"Cô cô cô cô...." Kỷ Lam bắt đầu nói năng lộn xộn, ngòn tay chỉ vào Ngao An An, chân cảm giác mềm nhũn.
Cô luôn luôn tin tưởng khoa học, càng không tin trên thế giới này có quỷ.
Nhưng thực tế đã dạy cô làm người.
Trước mắt hiện lên một mỹ nữ còn không phải là không phù hợp với khoa học.
"Tôi như thế nào?" Nhìn Kỷ Lam mặt mày tái nhợt trước mắt, Ngao An An hỏi ngược lại, đồng thời cũng đã thả người ngồi lên sofa, vỗ vỗ sofa nói: "Tôi thấy cô cũng không đứng lên được chút nào, có muốn lại đây ngồi không? Rồi chúng ta từ từ nói chuyện."
Nghe vậy trong lòng Kỷ Lam nhất thời run lên, môi giật giật, sau đó,ở miệng nói: "Cô có oán báo oán, có thù báo thù, đừng tìm tới người vô tội."
Ý muốn nói rằng mình vô tôi, có chuyện gì thì cũng đừng tìm cô.
Nghe thế, Ngao An An nhìn Kỷ Lam, nhe răng cười: "Tôi chính là muốn tìm cô, cùng cô từ nhà cái người tên Tôn Tiệp qua đây."
Giọng nói của Ngao An An rơi xuống, Kỷ Lam cả người đều run đến lợi hại.
"Tôi tôi tôi......Tôi chưa từng làm chuyện gì xấu, tôi cũng không quen biết cô, cô tìm....Tìm tôi có chuyện gì?"
Âm thanh run rẩy nói xong, Kỷ Lam liền muốn tát cho chính mình một cái, vậy mà cô còn dám hỏi.
Mỹ nữ trước mắt thực sự rất đẹp, ít nhất cô chưa từng thấy mỹ nhân xinh đẹp như vậy trong giới giải trí, nhưng nghĩ đến thân phận của đối phương, cô cũng không dám có tâm tư thưởng thức.
Cô thật sự gặp phải quỷ...Cô thật sự gặp phải quỷ....Lúc này trong đầu Kỷ Lam chỉ văng vẳng một câu nói.
"Tôi chỉ muốn hỏi cô, hiện tại tôi có chút bất tiện cần ở nhà cô một thời gian, tôi đối với thế giới này không hiểu biết nhiều, cần phải có người chỉ cho tôi biết một chút." Ngao An An nhìn Kỷ Lam, từ tốn nói.
Nói xong, nhìn thân thể Kỷ Lam run rẩy, cười một chút nói: "Được rồi, cô không cần phải sợ tôi như vậy, tôi đối với tính mạng cô không có cảm thấy hứng thú, nếu cô giúp tôi, tôi sẽ báo đáp cô thật tốt."
"Không không.....không cần." Không cần báo đáp, cô nào dám nhận chứ?
"Ý của cô là cảm thấy thuận tiện sao?" Ngao An An hỏi ngược lại, hơi nhướng mày.
"Không...."
"Hử?" Âm cuối hơi hơi khơi lên.
"Thuận, thuận tiện...." Kỷ Lam lập tức sửa lời nói.
"Đao" đều đặt lên cổ, cô còn có thể từ chối sao?
Không thể từ chối, lúc này nên thức thời, ít nhất hiện tại sinh mạng mình không có bất kỳ mối nguy hiểm nào sao?
Vẫn là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt*.
* (
Câu nói này thường được mọi người hiểu là người có khả năng thích ứng với tình thế, nhận rõ sự lên xuống của thời đại thì được xưng là anh hùng hào kiệt.)Nghĩ đến đó, Kỷ Lam nhịn không được cười khổ.
Có điều không thể không nói, trong lòng cô đã bớt sợ hãi đôi chút, thế nhưng trái tim cô vẫn nhấc lên.
"Vậy về sau liền nhờ quấy rầy cô." Ngao An An khách sáo nói.
"....Được." Kỷ Lam chần chờ một chút nhưng vẫn đáp lại, tạm thời vì...cái mạng nhỏ này mà suy nghĩ.
Ở một bên nhìn một màn này, khóe miệng hắn (Đao Lao Quỷ) không tử chủ được mà run rẩy một chút.
Một mà này sao mà quen thuộc quá.
Hắn chính bởi như vậy mà khuất phục.
Điều khác biệt là, hắn bị vũ lực uy hiếp, còn người này là khủng bố tập kích.
Chỉ có điều người này bị dọa nhiều hơn một chút.
Nghĩ đến đây, Đao Lao Quỷ cảm thấy tâm lý của mình tức thì được an ủi.
Có người còn so với hắn thảm hại hơn đấy!
Cảm thấy mình vừa giải quyết xong một vấn đề, Ngao An An liền trực tiếp cầm lấy điều khiển từ xa bật TV lên.
Kỷ Lam nhìn thấy Ngao An An quen thuộc xem TV, trong lòng cảm thấy phức tạp.
Còn nói TV bị truch trặc ở đâu! Xem ra tự động bật lên, tự động chuyển kênh TV, chính là kiệt tác của quỷ trước mặt.
Mà quỷ này, hiện tại đã đến nhà cô.
Nghĩ đến đây, Kỷ Lam chỉ cảm thấy trong lòng hỗn loạn, nhìn Ngao An An ngồi trên sofa, đang nỗ lực xây dựng tâm lý.
Sau khi Kỷ Lam bình ổn lại tâm tình của mình, lại nhìn thời gian, lúc này mới phát hiện nhanh vậy mà đã đến giữa trưa.
Bụng cô cũng bắt đầu kêu lên rồi.
Nhìn Ngao An An hết sức chăm chú xem TV, Kỷ Lam chần chờ một chút sau đó mở miệng nói: "Cô muốn ăn cái gì không? Thắp hương nến có được không?"
Kỷ Lam dựa vào ấn tượng của mình để nói ra câu trả lời, không phải là quỷ thường ăn cái này sao?
"Tôi không cần ăn cái gì." Ngao An An thấy Kỷ Lam hỏi mình, nghĩ nghĩ, hay là hỏi Đao Lao Quỷ một chút xem sao, "Anh có ăn hương nến không?"
Làm tiểu đệ của mình, vẫn không nên bạc đãi đối phương thì hơn.
Đao Lao Quỷ thấy Ngao An An hỏi chính mình, ánh mắt lập tức sáng lên.
Trước kia chỉ có tết Trung Nguyên** bọn họ mới được ngửi chút hương khói, bọn họ là Đao Lao Quỷ nhưng lại không giống những quỷ khác có thể ở nhân gian du đãng, hiện tại liền có cơ hội này, không gì có thể tốt hơn.
**(Tết Trung Nguyên là một ngày tết của người Hán được tổ chức vào ngày rằm tháng Bảy (15/07) Âm lịch hằng năm. Ngày Tết Trung Nguyên còn trùng với ngày xá tội vong nhân và Lễ Vu Lan báo hiếu.)Tức khắc. Đao Lao Quỷ liền dùng ánh mắt trông mong mà nhìn về phía Kỷ Lam.
Kỷ Lam không nhìn thấy Đao Lao Quỷ, lúc Ngao An An bắt đầu nói, mặt mày ngay lập tức trắng bệch!
"Trong nhà còn còn còn......Còn có quỷ?" Kỷ Lam nhìn khắp nơi xung quanh một chút, giọng nói cũng trở nên run rẩy.
Trong nhà cô rốt cuộc có mấy con quỷ?
Trong lòng nhất thời dâng lên ý định xúc động mà chạy ra cửa.
"Ừ, có, một con đao lao quỷ." Ngao An An gật đầu nói phải, nhìn về phía Đao Lao Quỷ ở bên cạnh, "Hiện hình cho cô ấy nhìn xem đi! Dù sao sau này cũng sống chung dưới một mái nhà."
Kỷ Lam nghe vậy, đôi tay gắt gao nắm chặt lại.
Đao Lao Quỷ nghe thấy Ngao An An nói vậy, lập tức liền hiện hình lên.
Lúc hiện hình kia, Kỷ Lam chỉ cảm thấy trái tim của mình lại đạp lỡ mất một nhịp.
"Xin chào!" Đao Lao Quỷ đối với Kỷ Lam lễ phép nói.
"Xin chào." Kỷ Lam theo bản năng trả lời, sau khi trả lời xong, sắc mặt cứng đờ, cô vậy mà lại cùng một con quỷ chào hỏi?
Kỷ Lam lại đối với nhân sinh của mình trở nên hoài nghi.
"Hương nến làm phiền cô rồi, tôi thích hai thẻ hương đỏ." Đao Lao Quỷ tiếp tục nói.
"Tôi...hiểu rồi!" Tuy rằng lại bị chấn động một lần nữa, nhưng có vài lần kinh nghiệm bị dọa trước đó, lúc này mặt mày Kỷ Lam chỉ có chút cứng đờ.
Sau đó, với lý do ra ngoài mua đồ, Kỷ Lam liền đi ra khỏi nhà.
Vừa ra cửa phút chốc, Kỷ Lam nhanh chóng ra khỏi thang máy, sau đó chạy vào ô tô và gọi cho một người bạn của mình
"Lão Ngô, anh có quen biết vị đại sư nào tương đối đáng tin cậy không, có thể đuổi quỷ!"
"....."
"Được, anh gửi tôi xin địa chỉ cùng phương thức liên hệ của đối nhé."
"......"
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Kỷ Lam đợi một chút, Wechat liền nhận được một tin nhắn, sau đó liền vội vàng chạy tới địa chỉ ghi trên điện thoại.
Lúc này, trong nhà.
Lúc Kỷ Lam rời đi, Ngao An An liền nhìn về phía Đao Lao Quỷ, ý vị thâm trường nói: "Anh đi theo cô ấy, nếu khi cô ấy làm việc mà quên mua cho anh hương nến, liền nhắc nhở cô ấy một chút."
"Được ~" Đao Lao Quỷ thực sự vui vẻ mà đáp ứng, rốt cuộc vẫn là việc liên quan đến đồ ăn của hắn đó!
Một lúc sau, trong một cửa hàng trên phố cổ.
truyện xuyên nhanhKỷ Lam hiện tại đang kể với Liên đại sư trước mắt chuyện mình gặp qua quỷ như thế nào.
Sau khi nghe xong, Liên đại sư trầm mặc một chút rồi nói, "Chắc là cô hồn dã quỷ, bỏi vì vận số của cô gần đây tương đối kém, cho nên cô mới nhìn thấy được."
"Đại sư, quỷ kia nói rằng muốn ở lại nhà củ tôi." Kỷ Lam nói, mơ hồ hàm chứa một tia khóc nức nở, có thể chịu đựng đến bây giờ, đều do tố chất tâm lý của cô tương đối tốt.
Liên đại sư nhìn Kỷ Lam, trầm ngâm một chút rồi nói, "Cô có thể miêu tả một chút hình dạng của bọn họ không?"
"Nữ quỷ mặc một bộ cổ trang màu xanh lá, lớn lên đặc biệt đẹp, nam quỷ thì tương đối bình thường, khuôn mặt hơi xanh, trước trán có một ít tóc. Anh ta tương đối cường tráng, có cảm giác như nam quỷ kia là thủ hạ của nữ quỷ." Kỷ Lam nghiêm túc hồi tưởng lại.
"Cô xác định nam quỷ có làn da xanh xao, trên đầu còn có một chút tóc không?" Liên đại sư truy hỏi.
"Phải, tôi xác định, hắn.....còn nói chuyện cùng với tôi!" Kỷ Lam vội vàng nói.
"Nếu như chính xác như những gì cô nói, đây chắc chắn là Đao Lao Quỷ, tuy nhiên loại quỷ này thường xuất hiện ở trong núi, bình thường không thể rời núi được." Liên đại sư nhíu mày.
"Đúng vậy, nữ quỷ kia nói cô ấy theo tôi lúc tôi trở về từ nhà nghệ sĩ của tôi, nghệ sĩ kia trước đó có vào trong núi đóng phim." Kỷ Lam thấy đối phương nói rõ ràng mạch lạc đâu ra đấy, liền tiết lộ thêm chút thông tin.
"Xem ra vấn đề nằm trên người nữ quỷ này." Vẻ mặt Liên đại sư cũng bắt đầu nghiêm trọng lên.
Đao Lao Quỷ vốn dĩ đã khó đối phó, giờ lại còn xuất hiện thêm một nữ quỷ càng khó đối phó hơn, mối làm ăn này khó giải quyết đây!
Nhìn sắc mặt Liên đại sư, Kỷ Lam nhịn không được nói, "Thật sự rất khó giải quyết sao?"
"Đao Lao Quỷ sống vất vưởng trên người hạ toàn là độc, là một trong những loại quỷ khó đối phó nhất, may mắn là bọn chúng vẫn luôn sống ở trên núi, tạm thời không thể nào đụng đến con người, cho nên trong đời tôi chưa từng được gặp qua." Liên đại sư ăn ngay nói thật, "Tuy nhiên trước mắt tôi sẽ cùng cô về nhà nhìn xem thế nào, tôi thấy đối phương cũng không làm hại cô, cho nên tôi nghĩ hiện tại thử thương lượng xem mục đích của đối phương là gì? Nếu có thể giải quyết trong hòa bình thì vẫn nên giải uyết trước, nếu không thương lượng được, chỉ là giá cả để....."
"Yên tâm đi, chỉ cần đại sư có thể hỗ trợ, tiền không phải là vấn đề." Kỷ Lam vội vàng nói.
Những lời này vừa nói ra, Liên đại sư liền gật đầu, tiếp đó lấy từ trong ngăn tủ một cái bùa hộ mệnh, "Cô trước tiên cứ cầm cái bùa bình an này đã."
"Đại sư, tôi còn phải về nhà sao?"
"Đi về đi! Cô cùng quỷ đã gặp nhau rồi, nếu muốn tìm cô vô cùng đơn giản, cho nên cô có chạy cũng vô dụng, còn không bằng trở về ổn định bọn họ đi." Liên đại sư an ủi nói.
"Được." Đầu óc Kỷ Lam lúc này thật mơ hồ, chỉ có thể nghe đối phương nói cái gì, cô liền làm cái đấy.
Sau đó, sau khi chuyển một khoản tiền của lá bùa bình an và hẹn đối phương đến nhà ngày hôm sau, Kỷ Lam liền mua một chút hương nến tại chỗ rồi rời đi luôn.
Mà lúc này, trong cửa tiệm của Liên đại sư, Đao Lao Quỷ nhìn bóng dáng Kỷ Lam rời đi, ánh mắt lóe lóe.
Nếu đối phương còn nhớ rõ phải mua hương nến cho hắn, như vậy hắn tạm thời sẽ không ra hù dọa cô ấy.
Đến vị Liên đại sư này, hắn ở ngay trong cửa tiệm mà cũng không nhận ra, vậy mà còn dám đuổi vị đại nhân kia?
Ừ, hắn phải trở về báo cáo tốt cho đại nhân, xem như lấy lòng đại nhân một chút.
Còn nữa, hắn cũng nhớ tới, đại nhân cố ý dặn dò hắn nhắc nhở Kỷ Lam một chút nếu như quên hương nến của hắn, có phải là đã sớm biết Kỷ Lam kia sẽ đi tìm đại sư.
Nghĩ nghĩ, Đao Lao Quỷ nhận định một sự thật, đi theo đại có thịt.....Không, là có hương ăn, cuộc sống hiện tại so với trước kia ở trong rừng tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Cho nên hắn liền loại bỏ sự miễn cưỡng ban đầu của mình, lựa chọn đi theo một cách kiên quyết~
13/02/2022
Mọi người ủng hộ mình nha, để mình có thêm động lực edit. Truyện mình tự edit nên có chỗ nào sai hay không hợp lý mọi người góp ý để mình sửa nhé~