Mọi người quay đầu, một phần sân thể dục này rất lớn, mặt cỏ có chút giống mặt sân để đọc sách, thời điểm trời chạng vạng cùng bạn học kết bạn tản bộ càng thích hợp.

Các thiết bị cần có tất cả đều có.

Tổ tiết mục có tiền là không thể nghi ngờ, cho mọi người cung cấp cũng tuyệt đối tuyệt đối là tốt nhất.

Mọi người nhất trí quay đầu, nhìn thấy rõ ràng một người bóng dáng mảnh khảnh có khí chất từ một đầu sân khác đã đi tới.

Là Lục Duyên.

Hắn hôm nay mặc quần áo tươi sáng trông cực kì trẻ, một cái áo hoodie cùng quần jean, nhìn qua phá lệ ấm áp lại soái khí.

Nháy mắt, Thường Thiến không nhịn được hét lên.

“A a a a a a a a a!”

Mọi người quay đầu xem cô.

Thường Thiến lập tức khôi phục.

Lục An An nhìn, bật cười: “Bạn học Thường Thiến.”

Thường Thiến muốn tìm hầm ngầm chui vào.

Phòng phát sóng trực tiếp fans càng là bùng nổ.

Hai đại đỉnh lưu cùng khung hình, đây là có chuyện gì!

Hay là thật sự…… Hai người có quan hệ gì?

【 ngọa tào ngọa tào! 】

【 trời ơi, Lục Duyên vì sao lại xuất hiện ở đại hội thể thao! 】

【 lúc này các người còn không đu cp, phải chờ tới khi nào a?! 】

【 a a a a a ta tới, ta đu. 】

【 Mẹ của tôi ơi!! Lại là Tu La tràng cùng khung hình a a a a a a. 】

【Viên đường này thật sự quá quá ngọt rồi a a a a! 】

Người chủ trì đầu tiên là cười cười, cùng Lục Duyên chào hỏi.

“Lục lão sư cùng đạo diễn là bạn bè, vừa lúc qua đây có chút việc, đạo diễn nghĩ cho mọi người chút phúc lợi, nghe nói chúng ta học viên có không ít người là fans Lục lão sư, hiện tại để Lục lão sư tại đây bồi mọi người chơi trò chơi một ngày thế nào?”

Tiếng nói vừa dứt, mọi người cùng kêu lên đáp ứng: “Được!”

Đây chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

Cố Bạch làm sinh động bầu không khí: “Không phải, các cô nương, thế nào có lão sư mới tới liền không cần chúng ta.”

Mọi người cười ha ha ha.

Lục Duyên cười cười, hắn cùng Thịnh Hành không cùng một loại hình diện mạo, một người thiên ôn hòa, một người tương đối lạnh lùng.

Từ bề ngoài là có thể nhìn ra tới.

Nhưng cố tình là, nhìn bề ngoài ôn hòa trên thực tế cũng không hẳn ôn hòa, bề ngoài nhìn liền lạnh lùng, ngược lại là ngoài lạnh trong nóng.

Hai người lực lượng, năng lực ngang nhau có nói không nên lời tương phản, cũng chính bởi vì vậy, mới làm fans đối hai người đều thích, yêu đến vô pháp tự kiềm chế.

Lục Duyên cầm microphone người chủ trì đưa tới, điềm đạm cười: “Chào mọi người, tôi là Lục Duyên.”

Toàn thể học viên: “Chào Lục lão sư!”

Phòng phát sóng trực tiếp các fans cũng kích động, phát ra làn đạn mãnh liệt.

Nhưng cũng có người tỏ vẻ không hiểu, vì sao Lục Duyên đáp ứng tới tham gia thi đấu.

Là cảm thấy lần trước lên hot search còn chưa đủ sao.

Như thế nào lại tới nữa.

Hai người cái tà giáo hay là còn muốn cùng nhau ở đại chúng trước mặt có hỗ động?!

Lục An An ánh mắt mơ hồ, muốn lén lút mà nhìn Thịnh Hành một cái, kết quả vừa nhấc đầu đã bị ánh mắt Lục Duyên bắt được.

Nháy mắt, thân mình Lục An An cứng đờ quay đầu, thu hồi tầm mắt.

Kết quả bên kia, lại đối mắt với Thịnh Hành một đôi con ngươi thâm thúy.

Lục An An trên mặt hiện lên thần sắc xấu hổ, cắn môi miễn cưỡng bài trừ cười một cái, mới quay đầu thu hồi chính mình tầm mắt.

Thịnh Hành nhìn biểu tình nhỏ của cô, khóe môi khẽ cong.

Lục Duyên làm xong tự giới thiệu, người chủ trì nói: “Được rồi, hiện tại Lục lão sư đến đây rồi, chúng ta một lần nữa phân tổ, đến lúc đó ba tổ là một đại đội ngũ, tiến hành pk thế nào?”

Mọi người tất nhiên không ý kiến.

“Hiện tại nếu không thì để cho Lục lão sư của chúng ta tùy cơ điểm danh?”

Người chủ trì quay đầu nhìn về phía Lục Duyên: “…… Lục lão sư tùy tiện chọn thế nào?”

Lục Duyên hỏi lại: “Vạn nhất các tiểu cô nương không muốn thì sao? Có quyền cự tuyệt không?”

Người chủ trì nói giỡn: “Chúng ta rất chú trọng dân chủ.”

Mọi người ồn ào cười to.

Lục Duyên gật đầu, âm thanh mát lạnh đáp ứng: “Được.”

Trong tay hắn cầm một phần danh sách tên người chủ trì đưa qua, sau khi nhìn xung quanh một vòng, Lục Duyên không chút để ý gọi tên vài cá nhân.

Trong đó còn có Thường Thiến, xem như từ mỗi một tổ đều phải một cái hoặc là hai người qua đi.

Đến cuối cùng, người chủ trì nói: “Còn có một lựa chọn cuối cùng nha.”

Lục Duyên ngước mắt, nhìn người tránh né chính mình ánh mắt kia, khóe môi cong lên, “Vậy chọn một người giống họ tôi đi, Lục An An.”

Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều nhìn Lục An An với ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

Lục An An: “……”

[Sống không còn gì luyến tiếc.jpg.]

Người chủ trì: “An An nguyện ý sao?”

Lục An An khẽ cười, “Đương nhiên nguyện ý.”

Người chủ trì: “……”

Nhưng mà sao nghe từ cuối cùng “Nguyện ý” hai chữ của cô như là nghiến răng nói ra vậy.

Chọn lại người xong, từng tổ một xếp song song đứng chung một chỗ.

Phòng phát sóng trực tiếp fans nhìn qua, thời điểm nhìn đến Lục Duyên cùng Lục An An, thực thần kỳ thế mà không có người hoài nghi bọn họ có phải anh em hay không.

Chủ yếu là hai người lớn lên không giống, trên thế giới này người có họ giống nhau nhiều như vậy, mọi người thật sự không có hướng suy nghĩ tới chuyện đó.

Ngược lại là cảm thấy hai người giá trị nhan sắc cao, đứng chung một chỗ quá đẹp mắt.

Dưới máy quay, quả thực là nhìn đã con mắt.

*

Sau khi phân tổ xong, cứ ba tổ thành đại đội ngũ.

Lục An An hoàn toàn không nghĩ tới……

Cô không chỉ có không thể cùng Thịnh Hành đội ngũ, giờ lại trở thành đại đội đối thủ.

Thời điểm biết kết quả này, Lục An An sống không còn gì luyến tiếc mười giây.



Thường Thiến là biết nội tình, bật cười nói: “Đừng thương tâm nha.”

Cô đè thanh âm nói: “Cậu xem Hà Hiểu Sương ở đối diện, chúng ta hiện tại phải nghiền áp cô ta.”

Lục An An mắt sáng rực lên, ngước mắt nhìn: “Nói rất đúng.”

Không thể luôn để bị bắt nạt không phải sao.

Thường Thiến vỗ vỗ bả vai cô, cổ vũ.

Đại hội thể thao này, cơ bản đều là hạng mục thể lực.

Làm còn rất chính thức, bất quá các cô chỉ có hạng mục chạy bộ ở ngoài trời…… Không thì những cái hạng mục thể lực đó nghe tới liền khiến người mệt mỏi.

Ngược lại là tăng thêm hạng mục khiêu vũ battle a, còn có thi cao âm gì đó một ít hạng mục giải trí .

Cũng coi như là cho các cô một cơ hội biểu diễn sở trường đặc biệt.

Bắt đầu hơn một giờ, Lục An An cũng chưa đi biểu hiện, chỉ là cùng Thường Thiến ghé vào cùng nhau nhỏ giọng nói thầm nói chuyện phiếm.

Đến sau đó, không hiểu được gì đã bị cue tới rồi.

“Lục An An.”

Thời điểm nghe được tên mình, Lục An An còn sửng sốt vài giây mới ngẩng đầu.

Vừa nhấc đầu, đối với đó là cameras.

“A?”

Người chủ trì cười: “An An, nên ra biểu diễn rồi.”

Lục An An chớp chớp mắt: “vâng.”

Cô đứng dậy, bộ dáng ngốc ngơ ngơ làm người xem trái tim đều mềm nhũn.

【 a a a a a An An ma ma yêu con! 】

【 nữ ngỗng làn da cũng thật tốt quá đi. 】

【 vừa mới máy quay lướt qua, vậy mà nhìn ở trên mặt cô ấy không có bất kì tỳ vết nào. 】

【 ô ô ô ô rốt cuộc chờ đến An An biểu diễn. 】

“So cái gì?”

Lục An An nhìn về phía mọi người.

Lục Duyên liếc nhìn cô, có chút muốn cười.

“Hiện tại ở so ca hát chơi domino, biểu diễn một chút đi.”

“Được.”

Đối diện bên kia ra một bài hát, Lục An An tiếp theo, thay phiên tới.

Thanh âm lúc cô ca hát mềm mại, chính là loại âm em bé này, nghe đặc biệt đặc biệt thoải mái.

Lúc nghe, Lục Duyên còn có chút ngạc nhiên.

Nói thật, hắn chưa bao giờ biết em gái hắn hát lại là như vậy.

Hắn nghe, ánh mắt dừng lại ở trên người Lục An An, thất thần.

Thịnh Hành nhìn, bên tai là tiếng ca dễ nghe, đáng tiếc quá ngắn, căn bản không kịp lặp đi lặp lại nghe, liền kết thúc.

Đồng thời, Cố Bạch bên cạnh nói: “Ánh mắt Lục Duyên nhìn Lục An An …… Có phải không đúng lắm hay không?”

Thịnh Hành còn không có kịp phản ứng, Lận Chi Hòe đột nhiên xuỳ một tiếng nói: “Cũng là một người nhìn mặt.”

Thịnh Hành nhíu nhíu mày, lạnh lùng mà nhìn cô ta.

Ánh mắt kia…… Làm Lận Chi Hòe từ trong lòng cảm thấy sợ hãi.

Cô ta chưa kịp nghĩ lại cái ánh mắt kia của Thịnh Hành là chuyện như thế nào, Thịnh Hành liền đột nhiên đứng dậy.

Mọi người sửng sốt, đột nhiên liền ngẩng đầu nhìn anh.

“Thịnh lão sư, là muốn làm cái gì sao?”

Thịnh Hành nhìn mọi người bị hấp dẫn lực chú ý, lắc lắc đầu: “Không có việc gì, để các cô ấy biểu diễn trước, tôi đi gọi điện thoại.”

Người chủ trì “Ừ ừ” hai tiếng, cười nói: “Đi thôi.”

Thịnh Hành cầm di động đi một bên khác, trước khi đi liếc cho Lục Duyên một ánh mắt không thể nói.

Mọi người xem không thể hiểu được, còn Lục Duyên xem đã hiểu.

Kết quả, nhiếp ảnh gia cũng là một nhân tài, liền cực kì nhanh nhạy đem hình ảnh ánh mắt hai người chạm nhau quay được.

Phòng phát sóng trực tiếp fans cũng hoàn toàn không nghĩ lại vì sao vừa rồi ánh mắt Lục Duyên nhìn Lục An An có gì không đúng.

Lúc ấy Thịnh Hành ở phía sau Lục An An, ban đầu còn nghi vấn hiện tại người xem nháy mắt tìm được lý do thuyết phục chính mình rồi.

【 a a a a vừa nãy Lục Duyên có phải nương cơ hội xem Lục An An biểu diễn xem trộm Thịnh Hành hay không? 】

【 Mẹ nó người chị em này thật là một nhân tài. 】

【 Tôi cũng cảm thấy hắn ánh mắt nhìn Lục An An có gì đó không đúng, tôi vừa định nói, kết quả phát hiện bên cạnh Lục An An là Thịnh Hành! Hắn là đang nhìn Thịnh Hành. 】

【????? 】

【 ngọa tào! Các người này một nhóm tà giáo cp, này cũng có thể cắn? 】

【 a a a a a a tà giáo cp hôm nay ăn đường! 】

Thịnh Hành hoàn toàn không biết, chính mình lại bị quấn vào scandal cùng Lục Duyên chỉ vì như vậy.

Sớm biết như vậy, hắn tuyệt đối không cứu cái người đối diện này.

Tuyệt đối! Tuyệt đối không!

Sau khi biểu diễn ca hát kết thúc, tiếp sau là một vòng pk mới.

Đây mới chân chính là hạng mục vận động.

Người chủ trì cười nói: “Hiện tại chúng ta tới vòng trò chơi vận động mới, người chủ động ra thi đấu có thể chọn lựa đối thủ, tổng cộng là có tam vòng, có thể cùng huấn luyện viên tham gia.”

MC nói: “Mỗi một vòng hai vị tuyển thủ.”

Lục An An này sẽ cũng không biết khi nào bị tễ đi Lục Duyên bên cạnh.

Cô mặt không biểu tình nhìn màn ảnh, bên cạnh truyền đến thanh âm quen thuộc: “Lanh lợi.”

Lục An An: “…… Cái gì?”

Lục Duyên hừ cười nói: “Ai đem quần áo cắt?”

Lục An An hơi giật mình, bất tri bất giác phản ứng lại mới hiểu anh trai cô đến đây là tới làm cái gì.

Cô đột nhiên cười, đôi mắt cong cong mà nhìn Lục Duyên: “Anh, anh tới giúp em báo thù sao?”

Lục Duyên biểu tình ghét bỏ nhìn cô.

Lục An An cười, khóe môi nhếch lên.

Cô đè thanh âm xuống nói: “Đợi lát nữa anh sẽ biết.”

Lục Duyên nhàn nhạt nhìn cô.

Quả nhiên, không bao lâu Lục Duyên đã biết.



Đội ngũ Thịnh Hành bên kia phái Hà Hiểu Sương ra xé bảng tên, cái hạng mục này là xé bảng tên, mấy người trong một phạm vi nhất định, đem đối phương bắt lấy, sau đó xé bảng tên trên người đối phương xuống.

Mỗi tổ hai người.

Người chủ trì: “Hiểu Sương em muốn cùng với ai một tổ?”

Hà Hiểu Sương nhìn về phía tổ viên, không chút nào do dự nói: “Có thể chọn huấn luyện viên không ạ?”

“Đương nhiên có thể.”

“Vậy Thịnh lão sư đi.”

Sau khi nghe được lựa chọn, Lục An An ở nơi camera không quay được nhẹ bĩu môi.

Ô ô ô ô tức giận.

“Đối thủ là ai?”

Hà Hiểu Sương nhìn: “Chọn An An đi, em thật ra còn không có tái đấu cùng cô ấy.”

Người chủ trì: “…… An An đồng ý sao?”

“Đương nhiên rồi.”

Lục An An hơi hơi mỉm cười: “Tôi thích chơi xé bảng tên nhất.”

Lục Duyên nói tiếp, “Khéo rồi, tôi cũng thế.”

Người chủ trì cười: “Vậy hai vị như thế nào?”

“Được.”

Bốn người đứng mặt đối mặt, dựa theo quy định, trước tiên yêu cầu buông lời hung ác.

Lục Duyên mắt nhìn người đối diện: “Các người trước đi.”

“Ừm.”

Thịnh Hành không có mong muốn gì thắng hay bại, nhàn nhạt nói: “Chú ý an toàn.”

Mọi người:???

Thịnh lão sư à, là buông lời hung ác, không phải nhắc nhở đối phương.

Lục Duyên nghẹn lại.

Hắn nhìn Lục An An: “An An nói đi.”

Lục An An mắt sáng rực lên, nhỏ giọng nói: “Chúng tôi sẽ toàn lực ứng phó.”

Tuy rằng đối diện có idol của cô, nhưng cũng có kẻ thù của cô, cô sẽ không hạ thủ lưu tình.

Thịnh Hành cong môi: “Rửa mắt mong chờ.”

Người xem phòng phát sóng trực tiếp cùng học viên đang xem bên cạnh tuy rằng cảm thấy có điểm cổ quái, nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể nói rõ rốt cuộc là chỗ nào không đúng.

Thi đấu chính thức bắt đầu.

Bởi vì sân bãi được sử dụng không lớn lắm, phạm vi hoạt động của bốn người cũng không rộng, trên cơ bản ai trước người đó liền chiếm hết ưu thế trước.

Lục An An cùng Lục Duyên đứng chung một chỗ, hoàn toàn không nhúc nhích.

Hà Hiểu Sương nhìn về phía Thịnh Hành: “Thịnh lão sư, bất động sao?”

Thịnh Hành thanh tuyến đạm mạc: “Không nóng nảy.”

Hà Hiểu Sương sốt ruột .

Cô ta híp híp mắt nhìn người đối diện, ý đồ muốn tới gần Lục An An.

Cô ta nghĩ, Lục Duyên khẳng định sẽ không hỗ trợ. Loại hạng mục này, chỉ là biểu diễn để cho người xem phòng phát sóng trực tiếp xem.

Lục Duyên là đỉnh lưu, cũng nhất định sẽ bận tâm cô ta là nữ sinh, sẽ không động thủ.

Kết quả cô vừa bước qua đi, giây tiếp theo, bảng tên đã bị xé xuống.

Hà Hiểu Sương hoàn toàn không kịp phản ứng lại, vẻ mặt mộng bức mà nhìn về phía máy quay.

Người xung quanh hoan hô.

Người chủ trì cũng bị tốc độ của Lục Duyên làm cho sợ ngây người.

“Lục lão sư, ngài sao lại nhanh như vậy?”

Lục Duyên mê mang mà nhìn người chủ trì: “Không thể xé sao?”

“Đương nhiên không phải.”

Người chủ trì nói: “Ta thấy Hiểu Sương là đi tìm An An, ta còn cho rằng hai vị lão sư đều bất động.”

Lục Duyên: “Vậy sao.”

Hắn nhìn Thịnh Hành: “Ta cho rằng sau khi kêu bắt đầu mọi người liền phải cố gắng.”

Hắn mỉm cười nhìn tiểu cô nương tràn đầy đắc ý bên cạnh, cười khẽ nói: “An An không động, vậy tự nhiên là lão sư tới.”

Mọi người thét chói tai.

Đều bị Lục Duyên thả thính muốn chết.

Người chủ trì nhìn người đối diện vẫn không phản ứng lại, vội vàng nói: “Lại đấu một vòng nữa, Thịnh lão sư cùng An An tham dự một chút nha.”

Hai người: “…… Được.”

Lại lần nữa tuyên bố bắt đầu.

Lục An An đột nhiên hướng Thịnh Hành chạy qua.

Mọi người cho rằng đây là thời điểm Thịnh Hành phản kích, vậy mà anh lại không phản ứng giống thế, bảng tên nhanh chóng bị Lục An An xé xuống.

“Oa!”

“Thịnh lão sư có phải hay không chưa từng chơi a?”

“Thịnh lão sư khả năng còn ở làm tư tưởng chuẩn bị.”

Bên kia, Hà Hiểu Sương cũng lại lần nữa bị Lục Duyên xé bảng tên xuống.

Hắn là thân sĩ, cũng là quân tử có phong độ, nhưng bắt nạt em gái hắn, một người đều sẽ không bỏ qua.

Cố Bạch bật cười, nhịn không được hô lên: “Thịnh lão sư, tổ các người đang làm cái gì đố?”

Mọi người cũng cười.

“Thịnh lão sư như vậy không được nha, chơi cũng quá kém rồi.”

Thịnh Hành cười, đáp lại: “Không phản ứng kịp.”

Mọi người nghĩ, giống như là có tình lý bên trong.

Từ trên đài đi xuống, Thịnh Hành liếc mắt nhìn bảng tên Lục An An cầm ở trong tay, khóe môi hơi cong lên hỏi: “Cao hứng?”

Lục An An sửng sốt.

Thịnh Hành nói: “Phúc lợi cho fans nhỏ.”

Anh cố ý để Lục An An xé của mình.

Lục An An nhịn cười, nhỏ giọng nói: “Thịnh lão sư…… Thầy như vậy sẽ bị mắng đó.”

Thịnh Hành không chút để ý mà đáp lại: “Ừ. Không có việc gì.”

Anh cong môi cười: “Fans nhỏ vui vẻ là tốt rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play