Cao Cấn Bằng nói xong, Tiêu Sách lập tức trợn tròn mắt.
Lúc cao nhất, giá thị trường là mười lăm tỷ?
Đúng là rớt rất nhiều, nhưng cho dù giá thị trường chỉ có mười ba tỷ, 0.5% cổ phần cũng trị giá hơn sáu mươi lăm triệu?
Hơn sáu mươi lăm triệu?
Tiêu Sách ngạc nhiên nhìn Cao Cấn Bằng, thế mà cô lại lấy cổ phần ra để thưởng cho anh? Cũng quá hào phóng rồi, đây là sáu mươi lăm triệu đấy!
Nếu tính theo giá lúc cao nhất, thì là hai trăm năm mươi triệu đấy!
Đương nhiên, với hoàn cảnh hiện tại của Dược phẩm Tinh Quang, trừ khi
Cao Cấn Bằng có thể hoàn thành nghiên cứu của cô, hơn nữa sản xuất hàng
loạt thuốc mới, nếu không giá cổ phiếu sẽ không thể nào lên lại, thậm
chí là tiếp tục rớt không phanh...
Cổ phần trị giá sáu mươi lăm triệu của Dược phẩm Tinh Quang, và hai ngàn vạn tiền mặt, chọn cái nào tốt hơn đây?
Đây là vấn đề mà dù là Tiêu Sách cũng nhất thời không biết nên chọn thế nào.
Theo lý mà nói, hai ngàn vạn và sáu mươi lăm triệu, chắc chắn là chọn sáu
mươi lăm triệu. Nhưng đó là cổ phiếu của Dược phẩm Tinh Quang, với tình hình hiện tại của Dược phẩm Tinh Quang, làm không tốt thì sẽ sụp đổ bất kỳ lúc nào, có thể phá sản bất kỳ lúc nào.
Đến lúc đó, cổ
phiếu sáu mươi lăm vạn sẽ không còn giá trị nữa. Tiêu Sách nghĩ nếu chọn cổ phiếu thì phải lập tức bán ra, có thể nào cũng sẽ bán được hơn mươi
ngàn vạn.
Nhưng đáng tiếc là trong hợp đồng chuyển nhượng có
một điều khoản, đó là người nhận không được chuyển nhượng và bán cổ
phiếu cho người khác trong vòng ba năm.
“Cô nàng Cao Cấn Bằng này, muốn dùng cổ phiếu để trói mình lên con thuyền nhỏ Dược phẩm Tinh Quang này à.”
Tiêu Sách nhìn Cao Cấn Bằng một cái, trong lòng nghĩ: “Mặc dù cổ phiếu
trị giá sáu mươi lăm triệu rất có sức cám dỗ, nhưng chỉ như vậy mà muốn
trói tôi vào Dược phẩm Tinh Quang, vậy thì không được, tôi thà chọn chi
phiếu hai ngàn vạn kia!”
Trong lòng Tiêu Sách đã đưa ra quyết
định, bỏ hợp đồng chuyển nhượng xuống, tiếp tục cầm túi tài liệu thứ ba
lên, trong lòng đoán lựa chọn thứ ba mà Cao Cấn Bằng cho anh sẽ là gì
đây.
Không phải là một căn nhà chứ?
Sau khi mở ra,
Tiêu Sách phát hiện mình đoán sai rồi, lựa chọn thứ ba mà Cao Cấn Bằng
cho anh không phải là nhà, mà... cũng là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, đến nội dung cũng y như bản trước đó.
Tiêu Sách lập tức nhìn
Cao Cấn Bằng với ánh mắt nghi ngờ, sao cô lại làm ra hai phần hợp đồng
chuyển nhượng y như nhau để anh chọn? Chẳng lẽ là do in sai sao?
Cao Cấn Bằng thản nhiên cười một cái, nói: “Anh đọc kỹ đi.”
Tiêu Sách nhìn lại, sau đó chỉ một giây sau, anh đột nhiên trợn tròn
mắt, kinh ngạc kêu lên: “5% cổ phần? Chuyển nhượng cho tôi?”
Cao Cấn Bằng thản nhiên nói: “Nếu anh chọn nó, chỉ cần ký tên mình lên,
anh sẽ lập tức sở hữu 5% cổ phần của Dược phẩm Tinh Quang, trở thành cổ
đông lớn thứ hai bên cạnh tôi của Dược phẩm Tinh Quang!”.
Cao Cấn Bằng nói xong, Tiêu Sách không nhịn được mà khóe môi run lên một cái.
Đây là 5% cổ phần của Dược phẩm Tinh Quang đấy. Tính theo giá cổ phiếu
hiện tại, trị giá sáu trăm năm mươi triệu, còn tính theo giá lúc cao
nhất, thì trị giá hai tỷ rưỡi.
Mà bây giờ, Cao Cấn Bằng muốn chuyển nhượng 5% cổ phần này cho anh? Cô bị điên rồi à?
Tiêu Sách hơi không hiểu, mặc dù anh đã cứu mạng Cao Cấn Bằng, nhưng
anh chưa từng nghĩ đến phần thưởng mà cô cho anh lại là thứ này.
Đúng là điên rồi!
Tiêu Sách cảm thấy không đúng, nhưng nghiêm túc nghĩ, thì cảm thấy Cao Cấn Bằng không phải điên, mà là thông minh mới đúng.
Rõ ràng là ngay từ đầu cô đã biết, 0.5% cổ phần không trói được Tiêu
Sách, nên đã chuẩn bị bản hợp đồng thứ hai, tăng cổ phần lên gấp mười
lần 0.5%!
Nếu Tiêu Sách không chịu nổi cám dỗ, nhận lấy 5% cổ
phần này, vậy thì đồng nghĩa với việc thật sự bị trói trên cùng một con
thuyền với Cao Cấn Bằng.
Nếu Cao Cấn Bằng chết, Dược phẩm Tinh Quang phá sản, có nhiều cổ phần thế nào cũng không có ý nghĩa, vì không có giá trị nữa.