía bọn chúng, đặc biệt là Chúa Cứu Thế nhỏ tuổi và cậu chủ gia tộc Malfoy đã chiến đấu tỏa sáng rực rỡ trong trận chiến đánh bại Voldemort. Chuyện làm Fudge bất an là, hình thái Animagus của Chúa Cứu Thế và cậu chủ bạch kim lại là động vật đại diện cho Sư Tổ và Xà Tổ, không thể nghi ngờ càng ngày sẽ có càng nhiều phù thủy coi Chúa Cứu Thế và cậu chủ bạch kim là truyền nhân của bốn Nhà Sáng Lập. Nếu hai đứa nhỏ này không thể thành trợ giúp của Bộ Pháp Thuật, vậy thì chỉ trở thành chướng ngại cho hắn.

Dumbledore đã già rồi, dù có mạnh, có uy tín lớn đến đâu thì vẫn chỉ là một ông già hơn một trăm tuổi. Harry Potter và Draco Malfoy chỉ mới mười hai, đợi đến khi chúng trưởng thành, e là sẽ còn uy hiếp hắn hơn cả Dumbledore. Cho nên hắn mới chọn Sirius Black, người có quan hệ rất chặt chẽ với hai đứa đó, làm mục tiêu đả kích, dọa chúng. Là huyết mạch còn sót lại của gia tộc Black, đồng thời còn là gia chủ đương nhiệm, tin Sirius Black tử vong nhất định sẽ làm đám quý tộc Slytherin không coi ai ra gì hiểu được, cái chúng gọi là thân phận huyết thống cổ xưa tôn quý căn bản chả đáng nửa xu. Nhưng ông ta thế mà lại không chết! Fudge biết năng lực của đám phù thủy hắc ám của mình lớn đến đâu, thế mà bọn họ lại không thể giết được tên Black kia!

Fudge nắm chặt bản báo cáo trong tay, khớp xương trắng bệch vì bóp quá chặt. Sirius Black không chết cũng được, ít nhất kết quả bị thương nặng cũng có thể đạt tới mục đích của hắn. Nhưng vì sao! Chỉ trong một đêm, gia tộc Malfoy đã liên lạc với phần lớn các quý tộc, kêu gọi bọn họ rút hết toàn bộ tài chính khỏi Bộ Pháp Thuật, ngay cả một Knut cũng không để lại cho hắn. Mà những hạng mục từ thiện vốn chưa từng bài xích Bộ Pháp Thuật, cũng trong một đêm tuyên bố không tiếp nhận người của Bộ. Điều làm Fudge thấy sợ là, trước giờ các quý tộc chỉ quan tâm đến ích lợi của gia tộc mình, giờ tự dưng đoàn kết lại với nhau, nhất trí chỉ đầu súng về phía hắn.

Nếu chỉ có mỗi quý tộc thôi thì Fudge còn chưa thấy đó là điều tệ nhất, chỉ cần ám sát Lucius Malfoy, các quý tộc đó sẽ thu liễm. Nhưng ngay cả Wizengamot và Hội Merlin cũng đứng về phe quý tộc, ngay cả Dumbledore vẫn luôn đối nghịch với Malfoy cũng từ chối trợ giúp hắn. Chỉ một Sirius Black mà thôi, Fudge thật sự không ngờ sẽ gây ra động tĩnh lớn đến vậy, chuyện như thế này chưa từng xuất hiện ở Bộ Pháp Thuật từ khi nó được thành lập tới nay! Giờ thì dù hắn muốn thỏa hiệp, giữ địa vị con rối thì e cũng chỉ là mơ tưởng. Chẳng lẽ hắn thật sự không còn đường để đi?

Fudge nhìn quanh văn phòng của mình, căn phòng này đại diện cho thân phận, địa vị cùng với sự giàu có. Cứ thế mà từ bỏ?! Không, tuyệt đối không! Cho dù có sụp đổ thì cũng phải giãy giụa lần cuối!

"Lucius Malfoy, Dumbledore, các ông tưởng tôi chỉ là một thằng hề yếu đuối vô dụng, có thể tùy ý cho các ông nặn tròn bóp dẹp. Mặc kệ hai người vì điều gì mà đẩy tôi lên đài, nhưng hiện tại tôi sẽ cho các ông biết, những gì Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật có thể làm vượt xa sức tưởng tượng của các người nhiều!"

- --

"Dumbledỏe, tôi rất tò mò cụ làm thế nào thuyết phục được Wizengamot và Hội Merlin thế. Trước giờ mấy đồ cổ đó đều dầu muối không ăn, chỉ cần là chuyện nhằm vào Bộ Pháp Thuật, bọn họ sẽ không bao giờ nhúng tay." Lucius ngồi trong phòng Hiệu Trưởng, sắc mặt vui vẻ nhưng trong mắt vẫn ẩn giấu lo lắng. Đêm qua, khi Dragon nhà ông trở về, sắc mặt làm ông gần như thấy được cha hồi xưa lúc tức giận. Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Dragon đúng thật đã vượt qua ông, dù là thủ đoạn hay đầu óc, đều không thẹn với một Malfoy trưởng thành. Cho dù không vui khi Dragon yêu đương với một Potter, nhưng nếu đã có kẻ dám đoạt người mà Dragon coi trọng, ông tuyệt đối sẽ không mặc kệ. Hừ, muốn cướp đồ từ trong tay Malfoy, quả thực là tội ác tày trời.

"Haha, thật ra cũng không có gì." Dumbledore cười tủm tỉm ăn đồ ngọt, Grindelwald đang bận việc bên ngoài, cụ vất vả lắm mới có thể ăn thêm chút bánh ngọt. "Wizengamot dù thế nào thì vẫn được chia ra từ nguyên lão với Bộ Pháp Thuật, họ biết rất nhiều chuyện, chỉ là chưa từng nói ra mà thôi. Nhất là trước kia, ta với cậu có thể nói là bằng mặt không bằng lòng, cho nên bọn họ có rất nhiều bí ẩn không nói với ta. Giờ thì quý tộc đã hành động trước, cho nên khi ta tìm tới bọn họ, bọn họ liền tỏ vẻ sẽ đứng về phe chúng ta. Lần này Fudge thật sự quá đáng, xử lý không tốt sẽ khiến cả Giới Phù Thủy rung chuyển, phe bảo thủ sẽ không mặc kệ."

Thì ra cụ còn biết cụ bằng mặt không bằng lòng với tôi, lão Ong Mật đáng chết này. Lucius chửi thầm, rồi lại thấy lo vì những lời Dumbledore kể, tuy rằng trước kia Wizengamot và Hội Merlin không quản nhiều chuyện, nhưng thật không ngờ họ lại nắm giữ nhiều bí mật đến thế. Nghĩ tới Harry Potter cũng biết bí mật này, nếu không phải Black xảy ra chuyện, e rằng nó vẫn sẽ không lộ ra. Như thế, nếu đã biết, vì sao kiếp trước Harry không tìm đến Wizengamot xin giúp đỡ?

"E là tại vì sau chiến tranh, thực lực của quý tộc đã bị suy giảm nghiêm trọng, cho nên Wizengamot cũng không muốn tham gia. Harry từng kể, lúc ấy để giữ được những quý tộc đã tham gia chống đối Voldemort, nó đã mất rất nhiều tâm tư. Nhưng cuối cùng vẫn có rất nhiều quý tộc không còn giữ được thực lực như ngày xưa, đặc biệt là những quý tộc đi theo Voldemort. Nói không chừng, lúc ấy có khi đã không còn nhiều quý tộc chân chính nữa." Như biết Lucius nghĩ cái gì, Dumbledore từ tốn giải thích, đồng thời thấy đau lòng cho Harry. Trong ký ức của Harry, nó phải chứng kiến quá nhiều âm u, trong khi khi đó nó vẫn còn quá trẻ. Nếu lúc ấy cụ vẫn còn sống thì tốt biết mấy, ít nhất thì cũng có thể gánh thay cho Harry một chút.

"Tuy tôi rất không muốn thừa nhận, nhưng người lớn chúng ta đúng thật thua thiệt bọn nhỏ quá nhiều." Nhớ tới cảnh tượng được thấy trong ký ức của Dragon, Lucius hiếm khi không châm chọc Dumbledore vì bị đoán trúng tim đen. "Tôi không ngờ, Bộ Pháp Thuật sẽ vì quyền lực mà làm đến đó. Bọn chúng chỉ là trẻ con, cho dù đã trải qua chiến tranh, nhưng tụi nó vẫn còn quá trẻ, chúng căn bản không nên phải gánh vác trách nhiệm nặng nề đến thế. Lúc này đây, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống ở kiếp trước xảy ra lần nữa, đừng có ai mơ tưởng đụng đến một cọng tóc của Dragon nhà tôi!"

Dumbledore cười khổ, cụ cũng có ý tưởng y chang Lucius, cụ thấy thiệt thòi và muốn đền bù cho tụi nhỏ. "Ta cũng có ý tưởng này, chờ đến khi thế cục ổn định lại, Harry tốt nghiệp, ta liền có thể yên tâm về hưu. Tương lai thuộc về bọn nhỏ, lão già như ta cũng nên thanh nhàn hưởng thụ cuộc sống về già rồi. Cậu Malfoy, ta nghĩ mình cần phải nhắc nhở cậu, có lẽ Fudge sẽ coi cậu làm mục tiêu tiếp theo. Vì cậu là dê đầu đàn của nhóm quý tộc Slytherin, nếu hắn thành công ám sát cậu, vậy thế cục trước mắt sẽ biến hóa cực lớn. Cần phải cẩn thận, không được khinh thường thực lực của mấy tên phù thủy hắc ám kia. Căn cứ theo tin tức do Wizengamot nắm giữ, tay sai của Fudge có ít nhất 20 phù thủy hắc ám có trình độ cực cao. Nếu tin tức không sai, e là phần lớn chúng ẩn nấp trong hẻm Knockturn. Giới Phù Thủy nước Anh cũng không lớn, mà nơi có thể che giấu bí mật tốt nhất, chỉ có hẻm Knockturn."

"Cảm ơn cụ đã nhắc nhở, nhưng Malfoy không dễ bị ám sát như vậy đâu." Lucius đứng lên, chuẩn bị đi thăm Black với Harry. "Về phần hẻm Knockturn, nơi đó cũng không phải địa bàn của Fudge, cũng không phải không có cách tìm được một vài người ở đó. Nhưng mà Dumbledore này, cụ thật sự có ý định về hưu ư?"

"Ừ, ta đã hơn 100 tuổi rồi, cũng nên sống cuộc sống của riêng mình đi thôi. Đến lúc đó hy vọng cậu Malfoy có thể tìm được một Hiệu Trưởng tốt cho bọn nhỏ."

Nhìn vẻ mặt của Dumbledore, Lucius gật đầu xoay người rời đi, nhưng khóe mắt lại run rẩy. Hơn 100 tuổi rồi mà vẫn có bề ngoài trẻ như vậy, thật làm người ta ghen tị muốn chết, hừ. Tuy nhiên, cuộc sống hạnh phúc thanh nhàn, nghe có vẻ không tồi, có lẽ ông cũng nên suy xét giao lại gia tộc cho Dragon sớm hơn một chút, sau đó dẫn Narcissa đi du lịch khắp nơi.

- --

Hoàn toàn không biết cha già nhà mình đã suy xét đến việc ném gia tộc cho mình, giờ phút này Draco đang canh giữ bên mép giường Harry. Bận rộn cả đêm nhưng lại không muốn nghỉ ngơi. Phòng ngủ chỉ có một mình làm Draco cô đơn muốn chết. Nhìn dung nhan đang ngủ của Harry, Draco không nhịn được suy nghĩ miên man, kiếp trước Harry làm thế nào sống một mình lâu đến vậy. Hermione và Neville sau này cũng đến với nhau, hắn cũng có gia đình, chỉ có Harry vẫn luôn cô độc. Một mình trong phòng Hiệu Trưởng, phòng ngủ chỉ có một người, cô độc vượt qua các mùa lễ hội lớn nhỏ, một mình một người gánh toàn bộ hắc ám.

Hắn nhẹ nhàng thở dài, vươn tay ra vuốt ve mặt mày Harry. Draco cười nhạo bản thân, mới đó thôi đã không quen Harry không ở bên, sợ hãi cô đơn y như một đứa trẻ.

"Dragon."

Lucius đi tới cửa, thấy sắc mặt dịu dàng của Dragon nhà mình, lòng nhịn không được e ẩm. Thân là cha, vậy mà ông chưa từng thấy con trai có vẻ mặt này với mình, chẳng lẽ ông cũng nên giống Narcissa oán giận cách giáo dục của Malfoy sao?

"Cha." Draco thu hồi tay, cũng không thấy xấu hổ gì, dù sao cha cũng đã đoán được quan hệ giữa hắn với Harry. Tuy nhiên, tránh để cha bị kích thích quá độ, hắn vẫn nên thu liễm một chút thì tốt hơn.

"Cha vừa mới trò chuyện với lão Ong Mật, sau đó cha phát hiện, kiếp trước Harry bảo vệ con quá tốt. Đối với Malfoy mà nói, chuyện này cũng không phải chuyện tốt gì." Lucius hạ quyết tâm, kiên quyết không cho con Rồng Hoàng Kim đáng chết kia cướp đi người mà Dragon nhà mình chọn, cho dù đó là một Potter. Tuy ông giận nhóc Sư Tử giảo hoạt cướp mất con trai cưng nhà mình, nhưng chưa đến mức muốn thấy Dragon đau khổ. "Làm một Malfoy, không nên là phe được bảo vệ. Ít nhất, phải có thực lực sóng vai chiến đấu. Cha định cho con tiếp xúc với một chút việc gia tộc, để con rèn luyện năng lực."

"Con biết rồi, thưa cha." Nhớ tới kiếp trước hắn luôn là người được Harry kéo ra sau lưng bảo vệ, Draco cũng chẳng cảm thấy dễ chịu gì cho cam. Hắn không phải ghen ghét năng lực của Harry, chỉ là cảm thấy lúc ấy hắn chưa nhận ra tình cảm của mình với Harry, cũng chưa biết tình cảm của Harry với mình, nhưng vẫn yên tâm thoải mái hưởng thụ Harry trả giá. Hành vi như thế làm hắn thấy thẹn vô cùng. "Con thừa nhận, kiếp trước Harry bảo vệ chúng ta quá tốt, đặc biệt là con. Có rất nhiều chuyện bồ ấy luôn gạt chúng ta, dù chuyện có khó khăn thế nào cũng muốn tự đi giải quyết một mình. Cha, cha biết không, nếu không phải Xà Tổ nói cho con biết chân tướng, đến bây giờ chắc con vẫn chưa biết kiếp trước Harry đã dùng mạng của mình để giải chú cho con. Bồ ấy vì con làm quá nhiều, mặc kệ là kiếp trước, hay là kiếp này."

"Nếu con ngay từ đầu không ngả bài với Harry, chỉ sợ bồ ấy sẽ không cho con tham gia vào chuyện Voldemort. Con có thể khẳng định, bồ ấy sẽ nghĩ mọi cách hoàn toàn phủi sạch quan hệ giữa gia tộc Malfoy và cha đỡ đầu với Voldemort, cũng sẽ không cho Hội Phượng Hoàng đánh chủ ý lên chúng ta. Bồ ấy nhiều nhất sẽ chỉ cho Dumbledore tham dự kế hoạch của bồ ấy, ngoài cụ ta ra, e là bồ ấy sẽ không cho bất kỳ người nào bồ ấy để ý tham gia vào việc này. Bồ ấy là tên khốn, chưa bao giờ để bản thân ở trong lòng, khó khăn nguy hiểm nào cũng tự mình gánh. Mà chúng ta, nếu không chủ động tham dự, e là cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bồ ấy dùng mạng đi đấu hết lần này tới lần khác."

"Trước kia con không nghĩ tới, nhưng giờ con đã có thể khẳng định, bồ ấy giới thiệu cho chúng ta bốn Nhà Sáng Lập chắc cũng vì muốn gia tăng lợi thế cho chúng ta. Cải cách trước khi nhập học, các bài phát biểu của bốn Nhà Sáng Lập, Giới Phù Thủy thay đổi thái độ về Slytherin và Voldemort, e rằng toàn bộ đều là kế hoạch của bồ ấy. Dồn hết mọi tầm mắt lên người bồ ấy và bốn Nhà Sáng Lập, như vậy chờ đến khi Voldemort thất bại, Bộ Pháp Thuật sẽ không coi chúng ta là mục tiêu quan trọng, ít nhất bồ ấy có tranh thủ đủ thời gian chuẩn bị đối đầu với Bộ. Không thể không nói, năng lực tính kế của Harry thật sự quá kinh người, cho dù là Dumbledore, con cho rằng cụ ta cũng sẽ không thể nào làm tốt như Harry."

"Cha, có rất nhiều lúc con cảm thấy, nếu để con đứng ở vị trí của Harry, con sợ mình căn bản không thể kiên trì nổi. Nhưng mặc kệ chuyện gì đã xảy ra, đó đã là quá khứ. Kiếp này, con sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào tổn thương đến Harry, cũng không cho phép bản thân giống kiếp trước, đứng sau lưng Harry chờ bồ ấy bảo vệ. Mặc kệ dùng thủ đoạn gì, con cũng sẽ biến mình thành người có đủ tư cách sóng vai với bồ ấy. Mặc kệ tương lai có gì đang chờ, con cũng sẽ chia sẻ cùng bồ ấy."

Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Lucius không biết nên nói gì. Kiên định trong mắt Dragon, ông thấy rất rõ ràng. Mà đúng như Dragon đã nói, Lucius thừa nhận, Harry Potter đúng thật là một người lãnh đạo xuất sắc, chẳng những có thể nắm giữ toàn bộ thế cục, mà còn hiểu làm thế nào lợi dụng mọi thứ một cách tốt nhất về phe có lợi cho mình. Còn phần bình luận của Dragon về cách bảo vệ của Harry, ông đột nhiên nhớ cha đã từng kể ⸺ gia tộc Potter đáng sợ nhất không phải thực lực chiến đấu, mà là họ sẽ không tiếc tất cả vì người mình yêu, họ sẽ can đảm và điên cuồng gạt trừ bất kỳ kẻ nào có gan uy hiếp đến an nguy của người họ yêu, cho nên đây mới nguyên nhân thật sự vì sao họ được gọi là Sư Tử Hoàng Kim. Ngày xưa, cha còn kể, James Potter vẫn chưa thể được coi là một Potter chân chính, tên đó kém quá xa so với tổ tông nhà hắn. Nếu cha còn sống, ông nhất định sẽ gọi Harry là một Sư Tử Hoàng Kim thực sự đi, có một bạn đời như vậy, Dragon chắc sẽ rất hạnh phúc.

"Dragon, cha là cha con, mặc kệ con quyết định thế nào, cha vẫn sẽ luôn đứng bên cạnh con, ủng hộ con. Malfoy tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai uy hiếp đến người nhà của mình, cho dù đối thủ có là Merlin cũng không được."

Hiểu được hàm ý trong lời nói của cha, Draco cũng không bất ngờ gì. Cho dù cha không thể tiếp nhận Harry, hắn cũng sẽ có cách bắt cha phải chấp nhận. Huống chi, còn có người bạn đời nào xuất sắc hơn cả Harry à? Cha sớm muộn gì cũng sẽ chấp nhận thôi.

"À, khi nãy Dumbledore truyền đạt lại ý của Wizengamot và Hội Merlin với cha. Lần này, họ sẽ ủng hộ chúng ta tống cổ Fudge, tiêu diệt tổ chức phù thủy hắc ám kia. Hơn nữa, lão Ong Mật quyết định đợi các con tốt nghiệp xong sẽ về hưu, ý của cụ ta là muốn giao lại Hội Phượng Hoàng cho Harry, nói không chừng ngay cả vị trí trong Wizengamot và Hội Merlin, cụ ta cũng sẽ để lại cho nó. Xem ra tương lai các con sẽ không có cuộc sống thanh nhàn đâu, Dragon, con phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt."

- --

Hogwarts nghe xong đoạn đối thoại của cha con Malfoy, y cực kỳ sung sướng về chỗ ở của mình. Y biết ngay mà, nhóc Malfoy sẽ không dễ dàng cho mình mang linh hồn của Harry đi như vậy, nhất định sẽ dùng hết biện pháp ra tay trước mình. A ha, Fudge sắp gặp xui xẻo, y lại có trò hay để xem. Xem ra chỉ cần có Harry, y sẽ không nhàm chán nữa. Y thật sáng suốt, quyết định cho Harry sống lại quả thực không thể nào tốt hơn.

Nhẹ nhàng bước chân đến bên hồ, Hogwarts nhìn vào kết giới màu vàng trên mặt hồ, cùng người nào đó ở trong kết giới đang buồn bực không thôi, cong khóe miệng lên. Chờ thêm một đoạn thời gian nữa, chờ đến khi người kia ra khỏi kết giới, toàn bộ Giới Phù Thủy sẽ trở nên thú vị. Về phần sẽ thú vị thế nào thì y sẽ rửa mắt mà xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play