Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Sau khi lên xe, Kỳ Nguyệt đặt đồ lên ghế rồi đi vệ sinh.

Không ngờ lúc trở ra cô lại thấy...

Có ba cô gái đang vây quanh lão đại.

Trong đó có một cô gái trông vô cùng yểu điệu, giọng nói rất dễ nghe, chính là loại hình mà các nam sinh không thể cự tuyệt.

Cô gái ấy chắp tay trước ngực thỉnh cầu gì đó với Cố Hoài.

Kỳ Nguyệt đến gần hơn một chút thì nghe được giọng của cô gái kia: "Đại thần, em đảm bảo em không có ý gì khác, em chỉ muốn cùng ngài trao đổi một số vấn đề học thuật thôi, nếu ngài không tin em, em có thể cho ngài xem thẻ sinh viên của em! Em là sinh viên năm hai của đại học C!"

Kỳ Nguyệt nghe vậy thì cảm thấy cô bé kia rất lễ phép, hơn nữa còn rất hiếu học.

"Đại thần! Thầy Cố! Có thể không có thể không? Em sẽ không tùy tiện quấy rầy ngài đâu, cũng không tùy ý đưa wechat của ngài cho người khác." Cô gái làm bộ đáng thương thỉnh cầu.

Đối mặt với thỉnh cầu tha thiết của cô gái, Cố Hoài vẫn lạnh nhạt như cũ, anh khép cuốn sách trong tay lại, nhàn nhạt mở miệng: "Xin lỗi, nếu là vì giao lưu học thuật, tôi cho rằng cậu hỏi giảng viên của mình sẽ thích hợp hơn. Lúc ở HF tôi học cơ học lượng tử, sau khi đến đại học A thì nghiên cứu sinh học phân tử, bất luận về phương hướng nghiên cứu hay chiều sâu của chuyên ngành nào, chỉ sợ đều không thể cùng cậu giao lưu."

Kỳ Nguyệt: "..."

Tuy rằng Cố Hoài nói rất uyển chuyển, nhưng ý của anh cũng rất rõ ràng.

Hai chúng ta không cùng trình độ, nên không có gì để trao đổi với nhau.

Lúc này, dường như Cố Hoài đã thấy Kỳ Nguyệt, anh lễ phép nhắc nhở: "Ngại quá, làm ơn nhường đường, bạn gái tôi về rồi."

Hai cô gái kia nghe vậy thì xấu hổ lùi về sau một bước.

Kỳ Nguyệt sửng sốt một chút mới hiểu "bạn gái" là mình, vội bước đến ngồi cạnh Cố Hoài.

Cũng không biết có phải ảo giác của cô hay không, sau khi cô ngồi xuống, dường như trạng thái lạnh lùng xa cách của Cố Hoài đã mất đi, khôi phục lại vẻ nhàn tản như thường.

Kỳ Nguyệt nghĩ thầm, chẳng lẽ do cô đến cứu nguy, có thể "chống lưng" cho anh nên anh mới thế?

"A! Hóa ra lão đại thật sự có bạn gái! Tớ còn tưởng tin tức trên diễn đàn đại học A là giả chứ." Một bạn học của cô gái khi nãy nhỏ giọng nói thầm.

Cô gái đó lập tức cười nói: "Hóa ra đây là bạn gái của thầy Cố, chị thật xinh! Thầy Cố yên tâm, bọn em sẽ không lên mạng nói bậy, làm lộ chuyện riêng tư của ngài!"

Nói xong, cô ấy chớp chớp mắt, nhìn về phía Kỳ Nguyện, điềm đạm nói tiếp: "Chào chị, vừa rồi em muốn xin wechat của thầy Cố, muốn giao lưu vài thứ học thuật, nhưng thầy Cố sợ chị không vui nên không cho em, không biết chị có thể châm chước cho em không?"

Kỳ Nguyệt thuộc loại tính cách ăn mềm không ăn cứng, thấy đối phương có thái độ tốt như vậy, cô liền mềm lòng: "Việc này sao..."

Thật ra cũng không phải không được nhỉ?

Kỳ Nguyệt theo bản năng nhìn thoáng qua Cố Hoài.

Một bàn tay của Cố Hoài đỡ trán, khớp tay thon dài chậm rãi gõ lên trán một cách có tiết tấu, thấy Kỳ Nguyệt nhìn sang mình, anh thong dong lên tiếng: "Chỉ sợ không được, bạn gái tôi... sẽ ghen."

Kỳ Nguyệt: "...???"

Tôi sẽ ghen?

Ba nữ sinh đồng loạt nhìn về phía Kỳ Nguyệt.

Kỳ Nguyệt trầm mặc một lúc lâu, chỉ đành bắt buộc mở miệng: "Ừm... đúng... tôi sẽ ghen!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play